Tất thảy mọi chuyện đều được tra rõ ràng, không phân lớn nhỏ.
- Thiên Ưng Đấu Thể đại thành!
Nghe được lời này, dù là Kỷ Thần đều không khỏi hơi có chút cả kinh.
Hắn biết tương đối rõ về Thiên Ưng Đấu Thể, nghe đồn đây vốn là phương pháp tu hành do thần linh lưu lại, chỉ đáng tiếc, trước đây Đái Chấn chỉ được đến tàn thiên, bởi thế giá trị tự nhiên giảm bớt đi nhiều.
Chỉ là không ngờ, lần bại trận nửa năm trước khiến Đái Chấn rút ra kinh nghiệm xương máu, cường hành đột phá, đại thành Thiên Ưng Đấu Thể.
- Dẫn hắn tới gặp ta.
Trầm ngâm khoảnh khắc, Kỷ Thần chậm rãi mở miệng nói.
Thiên Ưng Đấu Thể chỉ là tàn thiên, cho nên, dù Đái Chấn có đột phá, thượng hạn cũng sẽ không cao, thậm chí khả năng tương lai bước đến Hóa Hư cũng không cao.
Chỉ là ở thời khắc then chốt hiện nay, hạn chế đó liền không còn quá đáng kể.
Thân thể cường hãn là ưu thế sinh tồn cực lớn trong Thần Linh Lĩnh Vực, hắn muốn để người đi tìm linh dược có thể cứu trị Kỷ Linh, liền cần phải loại người như thế.
Gần gần trải qua một canh giờ liền có người dẫn Đái Chấn vào phủ quận thủ.
- Tiểu nhân Đái Chấn bái kiến quận thủ đại nhân!
Mới vừa tiến vào phòng khách, Bạch Nhạc vội cúc cung hành lễ:
- Đại nhân, ta thật không biết Khâu Thần kia là người được đại nhân tuyển chọn ... Thật đấy, nếu biết, ta tuyệt đối không dám động thủ.
Trong mắt lộ ra một tia hoảng loạn, Đái Chấn ấp úng giải thích nói.
Thấy bộ dạng đó của Đái Chấn, Kỷ Thần không khỏi bật cười.
- Không cần câu thúc vậy đâu, ngồi đi.
Chỉ chỉ chiếc ghế bên cạnh, Kỷ Thần nhàn nhạt mở miệng nói.
- Không dám, tiểu nhân vẫn đứng lên nói chuyện thì hơn.
Lắc đầu, Bạch Nhạc thấp thỏm hồi đáp nói.
Khoát khoát tay, Kỷ Thần cũng không cưỡng cầu, thuận miệng nói:
- Chuyện Khâu Thần ta đã nghe nói qua, là chính hắn tài nghệ không bằng người, không trách được ngươi!
- Đa tạ đại nhân hiểu cho, tiểu nhân cảm kích bất tận!
- Nửa năm này, thực lực ngươi có vẻ đề thăng rất nhiều ... Là Thiên Ưng Đấu Thể đột phá?
Liếc nhìn Bạch Nhạc một cái, Kỷ Thần lần nữa hỏi.
- Vâng!
Gật gật đầu, Bạch Nhạc tử tế châm chước một phen, sau đó hồi đáp nói:
- Kể ra cũng là có liên quan đến tên Bạch Nhạc kia, trước đây ta chịu thiệt lớn trong tay hắn, trong lòng hạ định quyết tâm, án theo phỏng đoán cường hành nỗ lực tu luyện, không ngờ lại thành chó ngáp phải ruồi, thật có đột phá.
Đây là bộ ngôn từ được Bạch Nhạc tỉ mỉ chuẩn bị, tự nhiên dù là ai cũng không nhìn ra sơ hở.
Cái gọi là tàn thiên, chính là rất nhiều chỗ có thiếu sót, nếu đặt ở trong tay loại thiên tài chân chính, dù là tàn thiên cũng có thể thôi diễn ra công pháp hoàn chỉnh, điều này chẳng có gì kỳ quái.
