Không cho đối phương nói ra người phía sau, sự tình sẽ còn có đường lui, cho dù là giả bộ hồ đồ cũng có thể đi xuống, nhưng một khi đâm thủng tầng cửa sổ này, nhất định sẽ phải đối mặt với người sau lưng đối phương, đây cũng không phải là kết quả Bạch Nhạc muốn.
Cũng chính bởi vậy, Bạch Nhạc mới không định cho đối phương cơ hội giải thích, thúc giục Bắc Đẩu Kiếm Trận giết xuống lần nữa, mạnh mẽ ép đối phương, mang nửa câu sắp nói ra khỏi miệng kia nuốt trở về.
Oanh!
Gần như là cùng lúc đó, Tinh Biến bạo phát lần nữa, tinh quang huyễn lệ rơi xuống, hiển hiện ra một bức tinh đồ rõ ràng trên không trung, cũng chỉ dẫn ra con đường đi thông tầng tiếp theo!
Bắc Đẩu Kiếm Trận cũng vì Tinh Biến xuất hiện mà đình trệ trong nháy mắt, cho đối phương cơ hội!
Trong tích tắc, thanh niên kia liền nhân cơ hội lao ra khỏi kiếm trận, trực tiếp bỏ chạy về phía tầng tiếp theo.
- Chạy? Ngươi có thể chạy đi đâu?
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo sát khí khủng bố, không chút do dự nào, đột nhiên bước ra một đuổi sát theo.
Nếu như là trước đó, chưa chắc Bạch Nhạc đã nguyện ý vì một người như vậy, phá hư kế hoạch tu hành của mình, nhưng bây giờ hắn căn bản không quan tâm.
Cho dù đối phương không xuất hiện, hắn cũng đã chuẩn bị xông ra, đương nhiên sẽ không có chút do dự.
Đối với hai người mà nói, Tinh Biến tầng thứ nhất đều không có áp lực gì, chỉ trong mấy hơi thở thời gian, hai người đã trước sau xông vào tầng tiếp theo.
Chỉ là Bạch Nhạc cũng không có vì vậy mà ngưng truy sát.
Trong nháy mắt bước vào tầng không gian thứ hai, Bạch Nhạc đã lật bàn tay một cái, Nghịch Ma Kiếm quét ngang, giết về phía đối phương.
Đối phương một mực chạy trốn, nên Bạch Nhạc không kịp thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận nhốt đối phương vào bên trong, nhưng Bạch Nhạc một đường truy sát như thế cũng làm cho hắn không tìm được thời gian thở dốc, mượn lệnh bài thân phận thoát đi Thiên Tinh Tháp.
Phải biết rằng, hắn vì giúp Hách Thiếu Hoa cướp đoạt tinh thần đã buông tha tinh thần của mình, một lần nữa xông lên từ tầng thứ nhất, không có tinh thần của mình chống đỡ, ra vào Thiên Tinh Tháp cũng gian nan hơn nhiều.
- Bạch Nhạc, chuyện khi trước, ta xin lỗi ngươi, việc này dừng lại ở đây được không?
Một đường chạy trốn, rốt cục thanh niên kia cũng không nhịn được, cầu hoà với Bạch Nhạc.
Hắn thật sự có chút bị Bạch Nhạc đánh sợ, nhiệm vụ dò xét hắn cũng đã dò xét xong, bây giờ chỉ cần rời khỏi Thiên Tinh Tháp, truyền tin tức trở về là đã coi như hoàn thành, tự nhiên hắn càng không có ý liều mạng.
- Lời ngươi nói có thể coi là cứt chó! Nhưng lời ta nói xưa nay đều giữ lời!
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, khinh thường nói.
- Bạch Nhạc, ngươi đừng khinh người quá đáng!
Đối mặt với loại uy hiếp ngoài mạnh trong yếu này của thanh niên, Bạch Nhạc ngay cả nửa điểm phản ứng cũng không có.
Nếu như dễ dàng bị người ta hù dọa như thế, sợ là bây giờ Bạch Nhạc đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
- Chính là bắt nạt ngươi đấy, ngươi làm gì được?
Bạch Nhạc lộ ra một tia hờ hững, khinh thường nói:
- Người sắp chết, hà tất nhiều lời!
Bạch Nhạc và thanh niên kia một đuổi một chạy, nhất thời hấp dẫn không ít người chú ý.
Người có thể xông vào tầng thứ hai, trừ một số ít là thiên tài Tinh Cung Cảnh ra, còn lại đều là tồn tại Tinh Hải Cảnh, mặc dù số lượng hơi ít một chút, nhưng so sánh mà nói, tần suất đấu tranh giữa nhau càng thấp hơn, vì vậy họ càng nhàn rỗi quan tâm sự tình khác.
Đương nhiên lá gan cũng lớn hơn rất nhiều, trong lúc nhất thời có không ít người thậm chí rời khỏi tinh thần của mình đi qua quan chiến.
Mặc dù hơn hai tháng nay, Bạch Nhạc một mực bị người giễu cợt, dường như mọi chuyện đều là bêu danh, nhưng mặc kệ là danh gì, người nhận ra Bạch Nhạc cũng càng ngày càng nhiều.
Tại thời điểm mọi người đang suy đoán, lúc nào Bạch Nhạc mới có thể xông vào tầng thứ hai, thì trong tầng thứ hai này đã có rất nhiều người đợi xem náo nhiệt.
Kể từ đó, người nhận ra Bạch Nhạc tự nhiên cũng không khó.
Chỉ là, Bạch Nhạc vừa bước vào tầng thứ hai, đã tìm người truy sát, khả năng việc này quá lạ.
Chờ đến khi bọn họ đến gần, có người nhận ra thân phận thanh niên kia, liền nhất thời nhấc lên một trận sóng triều!
Nếu như nói, thời gian Bạch Nhạc thành danh còn ít, vậy thì thanh niên kia lại khác.
... ..
- Ta không nhìn lầm chứ?
- Không nhìn lầm, thực sự là Yêu Sát Trương Liệt!
- Hít!
- Chuyện này sao có thể, không phải nghe đồn Yêu Sát một mực ở tầng thứ tư sao?
- ... Không phải nói, Bạch Nhạc chỉ dám lăn lộn ở tầng thứ nhất, có tiếng mà không có miếng sao?
- Vớ vẩn, người có thể đánh bại Đinh Hạo, sẽ là trái hồng mềm sao?
- Lần này có chuyện vui lớn rồi!
..
Giống như Đinh Hạo, Trương Liệt vốn là cao thủ nổi danh Vân Thành, hơn nữa xuất thân từ Chúng Tinh Điện, tính khí quái đản thô bạo, hành tung giống như yêu, so với Đinh Hạo càng khiến người ta sợ hãi hơn, vì vậy được xưng là Yêu Sát.
Bây giờ bị Bạch Nhạc đuổi theo một đường như chó nhà có tang, mặc dù không nghe được người khác nghị luận, nhưng Trương Liệt cũng có thể đoán được đối phương nói gì.