Thấy Bạch Nhạc đã đưa ra quyết định, trong mắt Huyết Ảnh Ma Quân lộ ra chút ý vui mừng. Ông ta vỗ vỗ bả vai Bạch Nhạc, trầm giọng nói:
- Đi đi, không cần quan tâm đến ta! Ta chỉ có một thân một mình, chắc cũng sẽ không có nguy hiểm gì đâu... Bạch Nhạc, ta tin tưởng ngươi, tin tưởng lần này ngươi vẫn có thể sáng tạo ra một kỳ tích khác giống như lúc trước.
Huyết Ảnh Ma Quân đã biết Bạch Nhạc từ khi hắn còn cực kỳ yếu ớt. Cùng đi tới bây giờ, có thể nói ông ta đã tận mắt nhìn thấy Bạch Nhạc lần lượt đánh vỡ từng giới hạn, sáng tạo ra kỳ tích, đây cũng chính là nguyên nhân cuối cùng khiến ông ta lựa chọn Bạch Nhạc.
Dù đã đi tới đường cùng, dù đã không còn nhìn thấy bất kỳ hi vọng gì nữa, nhưng chỉ cần không từ bỏ, không nhận mệnh, họ nhất định vẫn còn một tia sáng.
Bạch Nhạc mới trốn thoát được khoảng nửa canh giờ thì đã chạy trở về. Suốt cả quãng đường, hầu như hắn còn không có thời gian điều tức.
May mà Thông Thiên Ma Công quá mức nghịch thiên, nếu không e là Bạch Nhạc cũng khó lòng gắng gượng.
Bạch Nhạc chạy vào cấm chế, lúc này hắn mới phát hiện đúng như dự đoán của mình, những Ma Thi kia đang không ngừng chém giết, cắn nuốt lẫn nhau. Khắp không gian tràn ngập khí tức điên cuồng và cả mùi máu tanh.
Chẳng bao lâu sau, Bạch Nhạc đã nhìn thấy Chung Ly.
Chung Ly mạnh hơn những Ma Thi khác rất nhiều, điều này khiến hắn ta có thể thỏa thuê cắn nuốt sức mạnh của đối phương trong trận chém giết bừa bãi này. Thành ra chỉ mới nửa canh giờ, trên người Chung Ly đã không còn sự suy yếu trước đó. Thậm chí, Bạch Nhạc đứng rất xa mà vẫn cảm thấy một áp lực mơ hồ.
Sức mạnh này phải nói là tăng lên gấp mấy lần lúc trước.
Ánh mắt Bạch Nhạc trở nên lạnh lẽo. Hắn lật tay, xuất ra Nghịch Ma Kiếm, cũng không buồn nhìn những Ma Thi khác mà chỉ mạnh mẽ xông về phía Chung Ly.
Lúc trước khi Bạch Nhạc xông vào, Chung Ly còn không phát hiện được. Nhưng khi một kém này chém tới, chính kiếm ý dữ dội nọ đã thức tỉnh hắn ta.
Chung Ly xoay người lại, trong khoảnh khắc thấy rõ người tới là Bạch Nhạc, hắn ta chỉ cảm thấy cả trái tim dường như đã vọt lên tới cổ họng.
Dù hắn ta đã biến thành Ma Thi, nhưng cảm giác sợ hãi theo bản năng vẫn khó lòng khống chế.
- Bạch Nhạc...
Chung Ly gào lên một tiếng, sau đó vô thức xoay người muốn bỏ chạy. Chỉ là tốc độ của Bạch Nhạc còn nhanh hơn tưởng tượng của hắn ta. Không đợi Chung Ly kịp thoát thân, nhát kiếm của Bạch Nhạc đã chém xuống.
Xoẹt.
Gần như là theo bản năng, Chung Ly đột nhiên túm lấy hai Ma Thi gần đó ném về phía Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc không hề bối rối, hai Ma Thi kia nháy mắt đã biến thành bốn đoạn dưới Nghịch Ma Kiếm, dòng máu màu tím đen bắn tung tóe ra xung quanh. Nhưng kiếm thế vẫn chưa hết, Nghịch Ma Kiếm vẫn tiếp tục chém về phía Chung Ly.
Tuy nhiên nhờ chút thời gian hiếm hoi này, Chung Ly đã có cơ hội phản kháng. Hắn ta giơ tay, đánh một chưởng vào mũi kiếm của Bạch Nhạc.
Đây là một phản xạ trong vô thức.
Nhưng Chung Ly không thể ngờ một chưởng này lại có thể ngăn được đường kiếm kia. Trong phút chốc, hai mắt hắn ta lóe lên vẻ hưng phấn, khó tin nhìn hai tay mình, một suy nghĩ cũng đồng thời hiện lên trong đầu làm hắn ta hiểu ra.
Trong gần nửa canh giờ, hắn ta đã đích thân giết hơn trăm Ma Thi, sức mạnh cắn nuốt được đã giúp hắn ta tăng thực lực bản thân lên một cấp độ mới. Thành ra bây giờ dẫu có phải đối mặt với Bạch Nhạc, Chung Ly cũng không tới mức rơi vào tình cảnh bó tay chịu trói như trước nữa. Hắn ta bèn lùi lại một quãng rồi vội la lên:
- Bạch Nhạc, chúng ta thương lượng thử đi!
Tuy hắn ta ngăn được một kiếm của Bạch Nhạc, nhưng bản thân Chung Ly vẫn hiểu rõ mình vẫn chưa phải đối thủ của người trước mặt này. Nếu có thể đàm phán với Bạch Nhạc để hắn dừng tay, đó mới là cách tốt nhất.
- Thương lượng?
Ánh mắt Bạch Nhạc lóe lên vẻ rét buốt, hắn lạnh lùng nói:
- Thương lượng về chuyện ngươi phản bội ta một lần?
Vừa nói, Bạch Nhạc vừa vung kiếm chém ra.
Ngu Kiếm.
Ánh kiếm chớp động, nháy mắt đã tiến đến trước mặt Chung Ly.
- Bạch Nhạc, ta bất đắc dĩ mới phải làm thế.
Kiếm của Bạch Nhạc rất nhanh, nhưng bây giờ Chung Ly lại phát hiện phản xạ của bản thân cũng nhanh hơn trước nhiều. Tuy hắn ta còn chút luống cuống tay chân nhưng vẫn có thể tránh khỏi đòn tấn công của Bạch Nhạc.
- Trận chiến ở Hàn Sơn, lúc ngươi bị nhốt vào Hắc Ám Thiên, ta không có cơ hội đánh trả đã bị Đại trưởng lão bắt lại.
Chung Ly vừa né tránh công kích của Bạch Nhạc, vừa nhanh chóng giải thích.
- Ta vừa bị bắt, lão ta đã nhìn thấu chân tướng ta không phải Ma Thi do ngươi luyện chế, sau đó bắt nhốt ta vào trong nghĩa địa, bỏ mặc ta bị những Ma Thi khác cắn nuốt sức mạnh, sống không bằng chết. Ta cũng không còn cách nào, lão ta ép ta lừa ngươi... Ta không có sự lựa chọn.
- Nên lúc nhìn thấy ta, ngươi cũng không dám nói thật?
Trong mắt Bạch Nhạc toát lên sát khí dữ dội, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi lừa bọn ta vào cạm bẫy cũng thôi, nhưng Huyền Thủ Chân Nhân lúc trước vẫn luôn nói giúp ngươi, vậy mà ngươi lại ra tay giết chết ông ấy. Việc đấy cũng là bị ép à?