Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1794 - Chương 1793: Lưỡng Bại Câu Thương

Chương 1793: Lưỡng bại câu thương Chương 1793: Lưỡng bại câu thương

Nhanh đến mức khiến người sinh ra cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng, như thể một kiếm kia chính là tiếng triệu hoán của tử thần!

- Giết!

Trong cơn hốt hoảng, tiềm lực mỗi người phảng phất đều được kích phát đi ra, đối với bọn hắn mà nói, phương thức sinh tồn duy nhất bây giờ chính là giết chết Bạch Nhạc.

Chỉ là, thẳng đến giờ phút này, bọn hắn mới đột nhiên phát hiện, lúc này Bạch Nhạc đã hoàn toàn khác biệt với tên Bạch Nhạc mà bọn hắn từng giao thủ trong ký ức.

Một kiếm giết một người!

Thậm chí ngay cả thần hồn đều căn bản không cách nào chạy trốn!

Ngắn ngủi không đến trăm nhịp thở, đã có bốn người liên tiếp bị chém giết!

Chỉ là, tới nước này, dù là Thôn Thiên Quyết cũng đã không cách nào ngăn trở hết thảy công kích, bọn Kỷ Linh rốt cục cũng có người xé mở được phòng ngự, tấn công đến trên người Bạch Nhạc!

Nhưng mà, đối với bọn hắn mà nói, khắc này, ác mộng thực sự mới chính thức bắt đầu!

Thông Thiên Đạo Thể!

Trước đó lúc Bạch Nhạc giao thủ với Đái Chấn, Thông Thiên Đạo Thể chỉ là tự hành vận chuyển, không có Thông Thiên Ma Công chống đỡ, không đủ để phát huy ra toàn bộ uy lực.

Nhưng mà, giờ đây khi Bạch Nhạc bất chấp hết thảy dốc hết toàn lực, lực lượng Thông Thiên Đạo Thể càng được đề thăng một bậc.

Cộng thêm, mấy ngày gần đây, Bạch Nhạc tu luyện Thiên Ưng Đấu Thể, lực lượng huyết nhục cũng theo đó lần nữa đề thăng.

Công kích của đối phương có thể xé mở phòng ngự từ Thôn Thiên Quyết, song tới khi thực sự rơi đến trên người Bạch Nhạc thì đã bị suy yếu đi nhiều.

Công kích ở trình độ này, nơi nào có thể uy hiếp được Bạch Nhạc!

Căn bản không cần né tránh, Bạch Nhạc cứ vậy ngạnh kháng công kích từ đối phương, song sau cùng gần gần chỉ lưu lại một vết thương càn cạn, thậm chí không thương đến xương cốt.

- Linh công tử, cứu mạng!

Đến bước này, trong lòng tất cả chúng nhân tại trường đều khó mà ức chế sợ hãi, không ngừng nhìn về phía Kỷ Linh kêu cứu.

- Đi chết đi!

Hai mắt đỏ ngầu như máu, Kỷ Linh lớn tiếng hô.

Đồng thời với đó, trên Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay đột nhiên chớp qua một mạt đao mang màu xanh, hung hãn chém về phía Bạch Nhạc.

Đương sơ, lúc Bạch Nhạc và Kỷ Linh giao thủ liền từng thấy qua đao mang khủng bố này!

Đấy không phải lực lượng của bản thân Kỷ Linh, mà là đao mang được vị quận thủ đại nhân phong ấn trong Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, đủ để cứng đối cứng với Hóa Hư!

Trước đó, chính dựa vào một đao này, Kỷ Linh từng chém nát kiếm nhận phong bạo.

Luận thực lực, Kỷ Linh tự nhiên kém xa Bạch Nhạc, nhưng mà, trên người hắn có quá nhiều bảo vật, bài tẩy chưa lật vượt xa Bạch Nhạc.

- Bạo cho ta!

Trong mắt chớp qua một mạt sát khí khủng bố, miệng Bạch Nhạc phát ra một tiếng quát chói tai!

Chỉ tích tắc, lực lượng Thôn Thiên Quyết bạo phát!

Thời gian dài trước đó, Bạch Nhạc một mực dùng Thôn Thiên Quyết để thôn phệ lực lượng đối phương, hiện tại lực lượng thôn phệ được sớm đã đến một cấp độ vô cùng khủng khiếp, trong tình huống đó, dù phải đối mặt với đao mang khủng bố kia, Bạch Nhạc vẫn tự tin trực tiếp cứng đối cứng!

Ùng ùng!

Chỉ một nhịp thở, tiếng nổ mạnh khủng khiếp bất chợt truyền ra.

Nháy mắt, đao mang màu xanh chém về phía Bạch Nhạc bị lực lượng Thôn Thiên Quyết xung nát.

Đồng thời với đó, những người khác cũng bị vây khốn trong Thiên Huyễn Sát Trận, căn bản không cách nào tránh né, chỉ riêng dư ba từ vụ xung kích đã khiến không ít người bị thương.

Nhưng mà, công kích từ Bạch Nhạc xa xa không dừng lại ở đấy!

Cơ hồ đồng thời với Thôn Thiên Quyết bạo phát, Bạch Nhạc lần nữa thi triển ra kiếm nhận phong bạo!

Lấy Tinh Hải bản thân làm căn cơ, lực lượng Thôn Thiên Quyết bạo phát ra, cùng với lực lượng xé nát Tinh Hải đối phương, khắc này tất cả hóa thành kiếm khí phong bạo khủng bố, tứ ngược mà ra!

Quá kinh khủng!

Không tự thân trải qua liền rất khó hiểu được cảm giác tuyệt vọng không đường để trốn khi bị vòng xoáy kiếm khí cuốn vào bên trong.

Thoáng chốc ngắn ngủi, trừ Kỷ Linh được ngọc bội trên người lần nữa sáng lên hộ thân, những người khác phải hứng chịu xung kích, hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.

Ba người ở cách Bạch Nhạc gần nhất càng là không thể kịp giãy dụa, trực tiếp bị kiếm nhận phong bạo giảo nát, ngay cả thần hồn đều không lưu lại, cứ thế trực tiếp bị câu diệt.

Quá mạnh!

Đó là cảm giác đè nén khiến người tuyệt vọng!

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Trong mắt chớp qua một mạt đỏ tươi, Kỷ Linh lớn tiếng quát hỏi.

Chỉ là khắc này, dù là hắn trong lời nói đều khó mà giấu được mấy phần run rẩy.

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là... Ngươi không nên chọc đến ta!

Khóe miệng hiện lên một tia khinh miệt, Bạch Nhạc lạnh lùng mở miệng nói.

- Còn có thủ đoạn gì nữa thì lấy ra hết đi, bằng không, ngày này sang năm, sợ rằng chính là ngày giỗ của ngươi!

- Ngươi không thắng được ta! Bạch Nhạc, ngươi vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng ta cường đại tới cỡ nào đâu!

Dù đã đến bước này, Kỷ Linh vẫn không hề hoảng loạn, sát khí trong mắt cũng không giảm chút nào, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay đưa ngang lên, phảng phất trong nháy mắt, khí tức Kỷ Linh chợt đề thăng không chỉ gấp mười lần!

Trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng từ trên cao cúi nhìn xuống, khí tức phảng phất như đang bao trùm chúng sinh đột nhiên xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment