Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1544 - Chương 1544: Thế Không Hoá Hư, Nhân Gian Vô Địch (2)

Chương 1544: Thế không Hoá Hư, nhân gian vô địch (2) Chương 1544: Thế không Hoá Hư, nhân gian vô địch (2)

Nhưng khi một kiếm đó chém xuống, trên người Bạch Nhạc đồng thời bốc lên mấy tia sáng.

Tức Thổ, Cực Hàn Băng Hoa, Địa Hỏa Chi Tâm, tất cả các sức mạnh này đồng thời bộc phát, hình thành một bức tường ngăn cản phía sau Bạch Nhạc.

Mặc dù một kiếm này mang sức mạnh khó có thể ngăn cản triệt để bằng những sức mạnh trên, nhưng chí ít cũng làm sức mạnh của một kiếm đó bị suy yếu hơn phân nửa, đợi khi thật sự chém lên Bạch Nhạc thì tối đa chỉ còn ba phần lực đạo.

Thông Thiên Ma Thể tự nhiên vận chuyển, trên người Bạch Nhạc đột nhiên xuất hiện sức mạnh bạo tạc về chất, một kiếm này mặc dù chém phá quần áo, để lại vết máu thật dài trên người Bạch Nhạc nhưng vẫn không thể tạo thành uy hiếp trí mạng cho hắn.

Phụt!

Bị thương, Bạch Nhạc cũng phun ra một búng máu, chỉ là lúc này Bạch Nhạc nghiễm nhiên điên cuồng hơn, căn bản không có ý dừng tay.

Nhìn thấy thần hồn của Hồ Đỉnh Quân bay ra ngoài, Bạch Nhạc theo sát giết qua.

- Bạch Nhạc, ngươi đừng ép ta phải giết ngươi!

Trong mắt Lý Tường cũng tỏa ra sự điên cuồng, trong hai mắt là màu huyết sắc.

Nếu thật sự để Bạch Nhạc ngay trước mặt gã, ngay trong Thái Cực Đạo mà giết chết Hồ Đỉnh Quân, vô luận vì lý do gì đều là một loại sỉ nhục, là do vị chưởng giáo gã vô năng.

Trong tích tắc, trên bầu trời, phong vân biến sắc.

Dường như trong không trung xuất hiện hai thanh kiếm báu hai màu trắng đen, thoáng như thiên phạt treo giữa không trung.

Hiển nhiên, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân thì Lý Tường đã không thể nắm chắc ngăn được Bạch Nhạc. Lúc này, gã đã chọn dẫn động sức mạnh đại trận hộ tông, dùng nó uy hiếp Bạch Nhạc.

Ngay lúc đó, những trưởng lão Thái Cực Đạo xung quanh cũng phản ứng lại, nhanh chóng lao lên cản Bạch Nhạc.

Cơ thể của Hồ Đỉnh Quân đã bị trảm, cho dù như thế nào bọn họ cũng không thể nhìn thần hồn của Hồ Đỉnh Quân bị diệt.

Nhất thời xung quanh có vô số công kích như cuồng phong nhắm vào Bạch Nhạc, phong kín lối đi của hắn. Cho dù hắn có cường hãn như thế nào, giả sử dám chịu công kích của nhiều cao thủ Tinh Hải Cảnh như vậy để đuổi theo giết Hồ Đỉnh Quân chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết.

Chỉ là, cho dù đã tới lúc này, thần sắc của Bạch Nhạc vẫn không hề thay đổi.

Khi đuổi theo, Bạch Nhạc cũng đã nghĩ tới tất cả phản ứng của đối phương, đương nhiên cũng hiểu mình sẽ phải đối mặt với áp lực lớn nhường nào, nhưng cho dù vậy, hắn sao có thể lùi bước.

Đã động thủ, không còn đường quay lại.

