Gần như cùng lúc đó, tín phù trên người một người trong đó sáng lên.
Chỉ một cái liếc mắt, trên mặt người kia đã hiện đầy sát cơ.
Bàn tay hơi hướng xuống phía dưới, làm một cái động tác chém đầu, trầm giọng nói:
- Không cần phiền toái như vậy nữa, tất cả động thủ, tiễn hắn lên đường!
Nghe vậy, nội tâm mấy người ở đây hơi rùng mình, lúc này không do dự nữa, cùng giết về phía Bạch Nhạc.
Sinh tử một đường!
Giờ khắc này, Bạch Nhạc nghe rành mạch từng câu, sợ rằng người sau lưng đối phương đã hạ mệnh lệnh.
Đối với hắn mà nói, giờ phút này nguy hiểm chân chính mới chính thức bắt đầu.
- Giết!
Trong nháy mắt, tiếng hô "Giết" rung trời, sáu người đồng loạt ra tay, toàn lực vây công, loại tiến công này hoàn toàn không phải tiểu đả tiểu nháo trước đó có khả năng bằng được.
Trong khoảnh khắc, Bắc Đẩu Kiếm Trận vốn phòng thủ kiên cố, cũng ở dưới dạng công kích này gần như hoàn toàn tan vỡ.
...
- Tiên sinh, có người không giữ được bình tĩnh! Vừa rồi, Bạch Nhạc đuổi kịp Trương Liệt, liên phá tam trọng thiên, nhưng lại ở tầng thứ tư Thiên Tinh Tháp rơi vào bẫy rập, bây giờ đang bị vây công!
Tin tức truyền đi rất nhanh, bên kia vừa mới động thủ, tin tức đã truyền tới trong tai Giang Nhược Hư.
- Lá gan Giải Khôn càng lúc càng lớn!
Giang Nhược Hư thả quyển sách trong tay xuống, nhẹ giọng nói.
- Quyền lợi động nhân thôi, Cửu Tinh sứ giả đến Vân Thành, chính là vì điều tra nơi Tử Vi Đế Tinh hạ lạc, chỉ cần lúc này tìm được một điểm manh mối, hắn đều khả năng tiến hơn một bước, dưới tình huống này, bí quá hoá liều cũng không có gì khó hiểu.
Nam nhân mặt mày tuấn tú bên cạnh tùy ý mở miệng nói:
- Thế nhưng biết rõ tiên sinh ở đây còn dám động thủ, thì đúng là có chút liều lĩnh, cuối cùng cũng phải cho hắn một bài học mới được.
- Hàn Tinh đại nhân nói không sai, đừng nói là một tên Giải Khôn, coi như là vị quận trưởng kia của Đông Nam quận, hoặc là vị điện chủ kia, cũng không có tư cách làm càn trước mặt tiên sinh.
Người vừa mới truyền tin tức về ôm quyền, trầm giọng nói:
- Chỉ cần tiên sinh nói một câu, trong một nén nhang, ta sẽ lấy đầu Giải Khôn về.
- Hồ đồ!
Giang Nhược Hư hơi nhíu mày, nhẹ giọng mắng.
- Giải Khôn đang điều tra nơi Tử Vi Đế Tinh hạ lạc, chuyện này quan hệ đến an nguy Chúng Tinh Thế Giới, ai cũng không thể phản đối! Nếu như vì vậy xuất thủ, chẳng phải là để cho người ta nắm được thóp sao! Một tên Giải Khôn tự nhiên không đáng để lo, nhưng nếu truyền ra tin tức ta và Chúng Tinh Điện không hợp, chẳng phải là tự tìm phiền phức ư?
- Huống chi, đây chỉ là một chút việc nhỏ, cần gì đại động binh khí như vậy?
Giang Nhược Hư lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Một tiểu nhân vật mà thôi, chết cũng không sao!
Giang Nhược Hư dừng một chút, tiếp tục nói:
- Thế nhưng nếu không chết... Bất kể hắn có quan hệ cùng Tử Vi Đế Tinh hay không, ta đều bảo vệ tên Bạch Nhạc này! Đến lúc đó, mới có náo nhiệt để xem!
- Tiên sinh cho rằng Bạch Nhạc có thể chống đỡ được?
- Lần trước hắn và Đinh Hạo động thủ, tiên sinh đã nhìn trúng hắn! Có thể lọt vào mắt xanh của tiên sinh, làm sao có thể là thường nhân.
- Tốt, không đến một nén nhang thời gian, tất có kết quả!
... ...
- "Bạch Nhạc, thúc thủ chịu trói đi, có thể tha cho ngươi một mạng!
Trong mắt Trương Liệt tràn đầy vẻ hưng phấn, sau khi phá hỏng Bắc Đẩu Kiếm Trận, liền mở miệng giễu cợt.
Bên này gây ra động tĩnh hơi lớn, xung quanh cũng đã có không ít người đứng nhìn.
Chỉ là thân phận đám người Trương Liệt bất phàm, tự nhiên bây giờ cũng sẽ không có ai vô duyên vô cớ xuất thủ ngăn cản.
Đối với bọn hắn mà nói, đây chỉ là một trận náo nhiệt mà thôi.
- Chỉ dựa vào các ngươi?
Bắc Đẩu Kiếm Trận bị phá, nhưng Bạch Nhạc vẫn không có để ở trong lòng chút nào, hắn nhìn về phía Trương Liệt, trong mắt lộ ra vẻ khinh miệt:
- Ta nói rồi, hôm nay phải giết ngươi! Bất kể ngươi dẫn bao nhiêu người đến, đều giống nhau!
Chân mày Bạch Nhạc hơi vểnh lên, hờ hững nói:
- Ta đã biết rõ lá bài của các ngươi, thế nhưng... Các ngươi biết gì về ta sao?
Trong lúc nói chuyện, Tinh Hải phía sau chợt sôi trào, dường như trong nháy mắt hóa thành một cỗ kiếm khí phong bạo kinh khủng!
- Các ngươi đã muốn tìm chết, ta sẽ tự mình tiễn các ngươi lên đường!
Trong nháy mắt thoại âm rơi xuống, Nghịch Ma Kiếm trong tay Bạch Nhạc cũng chợt vung lên, trong tích tắc, kiếm khí phong bạo khủng bố tàn sát bừa bãi.
- Kiếm Nhận Phong Bạo!
Giao thủ trước đó, đã khiến Bạch Nhạc nhìn thấy nông sâu của những người này, mặc dù thực lực không tệ, nhưng nếu nói có thể giết chết Bạch Nhạc, vậy cũng không khỏi quá ngây thơ rồi.
Thứ duy nhất phải chú ý chính là, không thể đơn giản thi triển ra Thông Thiên Ma Công.
Mặc dù không biết vì sao, thế nhưng trong lòng Bạch Nhạc luôn có một loại cảm giác, một khi bại lộ Thông Thiên Ma Công, sợ rằng có trốn cũng không thoát khỏi ánh mắt người.
Cũng may, đối phó những người này... cho dù không có Thông Thiên Ma Công cũng đủ!
…
Kiếm Nhận Phong Bạo!
Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc thi triển thần thông trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, cũng là lần đầu tiên để Kiếm Nhận Phong Bạo bại lộ trong mắt thế nhân.