Chẳng qua dù đã rơi vào đường cùng, nhưng thứ Bạch Nhạc chọn lại không phải lùi bước, mà là điên cuồng.
Nhận mệnh sao?
Một đường đi tới này, đã bao nhiêu lần Bạch Nhạc rơi vào tuyệt cảnh, nhưng chỉ cần vẫn còn một hơi thở cuối cùng thì làm sao lại chịu buông bỏ hy vọng?
Chết thì thế nào?
Cho dù có chết cũng phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, chết oanh oanh liệt liệt, đây mới là phong thái cần có của một kiếm giả.
Đồ điên!
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Triều Bằng Phi hiện tại.
Mặc dù Triều Bằng Phi vẫn chuyên tâm trấn áp Tử Linh Thần, nhưng khóe mắt lão vẫn luôn nhìn về phía Bạch Nhạc.
Lão đã tận mắt chứng kiến Chung Ly cắn nuốt hết sức mạnh của các Ma Thi khác, đột phá thành Ma Thi Vương, cũng tận mắt thấy một mặt cực kỳ điên cuồng của Bạch Nhạc, cho dù đã rơi vào tình cảnh này mà hắn ta vẫn đang liều mạng, vẫn không lùi lại dù chỉ một bước, càng không hề có ý thỏa hiệp với lão.
Đây mới chính là kẻ điên.
Kẻ điên như này, đáng nể nhưng cũng đáng sợ.
Đứng trên lập trường của Triều Bằng Phi, cả đời lão ta cũng không muốn gặp tên điên như thế.
Cũng may, tất cả sẽ kết thúc nhanh thôi.
Cho dù có điên cuồng thế nào, cuối cùng vẫn chẳng thể đánh lại hiện thực.
Bạch Nhạc có điên nữa thì cũng không thể khiến thực lực bản thân tăng vọt, hắn ta có thể làm đến bước này đã là cực hạn.
Có thể dự đoán, thời điểm Kiếm Nhận Phong Bạo sụp đổ cũng chính là lúc Bạch Nhạc bỏ mình.
Tất nhiên rất có thể cũng sẽ kéo Chung Ly chết chung.
Mặc dù Chung Ly vừa đột phá thành Ma Thi Vương, nhưng rốt cuộc hắn ta vẫn không có căn cốt vững, cũng chẳng hiểu rõ nên làm gì để sử dụng sức mạnh đó. Chết chung với Bạch Nhạc là kết quả có khả năng xảy ra cao nhất.
Nhưng ngay lúc đấy, toàn bộ Hắc Ám Thiên bỗng nhiên rung lắc dữ dội, giống như cả trời đất cũng chấn động theo.
Tử Linh Thần mà Triều Bằng Phi không dễ dàng gì mới trấn áp được cũng vì vậy mà lần nữa có dấu hiệu thức tỉnh. Lần này đã trực tiếp dọa cho mặt lão ta cắt không còn giọt máu.
Chuyện này sao có thể chứ?
Là sự tồn tại nào mới có thể chấn động toàn bộ Hắc Ám Thiên?
Gần như cùng lúc với suy nghĩ của Triều Bằng Phi, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một khe hở khổng lồ, liền sau đó, một thanh Bạch Cốt Kiếm trắng toát thình lình chém xuống từ đó, mạnh mẽ xé ra một khe nứt trong Bán Thần Lĩnh Vực.
Sau một khắc, một bóng người tuyệt đẹp xuyên qua khe nứt không gian, trực tiếp xuất hiện trong Hắc Ám Thiên.
Hóa Hư sao?
Trong tích tắc, con ngươi Triều Bằng Phi co rút lại, lão ta gần như không tin được vào mắt mình.
Có thể lấy cách thức bạo lực như vậy trực tiếp xé rách không gian Hắc Ám Thiên, cưỡng ép xông vào cũng chỉ có thể là cường giả Hóa Hư. Hơn nữa còn ở trên không trung chuẩn xác tìm thấy vị trí nơi đây, đây gần như là chuyện không tưởng.
Nhưng mà, sự thật đang bày ngay trước mắt như vậy, làm sao lão ta có thể không tin được.
So với sự kinh ngạc của Triều Bằng Phi, giờ khắc này Bạch Nhạc lại cảm nhận được sự cảm động khó nói thành lời, giống như có một dòng nước ấm chảy vào trái tim.
Bạch Cốt phu nhân.
Thậm chí không cần ngẩng đầu lên, không cần cảm nhận khí tức và sức mạnh của đối phương, Bạch Nhạc vẫn có thể đoán được người tới là Bạch Cốt phu nhân.
Lúc trước tác động vào Tử Linh Thần, Thần Hồn Ấn Ký trong thức hải bị vỡ tan, Bạch Nhạc đã biết Bạch Cốt phu nhân sẽ cảm nhận được.
Chẳng qua hắn không biết, rốt cuộc hiện tại Bạch Cốt phu nhân thế nào, càng không ngờ được trong thời gian ngắn như thế mà đối phương đã mạnh mẽ xé rách hư không chạy tới.
Trong mắt Bạch Cốt phu nhân hiện lên tia lạnh lẽo, trong tích tắc thân ảnh nàng ta biến mất ngay tại chỗ, một khắc sau đã trực tiếp xuyên qua hư không rơi xuống trước người Bạch Nhạc. Nàng ta nâng một tay lên, hóa thành một Bạch Cốt Chưởng khổng lồ, rồi mạnh mẽ bóp nát vùng hư không tăm tối mà Chung Ly vừa mới hình thành.
Chỉ một bàn tay, Chung Ly đã bị đánh bay ra ngoài.
Với một chưởng này đã khiến tất cả mọi người hiểu được, hiện tại Bạch Cốt phu nhân đã hoàn toàn bước vào Hóa Hư, thậm chí còn mạnh hơn nhiều so với Hóa Hư bình thường. Chỉ có vậy mới có thể nhẹ như không mà đánh bay Chung Ly vừa mới đột phá thành Ma Thi Vương như thế.
Rầm...
Chung Ly bị đánh bay, trong lòng Bạch Nhạc mới thở phào, Kiếm Nhận Phong Bạo cũng theo đó mà tiêu tán. Bạch Nhạc phun ra một búng máu, trên mặt hắn toàn là vẻ đau đớn, gần như đã đứng không vững nữa.
Bạch Cốt phu nhân vươn tay ôm lấy Bạch Nhạc, mặt nàng ta hiện lên vẻ giận dữ:
- Đã nói với ngươi hễ gặp nguy hiểm tới tính mạng thì cứ trực tiếp làm nổ Thần Hồn Ấn Ký mà. Nếu ta đến trễ một bước, có phải ngươi đã chết ở đây rồi không?
Trên mặt Bạch Nhạc nở nụ cười khổ, hắn khẽ đáp:
- Xin lỗi.
Đến bây giờ Triều Bằng Phi sao có thể không hiểu được, vị cường giả đáng sợ này là do Bạch Nhạc dẫn tới. Lại thêm những thông tin trước đó, trong nháy mắt lão ta đột nhiên tỉnh táo lại, cũng đoán được thân phận của đối phương. Thế là lão nhìn chằm chằm Bạch Cốt phu nhân, lớn tiếng nói:
- Bạch Cốt phu nhân… là ngươi luyện hóa Bán Thần Lĩnh Vực à?