Trước đó hắn đã nhận được lệnh bài thân phận, bây giờ bước vào Thiên Tinh Tháp tự nhiên không có bất kỳ trắc trở nào.
Bạch Nhạc bước ra một bước, liền đi qua truyền tống trận, bước vào bên trong Thiên Tinh Tháp!
Trong tích tắc, Bạch Nhạc giống như bước vào một vùng hư không, xung quanh toàn một màu đen kịt, cùng lúc đó, một cỗ áp lực nhàn nhạt đập vào mặt, chỉ là áp lực như vậy, đối với Bạch Nhạc mà nói, cũng không có uy hiếp gì đáng nói.
Nói là tháp nhưng trên thực tế, dưới chân là một mảnh hư không, lúc nào cũng phải tiêu hao lực lượng để phi hành!
Tinh Hải Cảnh thì cũng thôi đi, nếu như là Tinh Cung Cảnh, chỉ riêng việc duy trì loại phi hành thời gian dài này, cũng đã cực kỳ gian nan.
Ánh mắt Bạch Nhạc hơi đảo qua, lập tức nhìn thấy cách đó không xa, có một viên tinh thần cực nhỏ!
Nói là tinh thần nhưng trên thực tế, nó giống như là một tảng đá, chỉ có thể để một người ngồi xếp bằng!
Hiện tại, phía trên ngôi sao kia cũng có một thanh niên tuổi tác không lớn ngồi lên.
Thanh niên kia cảm nhận được có người tới gần, liền lập tức cảnh giác lên, bàn tay hơi lật một cái, nắm lấy bội kiếm trước mặt, tràn đầy uy hiếp nhìn vào Bạch Nhạc.
Khóe miệng Bạch Nhạc hơi cong lên, lăng không bay đi, trực tiếp bay về phía thanh niên kia.
Thanh niên kia vốn đã rất khẩn trương, bây giờ nhìn thấy Bạch Nhạc thật sự bay về phía mình, thì hắn cũng nhất thời nhảy dựng lên, tranh một tiếng, rút kiếm ra, trầm giọng nói:
- Vị bằng hữu này, nơi đây đã có chủ, ngươi nên đi tìm nơi khác đi.
Bạch Nhạc nhìn đối phương, khóe miệng nổi lên một nụ cười, nhẹ giọng nói:
- Yên tâm, ta chỉ tạm thời mượn dùng một khắc đồng hồ, một khắc đồng hồ sau đó sẽ trả ngươi.
Mượn? !
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, thanh niên kia nhất thời dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu si nhìn về phía Bạch Nhạc.
Tinh thần trong Thiên Tinh Tháp cũng có thể mượn sao?
Chỉ riêng việc mỗi lần lưu lại Thần Hồn Ấn Ký của mình trên tinh thần đã cực kỳ gian nan, lúc này cũng là lúc dễ bị người ta đánh lén nhất, chứ đừng nói đến việc mượn một khắc đồng hồ, người này không phải người ngu sao?
Nhìn thấy ánh mắt đối phương, Bạch Nhạc cũng không khỏi nhún nhún vai:
- Xem ra ngươi không tin?
- Coong!
Thanh niên kia lắc cổ tay một cái, kiếm trong tay chợt phát ra một tiếng kiếm minh, nhắm thẳng vào Bạch Nhạc:
- Đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, nếu không, ta sẽ không khách khí đối với ngươi.
Bạch Nhạc khẽ lắc đầu, ngón tay nhẹ nhàng điểm ra một cái, trong tích tắc, liền có một cỗ hấp lực khủng bố đánh tới, kiếm trong tay thanh niên kia, giống như không bị khống chế rời khỏi tay, một khắc sau kiếm phong chuyển hướng, trực tiếp chỉ về phía đối phương.
Trong nháy mắt, thanh niên kia bị dọa cho sợ ngây người!
Phải biết rằng, bây giờ Bạch Nhạc và hắn còn cách nhau mấy thước, nhưng Bạch Nhạc cứ lăng không điểm một ngón tay như vậy, đã có thể đoạt bội kiếm của hắn, phần thực lực này, cũng không khỏi quá kinh người đi!
- Tinh Hải, ngươi là cường giả Tinh Hải!
Thanh niên kia nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, gần như sắp thổ huyết, không cần bắt nạt người như vậy chứ!
Ngươi là một cường giả Tinh Hải Cảnh, lại làm loạn ở tầng thứ nhất làm gì, ngươi đi tầng thứ hai thứ ba tìm cường giả Tinh Hải Cảnh tranh đoạt tinh thần đi!
- Ta đếm tới ba, nếu như ngươi còn không xuống, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi một cái.
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên vẻ mỉm cười, lười biếng nói.
“...”
- Ba!
Bạch Nhạc không cho đối phương bất kỳ chút thời gian phản ứng nào, vừa mở miệng, đã trực tiếp hô ba.
Đầu óc thanh niên kia cũng hỗn loạn tưng bừng, hắn chỉ cảm thấy có một nguồn sức mạnh đánh tới, lúc này bội kiếm vốn là của hắn chợt bay ngang đến, đập mạnh một cái, trực tiếp đánh bay cả người hắn ra ngoài.
Một khắc sau, Bạch Nhạc bước ra một bước, rơi vào phía trên viên tinh thần này.
Ý niệm hơi chuyển, thần niệm quét ngang, thanh niên đáng thương kia thậm chí còn chưa hiểu đến tột cùng xảy ra chuyện gì, thì Thần Hồn Ấn Ký trên ngôi sao đã bị trực tiếp xóa đi.
Lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc, muốn lưu lại ấn ký trên một ngôi sao nhỏ như vậy, thực sự quá dễ dàng.
Chỉ trong thời gian một cái hô hấp, lệnh bài thân phận trên người Bạch Nhạc đã lóe lên, ngôi sao này chính thức đổi chủ.
Cho tới giờ khắc này, thanh niên kia mới phản ứng kịp, hắn đứng cách đó không xa nhìn Bạch Nhạc, khóc không ra nước mắt.
Hắn muốn mở miệng mắng chửi một câu, nhưng dưới tình huống này, hắn nào dám mắng ra miệng!
- Trả lại kiếm cho ngươi!
Bạch Nhạc phục hồi lại tinh thần, mỉm cười nói.
Cùng lúc đó, bội kiếm của thanh niên kia cũng sưu một tiếng, trực tiếp lộn một vòng trên không trung, chuẩn xác rơi vào trong vỏ kiếm đối phương.
“...”
Trong nháy mắt kiếm phong rơi xuống, thanh niên cũng suýt bị dọa chết, đợi đến khi kiếm phong vào vỏ, mới rốt cục phản ứng kịp, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Phải biết rằng, ở trong Thiên Tinh Tháp, cho dù đối phương cướp đoạt tinh thần giết hắn, cũng không cần chịu trách nhiệm gì.
Đối mặt cường giả như vậy, quả thực là hắn ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
- Đừng sợ, ta nói rồi, ta chỉ mượn một khắc đồng hồ thời gian, đến giờ tự nhiên trả lại ngươi!