Nhưng mà, sinh cơ trong cơ thể Bạch Nhạc lại càng lúc càng tràn đầy, khí tức càng lúc càng ngưng thực.
Một đêm lặng lẽ trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm sau, cùng với một tiếng, linh thạch Bạch Nhạc cướp đoạt được của Đường Hách đều vỡ vụn, lần linh khí cuối cùng được cắn nuốt vào trong cơ thể, mới kết thúc lần thối luyện này của Thông Thiên Ma Thể.
Mở mắt ra, nhìn thạch thạch đầy đất, Bạch Nhạc cũng không khỏi có chút đau thịt.
Chỉ là nghĩ tới kết quả tu hành trong một đêm này, Bạch Nhạc lại không nhịn được mà vui mừng.
Chỉ trong một đêm, dưới sự trợ giúp của những linh thạch này, Bạch Nhạc đã tu Thông Thiên Ma Thể đến mức tiểu thành.
Trên thực tế, thực sự tu luyện rồi, Bạch Nhạc mới hiểu được, một bước này kỳ thật đã bắt đầu từ khi hắn mở ra Tử Phủ, nửa năm sau đó, sự tu hành mỗi ngày của hắn đều là một quá trình tích lũy! Hiện giờ một khi có đủ tài nguyên để chống đỡ, mới giúp Bạch Nhạc có thể nhập môn một cách rất dễ dàng.
Tu hành Thông Thiên Ma Thể chia làm năm giai đoạn phạt mao, tẩy cân, hoán huyết, thối cốt, luyện hồn.
Mà hiện giờ, Bạch Nhạc cũng vừa hoàn thành quá trình phạt mao, tu luyện Thông Thiên Ma Thể vẫn dừng lại ở trên da.
Có điều, dù là như vậy, một khi hoàn thành quá trình phạt mao, da trên người sẽ cứng cỏi đến mức đao kiếm khó làm bị thương.
Giống như Huyết Ảnh Trảo, trực tiếp dùng bàn tay làm binh khí, đối với Bạch Nhạc hiện giờ mà nói, cũng đã hoàn toàn không có gì khó khăn.
Quan trọng nhất là, Thông Thiên Ma Thể có tiểu thành, cũng có nghĩa là, cường độ thân thể của Bạch Nhạc, đủ để chống đỡ cho hắn thi triển Thôn Thiên Quyết trong khoảng thời gian ngắn.
Cho dù vẫn phải tận lực khống chế trong thời gian rất ngắn, nhưng cũng tốt hơn loại cường hành thi triển giống như cược mạng lần trước rồi.
Chỉ là, muốn tiến thêm một bước, nhất định phải phối hợp với linh dược để thối luyện, hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn rất khó lại có tiến bộ lớn như vậy.
Cũng may, giống như Bạch Nhạc mà nói, hiệu quả như vậy, tạm thời đã đủ rồi.
Thông Thiên Ma Thể có tiểu thành, Bạch Nhạc cũng không khỏi có thêm mấy phần tự tin, hơi do dự một chút, liền chạy thẳng tới tòa sơn cốc mà người trong Huyết Ảnh Ma Tông có khả năng đang ẩn thân.
Thời gian một đêm trôi qua, nếu Bạch Mộc đã truyền tin tức về Hàn Sơn, nghĩ chắc cao thủ của Hàn Sơn cũng có thể chạy tới rồi.
Nếu bên sơn cốc không có bất kỳ điều gì dị thường, vậy chứng tỏ Bạch Mộc có lẽ đã chết, Bạch Nhạc cũng chỉ làm ra quyết định khác.
Khi tới gần sơn cốc, Bạch Nhạc thu liễm khí tức, giống như một người thường, cẩn thận đi vào trong sơn cốc.
Bạch Nhạc đi rất cẩn thận, nhưng mà khiến hắn bất ngờ là, toàn bộ quá trình đều thuận lợi tới mức khiến người ta không thể tin nổi, cơ hồ không gặp phải bất kỳ trở ngại gì, Bạch Nhạc trực tiếp tìm được tới chỗ linh mạch đó.
Trên linh mạch mơ hồ còn có dấu vết được khai thác, nhưng hiện giờ đã người đi nhà trống, không nhìn thấy một bóng người.
Khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc không khỏi hơi có chút bất ngờ.
Chỉ là không đợi Bạch Nhạc nghĩ thông, lập tức liền cảm nhận được một cỗ áp lực khủng bố phả vào mặt.
- Người nào, lén lút đến đây làm gì?
Lập tức, da đầu run lên, Bạch Nhạc theo bản năng đã nghĩ tới chạy trốn, chỉ là ngay sau đó liền ý thức được, trên người đối phương không có ma khí, hơn nữa nếu bị người của Huyết Ảnh Ma Tông phát hiện, sợ rằng tuyệt đối sẽ không khách khí như vậy.
Thậm chí cũng không dám ngẩng đầu, Bạch Nhạc lập tức khom người bái,
- Đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc, bái kiến tiền bối!
- Ngươi là Bạch Nhạc?
Nghe thấy cái tên này, Chu Mộng Dương không khỏi hơi ngẩn ra, kinh ngạc mở miệng hỏi.
Trên thực tế, đêm khuya ngày hôm qua hắn đã chạy tới, chỉ là lúc tới nơi, nơi này đã người đi nhà trống, nếu không phải chung quanh còn sót lại khí tức của ma khí, Chu Mộng Dương quả thực đã hoài nghi mình tìm lầm chỗ.
Sau khi điều tra cẩn thận, Chu Mộng Dương lập tức phát hiện, trên một mảng linh mạch bỏ hoang này vẫn lưu lại dấu vết của trận pháp, hơn nữa là loại trận pháp ma đạo huyết tế tàn nhẫn nhất.
Rất hiển nhiên, không lâu trước đó Huyết Ảnh Ma Tông đích xác là dùng nơi này làm chỗ đóng quân, hơn nữa bỏ chạy cực kỳ vội vã, thậm chí không kịp triệt để xóa đi những dấu vết này! Điều này cũng biến tướng chứng minh lời nói của Bạch Mộc không giả.
Tiếp tục ở lại nơi này, Chu Mộng Dương vốn là muốn thử xem có thể gặp được đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông không biết tin tức mà trở về hay không, lại không ngờ, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông thì không đợi được, lại gặp được Bạch Nhạc lén lút mò tới.
Chỉ là, dựa theo lời nói của Bạch Mộc, Bạch Nhạc đó không phải nên chết trong tay đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông rồi à? Sao lại xuất hiện ở đây?
- Ngươi nói ngươi là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông, dùng cái gì để chứng minh?
Nhìn Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương lạnh lùng hỏi.
- Không có gì chứng minh.
Cười khổ, Bạch Nhạc lắc đầu nói,
- Không biết có phải tiền bối của Hàn Sơn Tông không?
- Ồ?
Từ chối cho ý kiến, nhìn Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương nhíu mày.