Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1599 - Chương 1599: Đàm Phán (2)

Chương 1599: Đàm phán (2) Chương 1599: Đàm phán (2)

Tin ai? Đây là một câu hỏi khó.

Trên thực tế, không ai trong hai kẻ này đáng để tin tưởng, nhưng cục diện trước mắt bắt buộc Bạch Nhạc phải đưa ra lựa chọn. Bởi vì đây dường như đã là đường sống duy nhất của hắn.

Giờ khắc này, trong đầu Bạch Nhạc xẹt qua rất nhiều suy nghĩ.

...

- Nói ta biết cách rời khỏi Hắc Ám Thiên xem?

Sau khi im lặng một lát, giọng nói của Bạch Nhạc vang lên trong huyễn cảnh.

Nghe thấy giọng của Bạch Nhạc, Triều Bằng Phi bỗng thấy nhẹ nhõm một chút, lão ta sợ nhất là Bạch Nhạc không đáp lại. Chỉ cần hắn còn sẵn lòng đàm phán với lão ta, điều đó có nghĩa là chuyện thoát khỏi đây còn cơ hội xoay chuyển.

- Thả ta ra ngoài, ta có thể bảo đảm sẽ dẫn ngươi đi!

Triều Bằng Phi không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp đáp lại:

- Ta có thể dùng Thần Hồn để thề, chắc chắn sẽ thả ngươi đi.

- Ta không tin ngươi.

Bạch Nhạc không do dự mà đáp trả.

Bất kể là Triều Bằng Phi hay Chung Ly đều không đáng tin. Sở dĩ hắn chọn đàm phán với Triều Bằng Phi mà không phải Chung Ly là bởi nếu đàm phán với Triều Bằng Phi, khả năng lão ta thỏa hiệp sẽ cao hơn.

Triều Bằng Phi trầm giọng đáp:

- Bản thân ngươi không thể rời khỏi Hắc Ám Thiên, ngươi không có sức mạnh của Hóa Hư, kể cả không ai cản trở thì cũng không thể xé rách hư không để ra ngoài. Nếu ngươi không tin ta thì cuối cùng sẽ bị giam cầm tới chết ở đây.

- Đó là chuyện của ngươi.

Bạch Nhạc không mảy may động lòng, hắn chỉ bình tĩnh trả lời:

- Ta không tin ngươi. Nếu ngươi không thể lấy ra bằng chứng đáng tin để thuyết phục ta, vậy thì cùng chết ở đây luôn đi.

- ...

Triều Bằng Phi thấy Bạch Nhạc đã quyết thì lập tức á khẩu, lão ta thầm cười khổ trong lòng.

Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Giả dụ như Triều Bằng Phi không cẩn thận tới mức dùng Hồn Khu tới đây thì lấy sức mạnh của lão ta, sao có thể dễ dàng bị Bạch Nhạc giam hãm trong huyễn cảnh? Nhưng giờ thần hồn đã bị nhốt, dù lão ta có ngàn vạn thủ đoạn cũng không thể làm gì khác hơn.

Ánh mắt Triều Bằng Phi bỗng lóe lên, bất đắc dĩ nói:

- Ta để ngươi đánh thức Tử Linh Thần, tới lúc đó, Tử Linh Thần mà tỉnh thì kẽ hở của Hắc Ám Thiên cũng mở ra. Lúc ấy ta sẽ trấn áp Tử Linh Thần, ngươi nhân cơ hội chạy thoát thân, thế nào?

Lời này khiến Bạch Nhạc động lòng.

So với những lý do qua loa trước đó của Triều Bằng Phi, rõ ràng đề nghị này tràn ngập thành ý.

Trước đó Bạch Nhạc có thể dụ được Triều Bằng Phi lộ mặt, chủ yếu là do lão ta sợ hắn sẽ đánh thức Tử Linh Thần.

Bây giờ Triều Bằng Phi chủ động đưa ra cách đánh thức Tử Linh Thần, sau đó Bạch Nhạc hắn có thể tranh thủ lúc lão ta trấn áp Tử Linh Thần mà chạy trốn khỏi Hắc Ám Thiên. Đây là cách đẹp cả đôi đường, đáp ứng được nhu cầu của tất cả mọi người, chẳng qua mỗi người đều phải nhường một bước.

Rất rõ ràng, đây mới là cách mà Bạch Nhạc cam tâm tình nguyện làm theo.

- Làm sao mới đánh thức được Tử Linh Thần?

- Rất đơn giản, trên đỉnh ở vị trí trung tâm của đại điện có chín viên ngọc màu đen, ngươi dùng thần hồn lần lượt đánh vào viên thứ ba, thứ nhất, thứ bảy trong đó là có thể giải trừ trận pháp, khiến Tử Linh Thần sống lại.

Tới nước này, Triều Bằng Phi không còn gì để giấu, lão ta trực tiếp nói hết sạch.

Triều Bằng Phi vừa nói vậy, Bạch Nhạc đột nhiên nhớ ra.

Trước đó không phải hắn không chú ý tới mấy viên ngọc màu đen kia. Nhưng vấn đề là ở trong đại điện, những thứ kiểu như thế có ít nhất mười mấy chỗ, căn bản không có gì khác nhau. Hơn nữa, Bạch Nhạc đã từng dùng thần hồn thăm dò một lần nhưng không phát hiện được gì, nên mới sơ suất bỏ qua.

Bây giờ Triều Bằng Phi nói vậy, Bạch Nhạc mới biết sự thật.

- Được, ta tin ngươi một lần. Nhưng ta nói trước, nếu ta phát hiện ngươi dám gạt ta, ta sẽ không đàm phán thêm với ngươi nữa, mà hai ta sẽ cùng chết tại đây.

- Yên tâm, ta còn nhiều việc phải làm, ta còn chưa muốn cùng chết với ngươi đâu.

Triều Bằng Phi tiếp tục nói:

- Ngươi đã đánh giá quá thấp ta, vậy nên mới bị vây khốn trong Hắc Ám Thiên. Ta cũng đánh giá thấp ngươi nên mới bị ngươi đảo ngược tình thế... Mọi người đều hòa nhau, sau khi ra ngoài chúng ta sẽ đấu lại lần nữa. Ngày mùng bảy tháng tư, chúng ta sẽ quyết đấu một trận sinh tử ở Đạo Lăng Sơn.

Triều Bằng Phi có thể nói hào sảng như thế, quả thực đã khiến Bạch Nhạc mở mang tầm mắt.

Cường giả thực thụ chính là kiểu cho dù là lập trường hay khí chất ung dung tự tin đều khiến người khác thưởng thức, hơn hẳn cái loại phô trương thanh thế vờ làm kẻ mạnh như Chung Ly.

Đây cũng là lý do tại sao Bạch Nhạc thà đàm phán với kẻ có sức uy hiếp lớn hơn như Triều Bằng Phi chứ không chịu hợp tác với Chung Ly.

Chỉ với một ý niệm, thần niệm của Bạch Nhạc liền rời khỏi huyễn cảnh. Hắn ngẩng đầu liền nhìn thấy chín viên ngọc màu đen trên đỉnh đầu.

Bạch Nhạc không thèm liếc nhìn Chung Ly, hắn trực tiếp đưa thần niệm vào trong để thăm dò.

Theo lời Triều Bằng Phi, thần niệm của Bạch Nhạc lần lượt thăm dò viên ngọc thứ ba, thứ nhất, thứ bảy.

Bình Luận (0)
Comment