Lần này mọi thứ xảy ra quá bất thường, Triều Bằng Phi cũng bị dọa đến ngớ người. Thậm chí lão ta còn không có tâm trạng quan tâm tới sống chết của Bạch Nhạc mà lập tức tung ra sức mạnh thần hồn kinh khủng, lại kết hợp với trận pháp xung quanh, trực tiếp lao về phía Tử Linh Thần.
So với khả năng Tử Linh Thần thức tỉnh, sức uy hiếp của Bạch Nhạc căn bản không cùng đẳng cấp. Lão ta nhất định phải cố hết sức để ngăn cản Tử Linh Thần tỉnh lại.
Trong khoảng thời gian ngắn, Triều Bằng Phi đánh ra mười thủ ấn, từng luồng Phong Cấm Chi Lực không ngừng bay về phía Tử Linh Thần. Tử Linh Thần vừa có chút dấu hiện thức tỉnh đã bị Phong Cấm Chi Lực tác động vào, gần như sắp về lại trạng thái ngủ say.
Phải thừa nhận một điều, sự chuẩn bị của Triều Bằng Phi rất kỹ lưỡng. Một khi Tử Linh Thần có dấu hiệu thức tỉnh, lão có thể lập tức kịp thời làm ra hành động chính xác.
Nếu Triều Bằng Phi tiếp tục khống chế được cục diện như thế, không bao lâu sau Tử Linh Thần sẽ triệt để trở về trạng thái ngủ say như trước. Nhưng mà cũng vào đúng lúc này, Bạch Nhạc đã tỉnh lại.
Tuy bị thần hồn của Tử Linh Thần công kích, nhưng có Thần Hồn Ấn Ký hóa giải, bản thân Bạch Nhạc cũng không hề hấn gì.
Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên mà Bạch Nhạc quan sát thấy là, bây giờ Triều Bằng Phi vốn không có thời gian để ý hắn.
Kẽ hở ra ngoài vẫn ở đó, gần như chỉ cần lách người là Bạch Nhạc đã có thể ung dung thoát khỏi Hắc Ám Thiên. Nhưng hắn chỉ liếc nhìn kẽ hở kia một cái rồi lập tức từ bỏ suy nghĩ này.
Sở dĩ hắn mạo hiểm ở lại chính là để đánh thức Tử Linh Thần, giết chết Triều Bằng Phi, đánh gãy quy trình luyện chế Ma Thi Vương. Bây giờ khó lắm mới có cơ hội tốt như vậy, sao có thể dễ dàng bỏ qua được.
Một khắc sau, ánh mắt Bạch Nhạc lại nhìn về phía Triều Bằng Phi.
- Đại trưởng lão, ta nói rồi, chưa tới thời khắc cuối cùng thì cũng đừng có lạc quan quá!
...
Bạch Cốt phu nhân vốn còn đang ngủ say trong khoảng không vô định đột ngột thấy một cảnh tượng hiện lên trong đầu, nàng ta choàng tỉnh dậy.
Giờ khắc này, nàng ta dường như thấy được mọi chuyện xảy ra ở chỗ Bạch Nhạc, vết tích của Thần Hồn Ấn Ký cũng để cho nàng ta biết được vị trí của hắn.
Ùng ùng.
Một tiếng vang lớn truyền tới từ trên không trung, gần như trong nháy mắt, toàn bộ sức mạnh của Bán Thần Lĩnh Vực đã nhanh chóng tụ lại trong cơ thể nàng ta.
Một khắc sau, Bạch Cốt phu nhân bỗng mở mắt.
Thức tỉnh.
Thần Hồn Ấn Ký biến mất do bị công kích đã khiến nàng ta nhìn rõ được cục diện nguy hiểm mà bây giờ Bạch Nhạc đang phải đối mặt.
Dù biết rõ bây giờ mà tỉnh lại sẽ có rất nhiều di chứng, nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn qua Thần Hồn Ấn Ký, Bạch Cốt phu nhân đã rõ ràng chỗ uy hiếp Bạch Nhạc tất nhiên là Bán Thần Lĩnh Vực. Trong tình huống như thế, nàng ta sẽ không hề do dự.
Trong nháy mắt lúc đứng dậy, khí tức trên người Bạch Cốt phu nhân theo đó tăng vọt, lập tức phá tan ràng buộc mà lao về cảnh giới Hóa Hư, ánh mắt nàng ta phút chốc cũng lộ ra sát khí khiếp người.
Sắc mặt Triều Bằng Phi u ám. Lão ta ngăn trước mặt Bạch Nhạc, lạnh lùng nói:
- Bạch Nhạc, nếu tiếp tục đấu với ta, đối với ngươi sẽ không có bất kỳ một lợi ích nào.
Triều Bằng Phi chỉ vào vết nứt trên không cách đó không xa, tiếp tục nói:
- Lối ra ở đây, bây giờ ngươi có thể tùy ý rời đi, ta sẽ không ngăn cản, mà thậm chí còn bồi thường cho ngươi. Ví như ta có thể cam đoan cho dù tương lai thế nào, Hắc Ám Thiên ta cũng không bước vào Thanh Châu, không chủ động làm kẻ địch với Đại Càn vương triều.
Đây là lần đầu tiên Triều Bằng Phi biểu thị rõ ràng ý muốn nhường Bạch Nhạc.
Đương nhiên, đây cũng là sự tôn trọng của lão ta đối với thực lực của Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc có thể cảm nhận được đối phương không hề nói dối, chẳng qua điều này không chứng minh được hắn sẽ lựa chọn chấp nhận.
Ánh mắt Bạch Nhạc hiện lên tia lạnh lẽo, bình tĩnh đáp:
- Ngươi có thể không đối địch với ta, nhưng ta lại không thể bắt tay giảng hòa với ngươi. Ngươi muốn giết ta, đó là ân oán giữa chúng ta, nhưng trên dưới Hàn Sơn không thù không oán với ngươi, lại bị giết hại hàng loạt. Ta thân là Thanh Châu phủ chủ, nếu không thể báo mối thù này cho bọn họ, thì còn mặt mũi nào mà trở về Thanh Châu?
Giờ khắc này, Bạch Nhạc không hề che giấu sự chán ghét đối với Hắc Ám Thiên và Triều Bằng Phi. Hắn nói tiếp:
- Ngươi sai khiến Chung Ly dẫn chúng ta vào cạm bẫy, giết chết bốn vị chân nhân. Ta đã từng đồng ý với Chính Vương Chân Nhân, nhất định phải thay bọn họ trả mối huyết hải thâm thù này. Ngươi có thể nghĩ đây chỉ là nói dóc, nhưng chuyện mà Bạch Nhạc ta đã đồng ý, xưa nay chưa từng nuốt lời. Động thủ đi, nhiều lời làm gì nữa, chỉ khiến ta xem thường ngươi mà thôi.
Bạch Nhạc xoay cổ tay, Nghịch Ma Kiếm lại lần nữa xuất hiện. Hắn lạnh lùng nhìn Triệu Bằng Phi:
- Đây là do ngươi tự chuốc lấy.
Triều Bằng Phi đàm phán thất bại, nên trong lòng lão ta cũng không tồn tại cái gọi là may mắn nữa, chỉ còn đơn giản là sống hay chết thôi.