Trong mắt hiện lên tinh mang, Bạch Nhạc lạnh lùng nói:

- Người Bạch Nhạc ta muốn giết, các ngươi không bảo vệ được!

Dường như là vừa nói, ngón tay của Bạch Nhạc cũng điểm ra.

Đại Mộng Thiên Thu!

Công kích của những cường giả Tinh Hải Cảnh này mặc dù có thể phong kín không gian để Bạch Nhạc không dám tiếp tục truy kích, nhưng lại không đỡ được huyễn thuật thần thông vô thanh vô tức này.

Giả sử thân thể vẫn còn, Bạch Nhạc không dễ dùng thần thông Đại Mộng Thiên thu để giết một vị cường giả Tinh Hải đỉnh, nhưng khi đối phương chỉ còn lại thần hồn thì là một chuyện hoàn toàn khác.

Dường như ngay sau khi Bạch Nhạc dứt lời, thần thông Đại Mộng Thiên Thu đã bao phủ thần hồn Hồ Đỉnh Quân, trong nháy mắt, thần hồn yếu đuối kia lập tức tan vỡ.

Không có thực lực, cho dù thần hồn có trốn ra được thì căn bản không có sức mạnh phòng ngự, vô cùng yếu đuối.

Cứ vậy chỉ một ngón tay, Bạch Nhạc đã có thể giết Hồ Đỉnh Quân dưới sự ngăn cản của tất cả cao thủ Thái Cực Đạo, thậm chí ngay cả một luồng thần hồn cũng không để lại.

Trừng mắt nhìn cảnh này, tất cả mọi người đều ngây người.

Điên cuồng!

Ai ngờ Bạch Nhạc lại điên tới mức này, hơn nữa lại có thể cường hãn như thế!

Một kiếm này không chỉ giết Hồ Đỉnh Quân mà còn hung hăng tát vào mặt tất cả mọi người của Thái Cực Đạo.

Đường đường là một trong tam đại thiên tông, nhưng hôm nay Thái Cực Đạo ngay ở trong tông môn mình mà không bảo vệ nổi một trưởng lão, đây là chuyện mất mặt nhường nào.

- Giết!

Trong nháy mắt, hai mắt đỏ rực, lửa giận trong lòng Lý Tường đã không ức chế được nữa mà hoàn toàn phun trào.

Lúc này, gã không để ý tới hậu quả gì nữa, cho dù phải dẫn động lực của đại trận hộ tông cũng phải giết Bạch Nhạc ở đây, cho dù sẽ tạo thành trận chiến với Đại Càn Vương Triều cũng không tiếc.

Cảm nhận được sự phẫn nộ của Lý Tường, trên bầu trời, hai thanh kiếm cũng thuận thế hạ xuống, khuấy động thiên địa, tỏa ra sức mạnh có thể hủy diệt tất cả.

Mượn đại trận hộ tông, ở trong Thái Cực Đạo, Lý Tường thật sự có thể điều động sức mạnh đối đầu với Hóa Hư.

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ từ chối cứu viện Đạo Lăng Thiên Tông, cố thủ bổn tông.

Chỉ cần còn đại trận hộ tông, cho dù quần ma của Mang Sơn đánh tới cũng sẽ không vào nổi sơn môn.

Sức mạnh này quả thực có thể hủy thiên diệt địa, cho dù Bạch Nhạc cũng không thể đỡ nổi.

Chỉ là Bạch Nhạc đã dám động thủ thì cũng đã nghĩ tới phản ứng dưới sự tức giận của Lý Tường, hầu như trong nháy mắt giết được Hồ Đỉnh Quân, Bạch Nhạc liền bước ra một bước, hạ lên người Tiểu Bạch Long.

- Tiểu Bạch, đi!

Nghe Bạch Nhạc nói, trong miệng Tiểu Bạch Long nhất thời hét dài, lấy tốc độ nhanh nhất bỏ xuống dưới núi Thái Cực Đạo.

Bình Luận (0)
Comment