Mặc dù Dạ Nhận rất ít lộ diện, thế nhưng thực lực cũng không ở dưới Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, có thể làm cho Dạ Nhận đều thúc thủ vô sách, không thể không mạo hiểm xuất thủ, ép Vân Mộng Chân liên thủ với hắn đi vào, sợ rằng trừ cái Lục Âm Sơn thần bí này ra, cũng không có bất kỳ khả năng nào nữa.
Mấy ngày nay, không biết bao nhiêu người đang tra xét hướng đi của Vân Mộng Chân và Dạ Nhận ở khắp nơi, chỉ là không thu hoạch được gì!
Hiện tại mấy chỗ gọi là tuyệt địa, cũng đều đã bị tra xét một lần, nhưng vẫn không có bất kỳ kết quả gì.
Dưới tình huống này, không thể nghi ngờ tầm nhìn, trực tiếp chỉ về phía Lục Âm Sơn.
Trên đời này, người biết rõ bí mật về Lục Âm Sơn, trừ Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân ra, cũng chỉ có đệ tử tam đại Thiên Tông trước đây còn sống rời đi từ trong hoàng cung.
Đương nhiên Trương Côn là một người trong đó.
- Bất kể là Bạch Nhạc cũng tốt, Vân Mộng Chân cũng tốt, thậm chí là Dạ Nhận kia.
Trương Côn chỉnh sửa lại ý nghĩ một chút, tiếp tục giải thích.
- Sở dĩ bọn hắn xuất sắc như thế, trừ bản thân bọn hắn đủ ưu tú ra, còn có một điểm vô cùng quan trọng, đó chính là tầm nhìn của bọn hắn luôn xa hơn chúng ta.
Nói đến đây, cho dù là Trương Côn, cũng không khỏi thở ra một ngụm trọc khí.
Có mấy lời không nói ra không thoải mái, nhưng nói ra lại có một loại cảm giác nhẹ nhàng.
Làm một người kiêu ngạo, muốn thừa nhận mình không bằng người khác, vốn là một chuyện rất gian nan, có thể tỉnh táo, phân tích ra nguyên nhân bên trong, mà không phải đổ lỗi cho đối phương xuất sắc, là do vận khí hoặc là ngẫu nhiên, thì càng khó khăn hơn.
- Ý ngươi là, ngươi muốn đi Lục Âm Sơn?
Khương Phàm nhìn Trương Côn, chậm rãi hỏi.
- Vâng!
Trương Côn gật đầu, không có gì giấu giếm với vị chưởng giáo chân nhân này, bình tĩnh trả lời:
- Thời đại tam đại Thiên Tông nhất thống thiên hạ đã qua, nếu bây giờ chúng ta còn giậm chân tại chỗ, sẽ chỉ dần dần bị loại bỏ... Nếu như đến bây giờ chúng ta vẫn chỉ biết lợi ích trước mắt, sẽ không có tư cách oán giận người khác càng bỏ xa chúng ta.
Nghe những lời này của Trương Côn, rốt cuộc trên mặt Khương Phàm lộ ra một nụ cười.
Trong khoảng thời gian này, hắn gian nan chống đỡ Tiên Du Kiếm Cung, nhưng trong lòng lại biết rõ, tương lai thuộc về đám thanh niên.
Mặc dù Tiên Du Kiếm Cung nhiều đệ tử, thế nhưng bên trong không có nhân vật thật sự xuất sắc.
Rốt cuộc biểu hiện bây giờ của Trương Côn cũng khiến hắn cảm thấy hài lòng.
- Lục Âm Sơn là nơi ngay cả Bất Tử Thanh Vương cũng không dám xông vào, lấy thực lực bây giờ của ngươi, một khi bước vào bên trong, tất nhiên sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí khả năng vẫn lạc ở bên trong... Ngươi đã cân nhắc kỹ chưa?
Trương Côn hơi ôm quyền, khom người cúi đầu về phía Khương Phàm, trầm giọng nói:
- Trên đời này, không có cường giả nào mà không phải từ núi thây biển máu bước ra, nếu như sợ hãi nguy hiểm, thì làm sao có tư cách sánh vai cùng những cường giả này?
- Đệ tử không dám so sánh với Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân, nhưng chí ít, cũng nguyện ý đuổi theo bước chân của bọn hắn, không đến mức sống uổng thời gian!
- Không dám nói nhất định sẽ thành công, nhưng đệ tử nguyện ý thử một lần, có chết cũng không hối hận!
... ... ......
Ba ngày sau.
Bạch Nhạc xuất hiện lần nữa trong vương thành Đại Càn Vương Triều.
Bạch Nhạc vừa lộ diện, lập tức khiến toàn bộ vương thành rung động, thậm chí chỉ trong thời gian ngắn rất ngắn, tin tức đã truyền khắp thiên hạ!
Trải qua trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, Bạch Nhạc đã hoàn toàn xứng đáng trở thành một trong những cường giả đứng đầu thế gian!
Quan trọng hơn là, theo Bạch Nhạc trở về lần này, còn có vị giáo chủ Bạch Cốt Thần Giáo đã bước vào Hóa Hư kia nữa.
Bây giờ Bạch Cốt phu nhân coi như là một vị cường giả Hóa Hư thế gian biết, nàng vừa xuất hiện lập tức khiến cả thiên hạ chấn động.
Vị tân hoàng Ngô Văn Uyên này tự mình đứng ra, lấy lễ nghi cao nhất, nghênh tiếp Bạch Nhạc và Bạch Cốt phu nhân đến.
Cùng lúc đó, những người trước kia vì tin tức Bạch Nhạc chết mà rục rịch, cũng lập tức lọt vào trấn áp và huyết tẩy tàn khốc nhất.
Trong đó, Diệp gia bị huyết tẩy triệt để nhất!
Diệp Hiểu Nhân tự mình xuất thủ, Diệp gia phàm là có người liên lụy, giết hết không tha!
Chỉ trong thời gian một trận tiệc rượu, toàn bộ vương thành đã bị giết đến đầu người cuồn cuộn, tính toán đơn giản một chút cũng có ít nhất mấy ngàn người chết thảm.
Mà toàn bộ quá trình, Bạch Nhạc thậm chí không có nói câu nào, không hề hỏi một chữ.
Đây mới thực sự là quyền hành ngập trời.
Bạch Nhạc không tham gia tiệc rượu, bây giờ hắn chỉ có trạng thái hồn thể, căn bản không có khả năng ăn uống, chỉ đơn giản đi ngang qua sân khấu một cái, sau đó trực tiếp bước vào bên trong mật các Đại Càn Vương Triều, bắt đầu đọc qua những bí tàng điển tịch kia.
Cùng lúc đó, Bạch Cốt phu nhân lấy danh nghĩa Bạch Nhạc, bắt đầu hạ lệnh sưu tập tất cả linh dược trân quý có thể trợ giúp Bạch Nhạc tái tạo thân thể.
Có Bạch Cốt phu nhân ở đây, căn bản không cần giấu giếm tin tức Bạch Nhạc vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.