Thế nhưng từ xưa tới nay chưa ai từng nghĩ tới... Bản thân chuyện này có tồn tại hay không.
Diệp Huyền đại sư ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra một tia bình tĩnh:
- Các ngươi cũng không có nghĩ qua, giả sử ta chỉ là Tinh Hải Cảnh, cho dù có vương thành đại trận, dựa vào cái gì có thể chống đỡ được Đạo Lăng Thánh Nữ đỉnh phong! Làm sao có tư cách luận đạo cùng Thông Thiên Ma Quân!
“...”
Nghe thế, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi nhấc lên một cơn sóng thần!
Trước đó, khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Huyền đại sư, Diệp Huyền đại sư đã từng nói qua, Thông Thiên Ma Công là do hắn và Thông Thiên Ma Quân cùng tìm hiểu ra, chí ít, lực ảnh hưởng của hắn trong đó không thấp.
Nếu thật sự chỉ có tu vi Tinh Hải Cảnh, hắn có tư cách gì luận đạo cùng Thông Thiên Ma Quân? !
Chỉ là, khi đó Bạch Nhạc căn bản không nghĩ sâu như vậy, tự nhiên không thể nhận ra được huyền cơ trong này.
Thế nhân đều đánh giá thấp vị Diệp Huyền đại sư này!
Hơn nữa còn là đánh giá vô cùng thấp!
Giờ khắc này, bất kể là Từ Hàng đại sĩ, hay là Mã Minh Trạch lông tóc toàn thân không khỏi dựng cả lên.
Khủng bố!
Giả sử tất cả chuyện này đều là biểu hiện giả dối Diệp Huyền đại sư cố ý chế tạo ra, như vậy bây giờ Diệp Huyền đại sư cường đại đến cấp độ gì?
Tất cả mọi người cho rằng, Diệp Huyền đại sư đã không còn sống lâu nữa!
Thế nhưng... Giả sử tu vi Diệp Huyền đại sư đều bị ẩn dấu, như vậy ai dám nói, thọ nguyên Diệp Huyền đại sư đã sắp hết? !
Khóe miệng Diệp Huyền đại sư lộ ra vẻ châm chọc, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Lão phu thực sự không có thiên phú kinh thế như Thông Thiên, hoặc là Đạo Lăng Thánh Nữ, thế nhưng... cũng không phải là loại ngu xuẩn như các ngươi có khả năng tưởng tượng.
- Ở trước mặt lão phu, các ngươi không có tư cách uy hiếp bất luận kẻ nào!
Trong nháy mắt, lực lượng toàn bộ tiểu thế giới, giống như đều bị điều động, hóa thành một cỗ lực lượng bàng bạc, đánh phía Mã Minh Trạch và Từ Hàng đại sĩ.
Nhất niệm thông thần!
Ở chỗ này, Diệp Huyền đại sư chính là tồn tại như thần linh!
Nghiền ép!
Hai người Từ Hàng đại sĩ và Mã Minh Trạch gần như không có bất cứ cơ hội hoàn thủ gì, liền bị đồng thời đánh bay ra ngoài, hung hăng đập xuống đất.
Từ khi bước vào Hóa Hư tới nay, hai người gần như không có chật vật như vậy, loại lực lượng mang tính nghiền ép kia, đủ để người ta sinh ra một loại cảm xúc tuyệt vọng.
Sợ là năm đó Đạo Lăng Thánh Nữ và Thông Thiên Ma Quân cũng chỉ như vậy mà thôi?
Cho tới giờ khắc này, Mã Minh Trạch mới hiểu được, vì sao Diệp Huyền không quan tâm hắn có xuất thủ đối với Bạch Nhạc hay không, dưới thực lực nghiền ép tuyệt đối này, cho dù không có Vân Mộng Chân ngăn cản, hắn cũng không có khả năng thương tổn được Bạch Nhạc chút nào.
Giờ khắc này, bọn hắn mới chính thức cảm thụ được loại sợ hãi tử vong kia.
Nếu là ở bên ngoài, có thể còn có hy vọng chạy đi, thế nhưng ở trong bí tàng không gian, căn bản không có chỗ để trốn, chỉ có thể mặc người chém giết.
Không nói đến Từ Hàng đại sĩ và Mã Minh Trạch có tâm tình gì.
Bây giờ hai người Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân cũng ngây ngốc luôn.
Ai có thể nghĩ đến kết quả này?
- Diệp Huyền đại sư, ta nguyện ý vì chuyện sai lầm ta làm ra, trả giá thật lớn! Thế nhưng lưu ta lại, mới càng hữu dụng với ngươi, ta nguyện lấy danh nghĩa Phật Tổ thề!
Trong mắt Từ Hàng đại sĩ lộ ra một tia sợ hãi, vội vã mở miệng nói.
Lúc trước lựa chọn phản bội Diệp Huyền, cũng là bởi vì quyền lợi!
Bây giờ sinh mệnh bị uy hiếp đến, tự nhiên quyền lợi gì đó đều là nói nhảm, chỉ có sống sót mới là chân lý duy nhất.
Cúi đầu trước một vị thậm chí không yếu hơn Đạo Lăng Thánh Nữ và Thông Thiên Ma Quân, cũng không phải là sự tình mất mặt gì.
- Diệp Huyền, ngươi muốn không chết không thôi cùng Đạo Lăng Thiên Tông ta sao?
So với Từ Hàng đại sĩ, Mã Minh Trạch lại lựa chọn một loại phương thức khác!
Uy hiếp!
Khác với loại cường giả không có căn cơ gì như Từ Hàng đại sĩ, bản thân hắn là thái thượng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông, Đạo Lăng Thiên Tông chính là chỗ dựa lớn nhất hắn ỷ vào!
Cho dù tới tình cảnh hiện tại, hắn cũng vẫn muốn dựa vào uy danh Đạo Lăng Thiên Tông, ép Diệp Huyền làm ra nhượng bộ.
Chỉ tiếc, lần này Mã Minh Trạch đã nghĩ sai!
Chân mày Diệp Huyền đại sư hơi nhíu lại, thậm chí không có mảy may do dự, vỗ xuống một chưởng, trong tích tắc, xương cốt cả người Mã Minh Trạch chợt phát ra một hồi giòn vang, chỉ trong nháy mắt, xương cốt toàn thân Mã Minh Trạch đều bị nghiền nát, cả người biến thành một cục thịt!
Dưới một kích này, thân thể triệt để tan vỡ!
Bàn tay hơi trảo một cái, thần hồn còn chưa kịp trốn đi đã bị Diệp Huyền đại sư bắt bỏ vào trong tay.
Trong mắt Diệp Huyền đại sư lộ ra vẻ đạm mạc, hờ hững nói:
- Ngươi nói sai rồi, lão phu không chỉ muốn khai chiến cùng Đạo Lăng Thiên Tông, mà là đồng thời khai chiến cùng tam đại Thiên Tông! Không có Đạo Lăng Thánh Nữ, thậm chí ngay cả Diệp Lăng Vân cũng đã vẫn lạc... Ngươi cho rằng, bây giờ Đạo Lăng Thiên Tông còn có thể Đạo Lăng thiên hạ sao?
Nói đến đây, khóe miệng Diệp Huyền đại sư tràn đầy vẻ giễu cợt.