Rốt cục lúc này, công kích của người khác cũng rơi xuống, gần như trong nháy mắt, đủ loại công kích khủng bố liền trực tiếp bao phủ Bạch Nhạc.
Nhưng mà, Bạch Nhạc giống như hoàn toàn không có nhận thấy được những công kích này, thậm chí ngay cả con mắt cũng không nháy một cái, mà điểm ra một chỉ!
- Đại Mộng... Thiên Thu!
Bản thân thần thông huyễn thuật, cũng đã rất khủng bố rồi, bây giờ lại ở dưới tình huống Phương Nguyên chỉ còn lại một điểm thần hồn trốn đi, càng có được sức mạnh mang tính chất hủy diệt!
Trong tích tắc, thần hồn Phương Nguyên liền bị điểm trúng, trực tiếp kéo vào trong ảo cảnh.
Hiện tại Bạch Nhạc có thực lực cỡ nào, một lần nữa thi triển ra Đại Mộng Thiên Thu, uy lực đâu chỉ giống trêu đùa Diệp Hiểu Nhân!
Bản thân thức thần thông này, đã có được lực lượng giết chết cường giả Tinh Hải Cảnh!
Oanh!
Công kích của người khác ầm ầm rơi vào trên người Bạch Nhạc, cùng lúc đó, thần hồn Phương Nguyên trốn đi, cũng trực tiếp tan vỡ ở trong ảo cảnh, ngay cả một điểm bột phấn đều không còn.
Chỉ là, đột nhiên rơi vào trong vây công của nhiều cường giả như vậy, thậm chí ngay cả một điểm phòng ngự cũng không làm ra, khiến Bạch Nhạc trong nháy mắt bị thương nặng, Tinh Hải gần như tan vỡ hơn phân nửa, lấy sự cường hãn của Thông Thiên Ma Thể, giờ khắc này trên người cũng có vô số vết thương.
Nói không khoa trương chút nào, một kích này gần như khiến Bạch Nhạc rơi vào trong tuyệt cảnh!
Nhưng mà, cũng gần như ngay lúc đó, Vân Mộng Chân vốn một mực đứng nhìn ở bên cạnh, đột nhiên mí mắt nhảy lên, trong nháy mắt, chém ra một kiếm!
Huyền Nguyệt Biến!
Mắt thấy Bạch Nhạc rơi vào trong tuyệt cảnh, cho dù Vân Mộng Chân rơi vào trạng thái tuyệt tình, thì trong lòng cũng vẫn nhói lên như cũ, trực tiếp từ loại trạng thái kia thoát ra ngoài.
Trước đó, nàng nói tuyệt tình, nhưng trên thực tế, tình yêu của nàng đối với Bạch Nhạc, làm sao có thể ít hơn nửa phần!
Bên trong thượng cổ cấm địa, nàng vì Bạch Nhạc, không tiếc dẫn động thiên kiếp, muốn đồng quy vu tận cùng hắn chính là chứng cứ rõ ràng nhất!
Ngày thường giả bộ tuyệt tình như nào cũng không nói, nhưng khi Bạch Nhạc chân chính đối mặt nguy hiểm bỏ mình, làm sao nàng có thể nhịn xuống.
Trong tích tắc, Côn Ngô Kiếm mang theo một đạo kiếm quang khủng bố, trực tiếp đâm vào trong đám người!
Chẳng ai nghĩ tới Vân Mộng Chân sẽ lại nhúng tay, lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt ở trên người Bạch Nhạc, lần này cũng bị đánh cho trở tay không kịp.
Chỉ dựa vào một mình Bạch Nhạc, đúng là không thể ngăn cản nhiều người vây công như vậy, thế nhưng khi có Vân Mộng Chân, cục diện sẽ không giống nữa.
Sau lần ở thượng cổ cấm địa, Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân lại liên thủ lần nữa, cho dù hai người đều đã bị thương nặng, nhưng khi đồng tâm hiệp lực xuất thủ, uy lực vẫn rất kinh thiên động địa!
Trong khoảnh khắc, Vân Mộng Chân liền mạnh mẽ mở ra một đường máu, rơi vào bên cạnh Bạch Nhạc.
Mặc dù đã bản thân đã bị trọng thương, nhưng một khắc này nụ cười trên mặt Bạch Nhạc vẫn xán lạn không gì sánh được.
Có cái gì quan trọng hơn chuyện này đâu?
Không có động tác gì thân thiết, thậm chí không có một lời nói nào thân mật, Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân chỉ bình tĩnh đứng như vậy.
Lấy thân phận của bọn hắn, không thích hợp ở trước mắt bao người làm ra hành vi thân thiết gì, quan trọng hơn là, dưới tình huống này, sống sót mới là quan trọng nhất.
Bất kể là Bạch Nhạc, hay là Vân Mộng Chân đều không hề từ bỏ hy vọng!
- Tốt, tốt, tốt!
Nhìn Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân đối lưng mà đứng, liên thủ với nhau, Định Viễn Hầu giận quá thành cười nói:
- Đường đường là Đạo Lăng Thánh Nữ vậy mà liên thủ cùng truyền nhân Ma Quân, chuyện này thật đúng là chuyện cười lớn! Hôm nay bản hầu sẽ tiễn các ngươi cùng lên đường, làm một đôi uyên ương bạc mệnh!
Sát khí tăng vọt!
Giờ khắc này Định Viễn Hầu thật sự bị tức điên, rõ ràng dưới tình huống chiếm hết ưu thế, hai người Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc lại giống như người điên, chết cũng không chịu thua!
Càng đáng ghét hơn là, dưới tình huống gần như tuyệt cảnh này, bọn hắn vẫn mạnh mẽ mở ra một đường máu, ba vị cung phụng hoàng gia, lần lượt chết ở trong tay hai người này, đây quả thực là liều mạng đánh mặt hắn, mặt Đại Càn Vương Triều.
Nếu như hôm nay không thể chém giết hai người này ở đây, vậy thể diện Đại Càn Vương Triều sẽ thực sự mất hết, là người phụ trách hành động lần này, sợ rằng hắn cũng chỉ có cách lấy cái chết tạ tội!
- Giết!
Trong miệng phát ra quát to một tiếng, Định Viễn Hầu kéo thân thể bị trọng thương, hung hãn giết về phía Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân lần nữa.
Định Viễn Hầu khẽ động, cung phụng hoàng gia cũng không thể không đi theo.
Chỉ có điều, bởi vì Phương Nguyên chết, trong lòng những người này cũng tồn tại một tia kiêng kỵ, lúc xuất thủ đều cẩn thận hơn rất nhiều, không ai nguyện ý đi lên trêu chọc đối phương, tránh khỏi mình trở thành bia ngắm, bị Bạch Nhạc hoặc là Vân Mộng Chân để mắt tới!
Tự nhiên là muốn công lao, nhưng không ai nguyện ý vì vậy mà ném đi cái mạng nhỏ của mình.
Cũng may, nhân số bọn họ rất nhiều, cho dù dùng phương thức thận trọng đẩy ngang qua đây, cũng đủ để mang đến cho Bạch Nhạc áp lực cường đại.