Khẽ gật đầu, Kỷ Thần nhìn vào Bạch Nhạc, hỏi nói:
- Đái Chấn, ta hỏi ngươi... Nếu có cơ hội giúp cứu được Linh nhi, ngươi có nguyện ý vì thế mạo hiểm không?
Nghe được lời này, Bạch Nhạc lập tức hơi lạnh, vội khuỵu gối quỳ xuống, nói:
- Đại nhân xin phân phó, chỉ cần ta có thể làm được, dù có máu chảy đầu rơi cũng sẽ không tiếc!
- Tốt!
Được đến hồi đáp khẳng định, trên mặt Kỷ Thần tức thì hiện lên ý cười rạng rỡ.
- Yên tâm đi, không cần ngươi phải máu chảy đầu rơi... Nỗ lực tu hành, hai năm sau, ta sẽ đưa ngươi vào Thần Linh Lĩnh Vực, chỉ cần ngươi có thể tìm được linh dược trị khỏi cho Linh nhi ở trong đó, ta bảo đảm cho ngươi cả đời phú quý vô ưu! Không, ta đảm bảo ngươi chắc chắn bước đến Hóa Hư!
Nhìn vào Bạch Nhạc, Kỷ Thần không chút keo kiệt hứa hẹn nói.
- Nguyện vì đại nhân hiệu chết!
Quỳ một chân trên đất, Bạch Nhạc kích động đáp nói.
Đôi bên chuyện trò vui vẻ, lúc rời đi, Kỷ Thần ra tay rất rộng thoáng, lại thưởng Bạch Nhạc ba ngàn tinh tinh.
Từ trong phủ đi ra, trong đầu Bạch Nhạc bất giác chớp qua rất nhiều ý niệm.
Nửa năm qua, hắn một mực rất đê điệu, dù là có người chọc tới cửa, quá nửa cũng sẽ chọn cách lui nhường, lần này quyết đoán ra tay như thế, trên thực tế là để thử thăm dò phản ứng của các bên một phen, đồng thời làm chuẩn bị để bước vào tầng thứ sáu Thiên Tinh Tháp.
Giờ xem ra, hiệu quả rất không sai.
Kỷ Thần đã để ý tới hắn, hơn nữa chưa hề sinh nghi, ngược lại còn để cho hắn sau này bước vào Chúng Tinh Thần Vực, vì Kỷ Linh tìm kiếm linh dược, đúng là nực cười.
Chẳng qua, đối với Bạch Nhạc mà nói, đây tuyệt đối là chuyện tốt.
Chẳng những tiêu trừ nghi ngờ trong lòng Kỷ Thần, còn được đến nhiều tinh tinh như vậy, hà cớ gì còn không thỏa mãn?
Đợi sau này Kỷ Thần biết được thân phận mình, sợ là phải tức chết mất.
Chẳng qua ... Vậy lại liên quan gì tới hắn?
..... .
- Thiên Ưng Đấu Thể đại thành?
Cùng lúc, tin tức Kỷ Thần triệu kiến Đái Chấn cũng truyền tới trong tai Giang Nhược Hư.
Hơi chút trầm ngâm, Giang Nhược Hư đột nhiên bật cười.
- Sao tiên sinh lại cười?
Ngạc nhiên nhìn vào Giang Nhược Hư, Hàn Tinh nghi hoặc hỏi.
- Hay cho chiêu giấu trời qua biển ... Tiểu tử này, rất không tầm thường!
- Cái gì?
Lắc lắc đầu, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:
- Ngươi tìm cơ hội đi truyền tin tức này cho Đái Chấn ... Không, không cần phải rút dây động rừng, tránh miễn hù dọa hắn, như thế ngược lại không đẹp!
Trầm ngâm phút chốc, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói tiếp:
- Tiểu Nhã đang ở tầng thứ sáu?