Thân thể bị hủy hoại khi nãy của Triều Bằng Phi bấy giờ đã khôi phục lại, lão ta lại có thêm ý chí điên cuồng mà hung hăng nhào vào Bạch Nhạc.
Trong lòng Bạch Nhạc giật thót, không thể không rút kiếm lần nữa.
Rầm...
Trong tích tắc khi va chạm đã khiến khí huyết trong người hắn có phần không ổn.
Khi Triều Bằng Phi bắt đầu liều mạng thật sự thì cũng có phần đáng sợ. Cho dù không thể thi triển bất cứ thần thông nào, nhưng bản thân Ma Thi đã gần như có đặc tính bất tử, nhiêu đó đã đủ khiến người ta đau đầu.
Thấy Bạch Nhạc đang đấu với Triều Bằng Phi, ánh mắt Chung Ly hơi lóe lên, hắn ta thầm cân nhắc một chút rồi lập tức đưa ra quyết định.
Chung Ly không quan tâm đến cái nhìn của Triều Bằng Phi, càng không thèm quan tâm sống chết của đối phương, nhưng bây giờ Tử Linh Thần đã thức tỉnh, hắn ta tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.
Trước đây Triều Bằng Phi thấy Chung Ly và các Ma Thi khác không có gì khác nhau, bây giờ có lẽ cái nhìn của Tử Linh Thần về hắn ta và Triều Bằng Phi cũng như thế, kẻ này có khi sẽ thấy hắn ta chẳng khác gì Triều Bằng Phi cả.
Tử Linh Thần rõ là rất chán ghét Triều Bằng Phi, chỉ là bây giờ đang bị Bạch Cốt phu nhân quấn lấy nên mới tạm thời không rảnh tay để xử lý. Chỉ cần chờ tới lúc Tử Linh Thần giải quyết Bạch Cốt phu nhân xong là hắn ta ắt sẽ giết chết Triều Bằng Phi.
Mà nếu vậy, Chung Ly hiển nhiên có thể cắn nuốt sức mạnh của Triều Bằng Phi.
Không cần biết trước giờ Tử Linh Thần đã trải qua chuyện gì, nhưng chỉ cần Chung Ly có thể thành công tiến hóa thành Ma Thi Vương là hắn ta có thể trở thành thuộc hạ mới của Tử Linh Thần.
Chung Ly vừa nghĩ đến đây thì đã thuận thế sát nhập vào trận chiến, lao thẳng về phía Bạch Nhạc.
Phải biết trước kia hắn ta và Triều Bằng Phi là đối thủ, chỉ cần có chút cơ hội sẽ công kích lẫn nhau. Nhưng hôm nay chúng lại liên thủ để tấn công Bạch Nhạc. Đây quả thật giống như trò cười.
Nhưng đây cũng chính là hiện thực.
Tinh Hải lần nữa được xuất ra, chỉ trong chớp mắt, Bạch Nhạc gần như đã bị dồn vào tuyệt cảnh.
Hai kẻ này, ai cũng không phải dạng vừa, một tên đã khó đối phó, đằng này lại còn những hai tên.
Chẳng mấy chốc, Bạch Nhạc đã bị đánh đến mồ hôi đầm đìa.
So với Bạch Nhạc thì tình thế của Bạch Cốt phu nhân mặc dù có tốt hơn chút, nhưng cũng không thể coi là lạc quan.
Phải biết, nơi đây là Hắc Ám Thiên, cũng là trong Bán Thần Lĩnh Vực của Tử Linh Thần. Mặc dù bây giờ Tử Linh Thần chỉ vừa thức tỉnh, hắn ta căn bản chưa kịp tỉnh táo, cũng không đủ sức kéo sức mạnh của Hắc Ám Thiên trực tiếp đánh chết Bạch Cốt phu nhân, mhưng theo thời gian trôi đi, thực lực của hắn ta lại dần dần khôi phục.
Có lẽ bây giờ Bạch Cốt phu nhân còn có thể áp chế Tử Linh Thần, nhưng chỉ sau mấy trăm tức, ưu thế hai bên sẽ ngang hàng, đợi sau một nén nhang nữa, ưu thế tức khắc sẽ đảo ngược.
So với cường giả Bán Thần thật sự, rốt cuộc Bạch Cốt phu nhân của hiện tại vẫn còn quá non nớt. Hơn nữa trong lúc giao thủ, nàng ta cũng phải phân tâm đi chú ý tình huống bên này của Bạch Nhạc.
Trái tim không tránh khỏi lần nữa chìm xuống.
…
Bạch Nhạc nhằm vào câu nói trước đó của Triều Bằng Phi mà vặn ngược lại:
- Triều Bằng Phi, hiện tại ngươi giết ta thì được lợi gì? Tử Linh Thần thức tỉnh, ở trong mắt mắt hắn chắc cũng giống như ngươi nói đó. Ngươi, có lẽ ngay cả một con chó cũng không bằng!
Câu nói kia thật sự là giết người không dao.
Trước đó Triều Bằng Phi cũng nói như thế với Chung Ly, nhưng mà không thể ngờ, câu nói giễu cợt này lại có ngày rơi vào đầu lão ta, hơn nữa còn đến nhanh như thế.
Bạch Nhạc nhìn chằm chằm vào mắt Triều Bằng Phi, hắn trầm giọng nói:
- Triều Bằng Phi, qua nhiều năm như thế, điều ngươi muốn làm không phải là giết thần sao? Cho dù là thần linh thì cũng không phải vô địch, vẫn có thể chết thôi.
- Không cần chất vấn, Bạch Cốt Thần lúc trước là bị ta và Bạch Cốt phu nhân cùng chém chết đấy, cho nên mới có Bạch Cốt phu nhân của hôm nay. Kết quả đó, không phải là thứ ngươi luôn hướng tới à?
Mí mắt Triều Bằng Phi giật mạnh, giờ khắc này, đừng nói lão ta, cho dù là Chung Ly thì trong lòng cũng không khỏi chấn động.
Giết thần.
Ý nghĩ này, một khi manh nha sẽ khiến người ta có cảm giác không thể nào cự tuyệt.
Trong vô thức, công kích trong tay bọn chúng cũng đã chậm lại.
Thấy thái độ của hai tên này có hơi buông lỏng, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi mừng như điên, hắn bèn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng:
- Bỏ qua hôm nay, các ngươi sẽ không còn có cơ hội thứ hai nữa đâu. Thực lực của Bạch Cốt phu nhân, các ngươi cũng thấy rồi. Cho dù nàng ta không địch lại được thì cũng sẽ có hi vọng dẫn ta thoát khỏi Hắc Ám Thiên. Nhưng các ngươi thì sao? Các ngươi cũng có thể trốn được à? Đây chính là cơ hội duy nhất của các ngươi đó.
Trong giọng nói của Bạch Nhạc như có chứa đầy mê hoặc, khiến cho người ta khó mà cưỡng lại.
- Ân oán giữa chúng ta, có thể tránh hôm nay ra để về sau tính. Cho nên, các ngươi đã quyết định xong chưa?