Nhất định phải thu liễm loại tâm tính kiêu ngạo trước đó ở chỗ này, bằng không, sẽ phải ăn thiệt thòi!
Những ý niệm này chợt hiện lên trong đầu Bạch Nhạc, cũng làm cho Bạch Nhạc triệt để tỉnh táo lại.
Chỉ là, một màn này rơi vào trong mắt người khác và Đinh Hạo, lại trở thành Bạch Nhạc sợ hãi Đinh Hạo.
- Bạch Nhạc, hiện tại quỳ xuống cầu xin tha thứ, nói không chừng tâm tình ta tốt, còn có thể tha cho ngươi một mạng! Bằng không, hối hận cũng đã muộn!
Chỉ là Tinh Hải trung kỳ, đã có Tinh Hải năm ngàn trượng, tự nhiên Đinh Hạo có vốn liếng để kiêu ngạo!
Chỉ tiếc, hắn đã tìm nhầm đối tượng để khoe khoang.
Bạch Nhạc vốn có chút thất thần, lại bị câu nói này của hắn chợt thức tỉnh.
Bạch Nhạc ngẩng đầu, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, chậm rãi mở miệng nói:
- Ra tay đi, để cho ta nhìn một chút, đến tột cùng kiếm của ngươi có thể nhanh tới trình độ nào, bằng không... Ngươi sẽ không có cơ hội ra tay!
Bạch Nhạc không thi triển ra Tinh Hải, nhưng hôm nay so với thi triển ra Tinh Hải càng nghiêm túc hơn vài phần.
Đương nhiên, Đinh Hạo không cảm giác được phần nghiêm túc này, người quan chiến thì càng không cảm giác được, bây giờ thứ bọn hắn có thể cảm nhận được, chính là kiêu ngạo.
- Ngươi muốn chết!
Ngực Đinh Hạo phập phồng một hồi, hắn đã hoàn toàn bị chọc điên.
Chỉ là chuyện tới mức này, đã không cần dùng ngôn ngữ để khiêu khích nữa, kiếm trong tay chính là đạo lý.
Trong tích tắc, Đinh Hạo xuất kiếm lần nữa, kiếm phong băng lãnh giống như trong nháy mắt liền xuyên qua không gian, không nhìn khoảng cách hạn chế, nhắm thẳng vào chỗ yếu hại trên cổ họng Bạch Nhạc.
Quá nhanh!
Trước đó kiếm của Đinh Hạo cũng đã rất nhanh rồi, bây giờ thi triển ra Tinh Hải, tốc độ xuất kiếm càng đề thăng không chỉ gấp mấy lần.
Nếu như nói trước đó chỉ những người có thực lực yếu không phản ứng kịp, thì tới lúc này, người dưới Tinh Hải Cảnh, đừng nghĩ tới nhìn thấy vết tích xuất kiếm, thậm chí coi như là Tinh Hải bình thường, cũng đã không thấy rõ kiếm.
Giờ khắc này, ngay cả Bạch Nhạc cũng cảm thụ được một loại nguy cơ trí mạng.
Kiếm quá nhanh, cho dù lấy tốc độ của ngu kiếm, nếu như chờ đến khi nhìn thấy đối phương xuất kiếm lại ngăn cản, cũng căn bản không kịp.
Trong chớp nhoáng này, thứ Bạch Nhạc có thể dựa vào cũng chỉ là phản ứng theo bản năng!
Tốc độ ngu kiếm bị Bạch Nhạc phát huy đến cực hạn.
Nếu không phải có Thông Thiên Đạo Thể chống đỡ, căn bản không có khả năng chống đỡ được tốc độ bây giờ.
Nhưng Bạch Nhạc vẫn đỡ được một kiếm này.
Keng!
Một kiếm tất trúng này lại bị Bạch Nhạc ngăn trở lần nữa, nội tâm Đinh Hạo cũng không khỏi nhảy lên!
Hắn cũng là người am hiểu khoái kiếm, tự nhiên vô cùng rõ ràng, chỉ dựa vào bản năng của thân thể, muốn làm ra phản ứng nhanh như vậy, yêu cầu lực lượng nhục thân kinh khủng bực nào, không thể không nói, giờ khắc này, cho dù là hắn cũng có chút bị Bạch Nhạc hù dọa.
- Tiếp tục! Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi có thể ngăn cản ta mấy kiếm!
Trong mắt Đinh Hạo lộ ra vẻ lạnh lẽo, lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, tốc độ xuất kiếm của Đinh Hạo càng nhanh hơn, một kiếm tiếp một kiếm đâm về phía Bạch Nhạc.
Chỉ trong vẻn vẹn mấy hơi thở thời gian, Đinh Hạo đã xuất ra liên tục hai mươi bảy kiếm!
Tốc độ xuất kiếm này, đã sắp đến vượt qua cực hạn phản ứng của con người.
Giờ khắc này, thị giác đã sớm không có tác dụng gì, thị giác căn bản không bắt kịp tốc độ này, thứu duy nhất có thể dựa vào, chỉ có bản năng.
- Phốc!
Mặc dù đã thi triển ngu kiếm đến mức tận cùng, nhưng vẫn không thể làm được trăm phần trăm tinh chuẩn, trong hai mươi bảy kiếm này, có ba kiếm, Bạch Nhạc không kịp ngăn cản, trong nháy mắt, trên người Bạch Nhạc chợt xuất hiện ba đạo vết thương!
Vết thương cũng không sâu, tối đa chỉ có thể xem như là bị thương ngoài da, nhưng máu tươi từ vết thương chảy ra, nhiễm hồng bạch y, khiến mọi người truyền đến một tiếng hoan hô sôi trào!
Đối với bọn họ mà nói, Bạch Nhạc chỉ là một người xa lạ, còn Đinh Hạo không nghi ngờ là thần tượng trong lòng rất nhiều người, dưới tình huống này, ai chống đỡ ai, dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
Thế nhưng, người có nhãn lực chân chính, trong lòng rất rõ ràng, sự thực không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài.
Mặc dù Bạch Nhạc nhìn như bị Đinh Hạo thương tổn, nhưng đừng quên, cho tới giờ khắc này, Bạch Nhạc vẫn chưa tế xuất Tinh Hải.
Người xem náo nhiệt, cảm thấy Đinh Hạo chiếm hết thượng phong, nhưng cao thủ chân chính lại hiểu được, Bạch Nhạc đang cố ý nhìn xem kiếm của đối phương nhanh tới đâu!
Xung quanh tràn ngập thanh âm huyên náo, nhưng Bạch Nhạc căn bản không quan tâm đến chuyện này.
Hắn không quan tâm ánh mắt và thái độ của người khác, thậm chí đến một bước này, đã không quan tâm thắng bại trận chiến này.
Thông Thiên Đạo Thể cường hãn, đủ để vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.
Mặc dù kiếm của Đinh Hạo rất nhanh, nhưng nếu nói có thể mang đến vết thương trí mệnh cho Bạch Nhạc, cũng còn thiếu rất nhiều.
Loại vết thương ngoài da này, Bạch Nhạc căn bản không thèm quan tâm!
Hắn chân chính để ý chính là, vì sao kiếm của Đinh Hạo có thể nhanh như vậy!
Hắn để ý chính là, thời điểm gặp lại khoái kiếm nhanh như vậy, phải ngăn cản như thế nào!