Chỉ là, trong khoảnh khắc những cường giả Hóa Hư này, liền nhất thời tỉnh táo lại.
- Không đúng... Đây không phải là thế giới của ngươi, chỉ là bí tàng không gian thượng cổ lưu truyền tới nay mà thôi! Ngươi dung hợp chính mình vào cái bí tàng không gian này?
Có thể bước vào Hóa Hư, không người nào là kẻ ngu dốt, chỉ cần một chút xíu manh mối, là đủ để bọn hắn suy đoán ra chân tướng!
- Loại thuyết pháp không gian này cũng không xác thực!
Diệp Huyền đại sư lạnh lùng nhìn người khác, bình tĩnh giải thích:
- Ta càng có khuynh hướng xưng là tiểu thế giới! Thế giới tự thành, quy tắc tự thành... Đây mới là lực lượng phía trên Hóa Hư!
Trong mắt Diệp Huyền đại sư lộ ra vẻ tự tin, tiếp tục nói:
- Cái gì mà Tiên Đạo, Thần Đạo, chẳng qua chỉ là nghe nhầm đồn bậy mà thôi! Nói đúng ra, phía trên Hóa Hư chính là Thế Giới Cảnh!
Thế Giới Cảnh!
Thời điểm nói ra ba chữ này, trong mắt Diệp Huyền đại sư cũng khó mà ức chế lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Đây là mục tiêu cả đời hắn theo đuổi!
Mặc dù lựa chọn phương thức khác với Thông Thiên Ma Quân, Đạo Lăng Thánh Nữ, thế nhưng vẫn là trăm sông đổ về một biển, đến cuối cùng, bước ra một bước kia, thành tựu chính là Thế Giới Cảnh!
Cũng chỉ có thể là Thế Giới Cảnh!
Cái gọi là Bán Thần Lĩnh Vực, trên thực tế, chính là hình thức ban đầu của tiểu thế giới mà thôi!
Chờ đến khi có thể diễn hóa hoàn chỉnh, hình thành tiểu thế giới, chính là cái gọi là thần linh!
Về phần Tiên Đạo cũng giống như vậy, trên thực tế những cái được gọi là thượng cổ cấm địa, cũng chỉ là tiểu thế giới do cường giả đứng đầu bên trong thượng cổ đại phái, diễn hóa ra mà thôi!
Cũng chỉ có tông môn sở hữu tiểu thế giới, mới có thể gọi là thượng cổ đại phái!
Đây cũng là bản chất phía trên Hóa Hư!
Chấn động!
Dường như đối mặt với Diệp Huyền lúc này, tất cả mọi người cũng còn lại một loại cảm xúc này.
Mặc dù những cường giả Hóa Hư này đều biết, bản thân Diệp Huyền cũng không có đạt được cấp độ như thế, thậm chí bởi vì luyện hóa tiểu thế giới này, mà vĩnh viễn không thể đột phá, nhưng chỉ bằng phần lý giải này, đã có thể trở thành đại tông sư rồi.
Đây mới thực sự là lý giải có tính khai sáng, có thể nói, từ thượng cổ tới nay, đại đạo phía trên Hóa Hư đoạn tuyệt, không ai có thể đột phá, mà bây giờ, Diệp Huyền đại sư vì hậu nhân, đã mạnh mẽ tìm ra con đường.
Đối với tu hành giới mà nói, chỉ bằng một điểm này chính là công đức vô lượng.
Đương nhiên, tất cả mọi người cũng đều rõ ràng, có lẽ những lời này Diệp Huyền không phải nói cho bọn hắn nghe, mà là nói cho Bạch Nhạc.
Mặc dù, những thiên tài của tam đại Thiên Tông bị giam lỏng ở trong hoàng cung kia, cũng có thể nghe được, nhìn thấy được, nhưng hiển nhiên Diệp Huyền cũng không để bụng, hoặc có lẽ là, tồn tại lòng tin tuyệt đối với Bạch Nhạc.
Khi tất cả người ở thế hệ bọn hắn vẫn lạc, thời đại mới kia, sẽ không có ai thể tranh phong cùng Bạch Nhạc.
Dưới tình huống bị tiểu thế giới bao phủ, cho dù là lực lượng Hóa Hư, cũng rất khó cấu thành uy hiếp gì.
Chỉ là ngay tại lúc đó, Vân Mộng Chân vốn ở trong tiểu thế giới cũng hiện ra.
Nhưng mà, giờ khắc này, cho dù là Vân Mộng Chân cũng không thể không trầm mặc xuống.
Trước đó ở bên trong tiểu thế giới, Vân Mộng Chân cũng đã từng nói chuyện với Diệp Huyền đại sư, đã có một ít lý giải đối với khái niệm Thế Giới Cảnh, nhưng cuối cùng không bằng bây giờ Diệp Huyền đại sư tự mình biểu hiện ra phần lực lượng này.
- Diệp Huyền đại sư!
Đột nhiên Vân Mộng Chân ngẩng đầu, mở miệng nói:
- Ta có một cái nghi hoặc, rốt cuộc từ khi nào ngươi bước vào loại cảnh giới này! Nếu ngươi đã sớm có cảnh giới bực này, coi như là sư tôn và Thông Thiên Ma Quân, sợ rằng cũng chưa hẳn là đối thủ của ngươi?
Người khác đắm chìm trong rung động về lực lượng này, nhưng Vân Mộng Chân lại nhìn thấy nhiều hơn.
Nàng đẫ từng thấy Đạo Lăng Thánh Nữ đời trước cùng với Thông Thiên Ma Quân.
Trận chiến trên Đạo Lăng Sơn, nàng cũng tận mắt thấy Thông Thiên Ma Quân xuất thủ, mặc dù cường đại, nhưng cũng không cường đại đến mức độ này, bằng không, dưới tình huống Đạo Lăng Thánh Nữ đã vẫn lạc, Thông Thiên Ma Quân đủ để quét ngang Đạo Lăng Thiên Tông, căn bản sẽ không vẫn lạc.
- Từ lúc nào ta bước vào loại cảnh giới này sao?
Trong mắt Diệp Huyền lộ ra một nụ cười ôn hòa, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Ngay tại lúc này!
Câu nói này vừa ra khỏi miệng, người khác còn chưa kịp phản ứng, Vân Mộng Chân đã triệt để hiểu được.
Diệp Huyền đại sư sắp vẫn lạc rồi!
- Diệp Huyền đại sư!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia bi thương, cũng đồng thời ý thức được hàm nghĩa bên trong, liền khom người cúi đầu về phía Diệp Huyền đại sư.
- Người sẽ có lúc chết! Nếu như sinh tử cũng không nhìn thấu, thì cả đời này lão phu cũng sống uổng phí rồi.
Diệp Huyền đại sư bật cười lớn, nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng giải thích:
- Ngày xưa lão phu, từng cùng Thông Thiên, Đạo Lăng Thánh Nữ thảo luận qua khả năng này, chỉ là... Thông Thiên khinh thường phương thức dung hợp tiểu thế giới, mà Đạo Lăng Thánh Nữ thì không đành lòng hủy diệt thượng cổ cấm địa của Đạo Lăng Thiên Tông.