Lúc ở chung với Giang Nhược Hư, rất nhiều lúc Giang Nhược Hư nói chuyện, hắn nghe mà chẳng hiểu ý gì, giờ Bạch Nhạc cũng thế, quả thực khiến hắn có chút tức giận.
Cười khổ một tiếng, Bạch Nhạc lắc đầu nói:
- Theo như Giang tiên sinh nói ... Thần Nữ không hề mạnh như trong tưởng tượng, vậy thì, ta cho rằng... Nàng chưa hẳn đã có thể như nguyện, khả năng cao quốc sư sẽ bức lui được nàng.
Nghe đến đây, Hàn Tinh cũng bình tĩnh lại phần nào.
Thực lực Tân Gia Minh thế nào, hắn rất rõ ràng, đó là tồn tại còn mạnh hơn cả Giang Nhược Hư, có thể nói là thế gian đệ nhất!
Chỉ cần Thần Nữ không khôi phục thực lực thần linh, Tân Gia Minh rất có thể bức lui được đối phương.
Đây cũng là điều Giang Nhược Hư phán đoán, hắn đương nhiên sẽ không nghi vấn.
- Ta muốn đổi một thân phận!
Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc chậm rãi mở miệng nói.
- Thân phận gì?
- Thiên cơ!
Trong mắt chớp qua một tia dị sắc, thoáng chốc, dung mạo và khí tức Bạch Nhạc đều theo đó đại biến.
- Ngươi muốn xuất hiện với thân phận tiên sinh?
Trong lòng có chút giận, Hàn Tinh nhìn bộ dạng lúc này của Bạch Nhạc, trầm giọng chất vấn nói.
- Đúng!
Gật đầu, Bạch Nhạc chậm rãi nói tiếp:
- Thần Nữ giả lấy thân phận ta gieo rắc chết chóc, giờ ta đã thành công địch của tất cả mọi người, nếu xuất hiện với thân phận vốn có, tất sẽ dẫn lên rất nhiều phiền toái không cần thiết! Huống hồ, ta đi cùng ngươi, mượn thân phận Giang tiên sinh làm việc cũng hợp tình hợp lý.
Thoáng dừng một lát, Bạch Nhạc tiếp tục nói:
- Quan trong hơn hết là, chuyện ta đã thoát khốn từ trong Chúng Thần Mộ Địa tạm thời chưa thể để cho Thần Nữ biết được, bằng không... Không biết chừng nàng sẽ còn làm ra chuyện gì nữa.
Lời này lập tức đánh động Hàn Tinh.
Không vì cái khác, Hàn Tinh cũng lo lắng Thần Nữ biết được Bạch Nhạc thoát khốn, sẽ tức tốc phản hồi Chúng Thần Mộ Địa, như thế, Giang Nhược Hư thật chết chắc.
- Ngươi đến cùng muốn làm cái gì?
- Trước dò la tin tức rõ ràng, biết được hư thực, sau đó tính bước tiếp theo.
Bạch Nhạc trầm giọng nói:
- Chuyện lớn như vậy, tin tức tất sẽ truyền cực nhanh... Ngươi liên hệ người của Quan Lan, rất dễ dàng liền có thể biết được tình hình!
Gật đầu, Hàn Tinh lập tức liên hệ với người Quan Lan, chẳng mấy chốc liền thu được truyền tin.
- Ngươi đoán đúng, quốc sư bức lui Thần Nữ, chỉ là quốc sư cũng đã bị thương... Hiện tại, Tướng Tinh, Yêu Tinh đều đang giam lỏng ở Chúng Tinh Điện!
Khẽ gật đầu, được đến tin tức này, Bạch Nhạc không khỏi thở phào một hơi.
Không thể giết chết Tân Gia Minh, vậy liền đồng nghĩa với, suy đoán của Giang Nhược Hư là đúng, hiện tại Thần Nữ đúng thật chưa khôi phục thực lực thần linh, không cách nào làm được nghiền áp hết thảy.
- Đã thế... Chúng ta trước không cần đi Chúng Tinh Điện.
Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc lần nữa nói.
- Ý gì?
Hàn Tinh không hiểu hỏi.
- Nếu chúng ta đi Chúng Tinh Điện, Thần Nữ vừa mới chịu thiệt, tất sẽ không lộ diện! Nhưng nếu chúng ta hiện thân ở nơi khác ... Ngươi nói xem, Thần Nữ liệu có chủ động tới tìm chúng ta?
Trong mắt chớp qua một tia tinh mang, Bạch Nhạc chậm rãi nói.
Giang Nhược Hư và Hàn Tinh là do Thần Nữ tự tay phong trấn vào trong cấm chế Chúng Thần Mộ Địa, giả như Giang Nhược Hư và Hàn Tinh lộ diện, Thần Nữ tất nhiên kinh nghi, khả năng cao sẽ trực tiếp tìm tới, bức hỏi chân tướng.
Rốt cuộc, Giang Nhược Hư không phải Tân Gia Minh, Thần Nữ không có quá nhiều kiêng sợ.
Huống hồ, hiện tại hẳn là Thần Nữ cũng bị thương, đây chính là cơ hội tốt nhất để đối phó Thần Nữ.
…
- Thần linh... Trên đời này không ngờ thật có thần linh còn sống!
Hít sâu một hơi, trong lòng Tân Gia Minh chấn kinh không thôi.
Nếu không phải mới có qua một lần giao thủ với Thần Nữ, hắn làm sao cũng sẽ không tin tưởng loại chuyện hoang đường này, nhưng giờ đây, hắn không muốn tin cũng không được.
Chỉ có lý do như vậy mới có thể giải thích tại sao đối phương lại có được thực lực khủng khiếp đến vậy.
- Bạch Nhạc và bọn Giang Nhược Hư chết rồi ư?
Tân Gia Minh lần nữa hỏi.
- Không xác định!
Lắc đầu, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng đáp nói:
- Thần Nữ nói Bạch Nhạc đã chết, chẳng qua, lời nàng nói chưa đủ đáng tin!
Thoáng ngừng một lát, Bất Tử Thanh Vương nói tiếp:
- Còn về bọn Giang tiên sinh ... Chúng ta tận mắt thấy hắn bị Thần Nữ đánh vào trong cấm chế Chúng Thần Mộ Địa, chưa chắc sẽ chết, nhưng sợ rằng rất khó đi ra từ trong đó.
Nghe được những lời này, không chỉ Tân Gia Minh, điện chủ Chúng Tinh Điên cũng không khỏi da đầu tê rần.
Sự tình tựa hồ phức tạp và nguy hiểm hơn xa so với trong tưởng tượng của hắn.
Hiện tại, dù là hắn cũng có chút không biết nên phải làm sao.
- Các ngươi thấy thế nào?
Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, Tân Gia Minh lần nữa hỏi.
Đối thị với Dạ Nhận một cái, lúc này Bất Tử Thanh Vương mới đáp nói:
- Thần Nữ có thể bị quốc sư bức lui, điều này đồng nghĩa với, nàng không lợi hại như trong tưởng tượng, như thế, vô luận là Bạch Nhạc hay bọn Giang tiên sinh, chưa hẳn đã không thể thoát khốn... Ý kiến ta là, trước nghĩ cách cứu ra bọn hắn, sau đó lại bàn bạc kỹ hơn!
Mới đầu, Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận đều bị Thần Nữ chấn nhiếp, thế nên mới vô thức vâng theo đối phương phân phó.