Ngược lại, Bạch Nhạc ngủ rất ngon lành, lúc nửa đêm, thậm chí Bách Sự Thông còn có thể nghe được tiếng ngáy, không thể nghi ngờ loại cảm giác muốn chạy trốn lại không dám kia, mới là dằn vặt người nhất.
- Yến đại ca, không, Yến gia, chúng ta muốn xuất thủ từ nơi nào?
Nhìn thấy Bạch Nhạc tỉnh lại, Bách Sự Thông cũng triệt để cắt đứt một điểm tư tưởng cuối cùng, đàng hoàng lại gần mở miệng hỏi.
- Bắt đầu tiếp xúc từ ma tu Mang Sơn đi.
Bạch Nhạc không để ý nhíu mày, tùy ý mở miệng nói.
- Vậy... Yến gia, ngài có muốn... Thay đổi dáng vẻ hay không?
Bách Sự Thông nhìn Bạch Nhạc, cẩn thận từng li từng tí dò hỏi.
Mặc dù bây giờ Bạch Nhạc đã biến thành dáng vẻ Yến Bắc Thần, nhưng hôm nay danh tiếng Bạch Nhạc quá vang dội, cho dù là dáng vẻ Yến Bắc Thần, người gặp qua cũng không ít, có thể ngày hôm qua chút tu hành giả bình thường không nhận ra, nhưng một khi thật sự đi vào chỗ sâu trong Mang Sơn, chưa chắc đã không bị người nhận ra.
- Không cần!
Bạch Nhạc hờ hững lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Tạm thời chúng ta sẽ không tiếp xúc cường giả Tinh Hải Cảnh, hơn nữa chỉ tiếp xúc ma tu bản địa ở Mang Sơn, cùng với Hắc Ám Thiên gì đó, sẽ không có người chú ý tới ta.
Mặc dù Bạch Nhạc đã danh chấn thiên hạ, nhưng dù sao thời gian thành danh cũng rất ngắn, người thực sự thấy được dáng vẻ Yến Bắc Thần trước đây, cũng không coi là nhiều, chỉ cần không bại lộ thực lực, dưới tình huống bình thường, rất khó bị người nhận ra.
Huống chi, trong lòng Bạch Nhạc vốn mang theo một ít tâm tư khác, cũng không muốn triệt để che giấu tung tích, không lưu một điểm khe hở.
Chỉ là những lời này, hắn không cần thiết nói với Bách Sự Thông.
Trên thực tế, Bách Sự Thông cũng chỉ thăm dò một chút mà thôi, Bạch Nhạc cự tuyệt, hắn cũng sẽ không nhắc lại.
- Vậy ta ở trước ngoại nhân xưng hô với ngươi như thế nào?
- Không phải ngày hôm qua ngươi gọi rồi sao, cứ kêu như vậy là được.
Bạch Nhạc không để ý xua tay, tùy ý hồi đáp.
Yến gia, Nghiêm gia? !
Được rồi, ngươi cái chủ nhân này, không làm người khác nhụt trí không được sao?
Nghĩ vậy, sắc mặt Bách Sự Thông nhất thời khổ thêm vài phần.
Mang Sơn rất lớn, trước đó Bạch Nhạc ở bên ngoài Mang Sơn, vẫn không cảm giác được, thế nhưng khi thật sự bước vào bên trong Mang Sơn, mới chính thức cảm thụ được hoàn cảnh nơi đây phức tạp và hiểm trở như nào, nếu không phải có Bách Sự Thông dẫn đường, sợ là ở trong núi cũng có thể khiến mình ngất.
Không thể không thừa nhận, Bách Sự Thông ở loại phương diện này, thật sự có thiên phú vượt xa thường nhân.
Mặc dù trước kia hắn cũng chưa từng tới Mang Sơn, nhưng dựa vào tin tức hỏi thăm khắp nơi trước đó, cùng với một phần địa đồ đơn sơ, liền có thể mạnh mẽ làm ra dáng vẻ có vài phần giống người địa phương.
- Phía trước là Đãng Mang Nhai, cũng là địa phương ma tu Mang Sơn tiếp đãi người, nếu như từ chỗ khác tiến vào Mang Sơn, sẽ bị cho là khiêu khích quần ma Mang Sơn, nếu gặp được sẽ bị trực tiếp công kích.
Bách Sự Thông chỉ vào vách núi phía trước, giải thích với Bạch Nhạc.
- Có nhiều người tới nơi này sao?
Bạch Nhạc liếc mắt, thuận miệng hỏi.
- Trước đó rất nhiều, thế nhưng, đoạn thời gian này lại giảm rất nhiều.
Bách Sự Thông kiên trì giải thích:
- Bây giờ ba đại thế lực có chút căm thù lẫn nhau, ma tu vừa tới Mang Sơn, nhất định phải lựa chọn gia nhập một phương, mới có thể đứng vững gót chân ở Mang Sơn.
- Bọn họ là ma tu bản địa của Mang Sơn, sợ là không dễ dàng tiếp thu ngoại nhân như vậy?
- Đúng!
Bách Sự Thông gật đầu, tiếp tục giải thích:
- Nói như vậy, về sau phần lớn ma tu đều gia nhập thế lực của Đạp Thiên Ma Quân! Có điều, trước đó ma tu vốn có xung đột, người đắc tội với Đạp Thiên Ma Quân cũng không phải ít! Chỉ có những người có thù hận với bên kia, mới có thể lựa chọn hai phe thế lực khác.
- Mặc dù ma tu bản địa ở Mang Sơn rất khắt khe, thế nhưng dựa vào địa lợi, chỉ cần được chấp nhận, phương diện an toàn sẽ cực kỳ đảm bảo! Đặc biệt là đối với những tu hành giả có thực lực yếu mà nói, có rất nhiều người chết ở trong một ít hiểm cảnh của Mang Sơn.
Ngay tại thời điểm hai người đang nói chuyện, đã có ma tu Mang Sơn nhìn thấy bọn hắn, nhất thời liền lên ngăn lại.
- Người nào?
Nhìn thấy đối phương, Bách Sự Thông lập tức cười hì hì nghênh đón:
- Vị huynh đệ kia, chúng ta đến từ Duyện Châu, ta gọi là Trần Minh Dương, biệt hiệu Bách Sự Thông! Đó là đại ca của ta, họ Nghiêm.
- Ngươi chính là Bách Sự Thông?
Ma tu dẫn đầu liếc mắt nhìn Bách Sự Thông và Bạch Nhạc, hiếu kỳ nhìn Bách Sự Thông hỏi.
- Ai u, vị huynh đệ kia, nghe nói qua ta sao?
Đánh rắn thượng côn, Bách Sự Thông lập tức liền tiến lên trước cười nói.
- Nghe mấy người vừa mới tới chỗ chúng ta đề cập qua, không phải ngươi một mực lăn lộn ở ngoại vi à, chạy đến nơi này làm cái gì?
Tự nhiên ma tu Mang Sơn không biết Bách Sự Thông, nhưng bọn hắn ở dưới sự uy hiếp của Hắc Ám Thiên và Đạp Thiên Ma Quân, cũng không thể không tiếp nhận một ít ma tu bên ngoài tới, kể từ đó, cái tên Bách Sự Thông cũng liền truyền vào theo.