Rốt cuộc, nàng làm sao cũng không thể ngờ Giang Nhược Hư lại có thể nghĩ thông tất cả then khớp trong thời gian ngắn đến vậy, đồng thời tìm ra được quan tài đồng, càng không nghĩ tới Giang Nhược Hư thà rằng hi sinh bản thân cũng phải cứu ra Bạch Nhạc.
Một bước sai, từng bước sai!
Kế hoạch vốn hoàn mỹ không chút tỳ vết, sau cùng lại vẫn bị đánh loạn.
Đương nhiên, chuyện tới nước này, Thần Nữ không muốn thừa nhận cũng không được, nàng thật đã xem nhẹ tu hành giả ở thời đại này!
Vô luận Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư, hay là tên Tân Gia Minh kia!
Giả như những người này sống ở thời đại quy tắc thiên địa hoàn chỉnh, không ai không phải là cường giả có thể bước vào Thần Linh Cảnh, bị giới hạn thời đại này, cho nên mới có vẻ hơi nhỏ yếu mà thôi.
- Rất tốt, đúng là ta đã đánh giá thấp các ngươi... Chẳng qua, sai lầm như thế, ta sẽ không phạm phải lần thứ hai đâu!
Coi chừng Bạch Nhạc, Thần Nữ chăm chú đáp nói.
- Trước đây, chúng ta đúng thật đã bị thân phận của tiền bối dọa sợ ... Sai lầm này, chúng ta cũng sẽ không phạm phải lần thứ hai!
Bạch Nhạc không nói ta, mà nói chúng ta!
Trong đó bao gồm cả Giang Nhược Hư!
Có thể đứng ở chỗ này, một phần rất lớn là nhờ có Giang Nhược Hư trợ giúp, vô luận ở ngoài mặt hay từ tận đáy lòng, Bạch Nhạc đều vui với thừa nhận.
- Thực lực chính là thực lực... Dù ngươi dẫn dụ ta tới đây, lại có thể làm được gì?
Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, Thần Nữ không đáng nói.
- Kiểu gì cũng phải thử một lần.
Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Ở Chúng Thần Mộ Địa, ngươi xem thường Giang tiên sinh và ta, sau khi rời đi, ngươi lại xem thường quốc sư... Đã xem thường, liền phải trả ra đại giá! Hiện tại ngươi còn đang rất hư nhược... Đây là thời cơ tốt nhất để giết ngươi!
Khẽ nhíu mày, Thần Nữ hiểu, lời này của Bạch Nhạc không sai!
Nếu không phải tổn thất quá nhiều lực lượng trong trận chiến với Tân Gia Minh, đến giờ vẫn chưa cách nào khôi phục lại được, nàng há sẽ cho Bạch Nhạc cơ hội nói nhảm nhiều đến thế, sớm đã nên bắt giết Bạch Nhạc và Hàn Tinh rồi mới đúng!
Chỉ cần giết chết Bạch Nhạc và Hàn Tinh, những người còn lại chẳng qua chỉ là một bàn vụn cát, không tạo ra được bất cứ uy hiếp gì.
- Vãn bối cả gan, nguyện lĩnh giáo thần thông của tiền bối!
Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc nhìn vào Thần Nữ, nhẹ giọng mở miệng nói.
- Chỉ bằng ngươi?
Cười lạnh một tiếng, Thần Nữ chế nhạo nói.
Siết chặt Nghịch Ma Kiếm trong tay, Thần Nữ lạnh lùng nói:
- Kiếm của ngươi đều bị ta đoạt mất, làm sao còn là đối thủ của ta?
Đối mặt với Thần Nữ trào phúng, Bạch Nhạc không tức giận chút nào, trên mặt vẫn là vẻ hờ hững như thường.
- Tiền bối tính sai, đó là kiếm của ta, không phải của ngươi!
- Ngươi ngay cả kiếm tu đều không tính ... Làm sao có thể đoạt kiếm của ta?
Trong lúc nói chuyện, khí thế trên thân Bạch Nhạc đột nhiên tăng vọt, cả người như một thanh bảo kiếm xuất vỏ, lộ ra một mạt nhuệ khí bễ nghễ thiên hạ!
- Kiếm tới!
Ánh mắt hướng đến Nghịch Ma Kiếm trong tay Thần Nữ, Bạch Nhạc nhàn nhạt mở miệng nói!
Hai tiếng “kiếm tới” vừa ra, hệt như kinh lôi nổ vang!
Nghịch Ma Kiếm vốn đang bị Thần Nữ nắm chặt trong tay, khắc này phảng phất như bị thứ gì đó kích thích, điên cuồng giãy dụa.
Biến cố đột nhiên đó là điều Thần Nữ căn bản không nghĩ tới.
Phải biết, lúc đoạt lấy Nghịch Ma Kiếm, nàng đã bằng vào thực lực cường đại, lau đi thần niệm và tinh huyết của Bạch Nhạc bên trong Nghịch Ma Kiếm, có thể nói đã chặt đứt tất thảy mối liên hệ giữa Bạch Nhạc và Nghịch Ma Kiếm.
Với tình trạng đó, theo lý mà nói, vô luận thế nào, Bạch Nhạc cũng không khả năng kiến lập được liên hệ với Nghịch Ma Kiếm mới đúng.
Nhưng khăng khăng, gần gần chỉ bằng hai tiếng “kiếm tới” kia, lại khiến Nghịch Ma Kiếm rối loạn lên.
- Kiếm tới!
Thông Thiên Ma Công bất thần bạo phát, ma ý khủng bố theo đó bạo phát ra trên thân Bạch Nhạc.
Lần nữa lặp lại hai tiếng này, Nghịch Ma Kiếm vốn đang giãy dụa, nháy mắt bỗng chợt bạo phát ra kiếm ý khủng khiếp, phản phệ về hướng Thần Nữ!
Nếu là Thần Nữ đang ở trạng thái đỉnh phong, tự nhiên chỉ cần một ý niệm trong đầu liền có thể trấn áp Nghịch Ma Kiếm, nhưng hiện tại nàng rốt cuộc chỉ là một tia chấp niệm mà thôi!
Hơn nữa, trong trận chiến với Tân Gia Minh nàng đã tổn thất cực lớn, thực lực lúc này tuy vẫn mạnh hơn Bạch Nhạc, song đã không cách nào đạt tới trình độ nghiền ép như trước!
Phải biết, lúc ở trong Chúng Thần Mộ Địa, Bạch Nhạc cũng được đến thu hoạch cực lớn, vô luận thực lực hay lý giải đối với kiếm đạo đều có được bước đề thăng về chất.
Chính như Bạch Nhạc từng nói qua, đương sơ bọn hắn bị danh tiếng của Thần Nữ dọa sợ, nhưng không có nghĩa là, giờ đây Thần Nữ thật có được thực lực nghiền ép hết thảy!
Bằng vào kiếm ý khủng bố của bản thân, cộng với cảm ứng kiếm ý bên trong Nghịch Ma Kiếm, Bạch Nhạc rất dễ dàng để lần nữa kiến lập liên hệ với Nghịch Ma Kiếm!
Phải biết, đây không phải bảo kiếm hắn truyền thừa được từ đâu, mà là Diệp Huyền đại sư dốc hết tâm huyết, đả tạo ra thần kiếm cho riêng hắn.
Từ lúc chế tạo, thanh kiếm này sinh ra đã là dành cho Bạch Nhạc.