Nếu như trong lòng Bạch Nhạc còn có ác ý với nàng, dựa vào cái thần hồn ấn ký này, là có thể đơn giản dẫn cao thủ đến Bán Thần Lĩnh Vực.
Hơn nữa, câu nói cuối cùng kia cũng có nghĩa là một cái bùa hộ mệnh.
Một khi Bạch Cốt phu nhân đột phá, dựa vào Bán Thần Lĩnh Vực là có thể trực tiếp xuyên qua hư không, xuất hiện ở bên người Bạch Nhạc, giúp hắn ngăn cản nguy hiểm.
Phải biết rằng, bây giờ Bạch Nhạc đã sắp đột phá Tinh Hải, nếu thật sự không có cách nào ngăn cản nguy hiểm, cho dù Bạch Cốt phu nhân đến, cũng chưa chắc có thể cứu được, thậm chí có khả năng đưa nàng cùng bồi tiến.
Hơn nữa, Bạch Nhạc cũng rất hoài nghi, cho dù Bạch Cốt phu nhân chưa đột phá, rơi vào trạng thái ngủ say, thì mình làm nổ thần hồn ấn ký, đối phương cũng có thể cảm nhận được, từ trong ngủ say tỉnh lại cứu hắn.
Loại tình cảm này so với bất cứ lời nói gì đều hữu hiệu hơn nhiều.
- Nói cảm ơn cái gì, lẽ nào ngươi tnVMḀ nhắc nhở ta, ta còn thiếu ngươi hai cái mạng sao? Có muốn tiểu nữ tử quỳ xuống dập đầu với ngươi hay không?
Bạch Cốt phu nhân trợn mắt một cái, hờn dỗi hỏi ngược lại.
- Ta không có ý này!
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, có chút bất đắc dĩ giải thích.
- Vậy thì đừng bao giờ nói lời nói nhảm này nữa!
Nàng xua xua tay, đột nhiên trong hư không xuất hiện một kẽ hở, đây là thông đạo mà Bạch Cốt phu nhân mở ra Bạch Nhạc cho rời đi.
- Đi đi, tại sao một đại nam nhân còn rườm rà hơn cả nữ nhân vậy.
Bạch Cốt phu nhân chỉ vào thông đạo trong không trung, dáng vẻ không kiên nhẫn, mở miệng nói lần nữa.
“...”
Là ai rườm rà chứ?
Rõ ràng là ngươi muốn kéo đông kéo tây mà?
Bạch Nhạc âm thầm oán hận một hồi trong lòng, nhưng không dám nói ra lời này.
Sau khi hơi ôm quyền, hắn liền đứng dậy bay về phía khe hở trong hư không.
- Này!
Gần như trong nháy mắt Bạch Nhạc sắp bay vào bên trong, Bạch Cốt phu nhân lại mở miệng lần nữa:
- Ta có tên, ta gọi là... Đổng Thục Nghi, nhớ kỹ không được gọi là Giáo Chủ phu nhân.
Bạch Nhạc chỉ nghe được một câu nói này, căn bản không có cách nào đáp lại, cả người đã bay vào bên trong vết nứt không gian, triệt để biến mất ở ở ngoài Bán Thần Lĩnh Vực.
Đổng Thục Nghi!
Bạch Nhạc âm thầm nhắc lại cái tên này trong lòng, một khắc sau đã xuất hiện ở trên bầu trời Bắc Đẩu Sơn.
- Bạch phủ chủ!
Trong nháy mắt Bạch Nhạc xuất hiện, Thư Khánh Dương liền lập tức tiến lên chào đón.
Từ khi đám người Từ Hàng đại sĩ đi ra đến bây giờ đã qua bảy ngày, Từ Hàng đại sĩ và Thư Sinh tạm thời ở lại Bắc Đẩu Tinh Cung, tự nhiên có Bắc Đẩu lão tổ phụ trách tiếp đãi.
Thư Khánh Dương một mực chờ ở chỗ này, chính là muốn Bạch Nhạc vừa xuất hiện, liền tiến lên chào đón trước tiên.
- Khánh Dương công tử!
Ánh mắt Bạch Nhạc rơi vào trên người Thư Khánh Dương, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, hơi ôm quyền.
- Ngươi không sao chứ?
Thư Khánh Dương nhìn Bạch Nhạc, thân thiết hỏi.
Chỉ là lời nói của hắn còn chưa rơi xuống, đã nghe thấy một tiếng kinh lôi ầm vang, toàn bộ bầu trời rậm rạp mây đen.
Thư Khánh Dương thất thần trong nháy mắt, liền phản ứng kịp:
- Thiên kiếp? !
Bạch Nhạc ngẩng đầu, hắ cũng không nghĩ tới mình vừa ra khỏi Bán Thần Lĩnh Vực, đã trực tiếp dẫn thiên kiếp tới.
Phải biết rằng, dưới tình huống bình thường, trừ phi tự mình dẫn động thiên kiếp, bằng không thiên kiếp sẽ không tùy tiện phủ xuống.
Trên thực tế, có rất nhiều cường giả Tinh Cung đỉnh phong, đến chết cũng không dám dẫn động thiên kiếp.
Thế nhưng Bạch Nhạc cũng không dẫn động, mà kiếp vân chủ động đưa tới.
Bạch Nhạc hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu ra.
Thần nguyên!
Bản thân thần nguyên là lực lượng mà không phải Tinh Cung Cảnh có khả năng có được, Bạch Nhạc dựa vào Thông Thiên Ma Công mới mạnh mẽ luyện hóa, nhưng một bộ phận thần nguyên này, vẫn lưu lại trong đầu, không thể triệt để luyện hóa.
Bán Thần Lĩnh Vực là không gian độc lập do thần linh sáng tạo, dưới tình huống cắt đứt khí tức, thiên kiếp vô pháp phủ xuống, thế nhưng một khi rời khỏi Bán Thần Lĩnh Vực, khí tức thần nguyên sẽ trực tiếp dẫn tới thiên kiếp!
Mặc dù hơi đột ngột một chút, nhưng trước khi đi ra ngoài, Bạch Cốt phu nhân cũng đã đề cập với hắn, hơn nữa, lấy thực lực và trạng thái bây giờ của Bạch Nhạc, cũng không e ngại thiên kiếp, trừ có chút bất ngờ ra, ngược lại cũng không hề sợ hãi.
- Xin Khánh Dương công tử cẩn thận, là thiên kiếp của ta!
Bạch Nhạc hơi ôm quyền, không có ý tứ giải thích nội tình những thứ này, trả lời thẳng.
- Ngươi tự cẩn thận!
Thư Khánh Dương gật đầu, dưới tình huống này hắn cũng không dám ở lại bên cạnh Bạch Nhạc, thiên kiếp không giảng đạo lý, một khi kiếp vân hình thành, mà hắn còn ở lại chỗ này, sẽ bị thừa nhận là giúp Bạch Nhạc độ kiếp, tất cả sẽ bị thiên kiếp công kích.
Ùng ùng!
Chỉ trong chớp mắt, sấm chớp rền vang, rất nhanh kiếp vân khủng bố đã hình thành, gần như che đậy cả mảnh trời không.
Trước đó toàn bộ Bắc Đẩu Tinh Cung đều bị kinh động, tất cả nhìn lên kiếp vân trên không trung, một mảnh xôn xao.
Ba người Từ Hàng đại sĩ, Bắc Đẩu lão tổ, Thư Sinh đồng thời bay ra ngoài, xa xa nhìn về phía kiếp vân đang phủ xuống Bạch Nhạc.