Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1970 - Chương 1969: Bỏ Chạy

Chương 1969: Bỏ chạy Chương 1969: Bỏ chạy

- Trả ra bao nhiều liền có thể được đến bấy nhiêu... Giết cho ta!

Có những lời này của Bùi Lỗi, đám đông không khỏi càng thêm sôi trào.

Nếu nói, điều kiện Thần Nữ cho ra chỉ có số ít cường giả mới có thể đáp ứng, như vậy khao thưởng Bùi Lỗi ban bố lại là thứ mà ai cũng đều có cơ hội giành được.

Quyền lợi mê người!

Trong tình hình như thế, ai mà không đỏ mắt cho nổi?

Những tu hành giả này, ngày thường vì chút tài nguyên mà đều có thể đánh sống đánh chết, giờ lợi ích lớn như thế đặt ngay trước mắt, nếu còn có thể bảo trì lý trí mới là gặp quỷ!

Huống hồ còn có Thần Nữ tọa trấn, nhiều người như vậy vây công bốn người bọn Bạch Nhạc, dù là dùng nước bọt cũng có thể dìm chết được!

Vừa nghĩ tới đó, những người khác nơi nào còn có do dự, lập tức ùn ùn đánh tới Bạch Nhạc !

Trên khắp toàn Tích Vân Sơn, đủ loại thần thông công kích che rợp bầu trời, xanh đỏ tím vàng chẳng khác gì cầu vồng bao trùm, đẹp không tả xiết!

Những người này vây công thì cũng còn thôi, rốt cuộc đa số đều chỉ là Tinh Hải Cảnh, thậm chí có tu hành giả còn chưa đến Tinh Hải Cảnh, thật buông tay ra chém giết, chưa chắc đã có thể mang đến cho Bạch Nhạc uy hiếp đủ để trí mạng.

Thực lực đến một mức độ nhất định, cái gọi là chiến thuật biển người chẳng qua chỉ là chuyện cười mà thôi.

Nhưng mà, điều khiến Bạch Nhạc thực sự sợ hãi lại là, Thần Nữ chính đang muốn bức bọn hắn giết người!

Đây là một trường giết chóc thịnh yến!

Bọn hắn giết càng nhiều người, Thần Nữ liền có thể nhân cơ hội khôi phục càng nhiều lực lượng!

Từ Thần Nữ chủ động giết người, biến thành những người này chém giết với bọn Bạch Nhạc, đối với Thần Nữ mà nói, kết quả là như nhau, nhưng chẳng những để cho bọn Bạch Nhạc đi gánh oan khuất, Thần Nữ lại không cần phải gánh chịu bất kỳ phong hiểm nào!

Cớ gì mà không làm?

Lợi ích dụ hoặc, cộng thêm Bùi Lỗi dẫn đường, giờ đây những người này sớm đã mất đi lý trí, căn bản không thể nào giải thích được rõ ràng.

Đây là một trường sát cục khủng bố, vô luận lựa chọn thế nào, kết quả tựa hồ đều là sai.

Hi vọng duy nhất chính là chạy đi, mở một đường máu, chạy ra Tích Vân sơn, lại nghĩ biện pháp.

Nhưng mà, cho dù là đào tẩu, nhưng giờ muốn trốn cũng trắc trở dị thường.

Bởi vì, đúng vào lúc này, quần quang huyễn lệ đột nhiên bao phủ, như thể muốn trùm kín khắp toàn Tích Vân Sơn!

Muốn thoát thân trong tình cảnh đó, thứ phải đối mặt, khả năng không chỉ mỗi trận pháp Tích Vân Sơn mà còn có cả thần lực cấm chế của Thần Nữ.

Nếu đổi thành người khác, đây gần như đã là khốn cục tất chết.

Ứng phó với nhiều cao thủ Tích Vân Sơn như vậy đã là điều vô cùng không dễ dàng, còn phải đánh vỡ thần lực cấm chế của Thần Nữ, cơ hồ là điều không khả năng.

Nhưng Bạch Nhạc thì khác!

Đối với Bạch Nhạc mà nói, trên đời này không có cấm chế trận pháp gì có thể vây khốn hắn!

Sinh tử quan đầu, Bạch Nhạc không chút do dự, miệng hét dài một tiếng, quanh thân phù hiện ra một lực thôn phệ khủng bố, không ngừng thôn phệ hết thảy lực lượng xung quanh!

- Thôn Thiên!

Thực lực Hóa Hư Cảnh hoàn mỹ triển hiện ra, phiến tinh không sau lưng đột nhiên mở ra, hệt như chiếc động không đáy, tận tình cắn nuốt tất thảy lực lượng.

Vô luận là lực lượng của tu hành giả Tích Vân Sơn đang vây công, hay là thần quang Thần Nữ phủ xuống, không có bất kỳ lực lượng nào có thể trốn thoát Thôn Thiên Quyết thôn phệ.

Giả như Bạch Nhạc có được Bán Thần Lĩnh Vực, như vậy, đối mặt cục diện này, thậm chí căn bản không cần phải chạy, trực tiếp dùng ra Thôn Thiên Quyết liền có thể cắn nuốt sạch tất thảy lực lượng, lấy sức một mình trấn áp toàn trường, những người này hoàn toàn không cách nào tạo thành bất cứ uy hiếp nào với hắn.

Song trên thực tế, hiện tại Bạch Nhạc mới chẳng qua chỉ là Hóa Hư trung kỳ mà thôi, ngay cả Hóa Hư đỉnh phong đều chưa tới, càng không cần phải nhắc đến Bán Thần chi cảnh, cấu kiến ra Bán Thần Lĩnh Vực.

Bởi thế, Bạch Nhạc gần gần chỉ duy trì được thôn phệ kiểu này trong phút chốc, nhất định phải chạy đi trước khi bản thân không thể gánh chịu những lực lượng này thêm được nữa, bằng không, kết cục tất chết không nghi ngờ.

Nhiều năm đánh giết sinh tử ma luyện cho Bạch Nhạc kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, căn bản không có bất kỳ do dự nào, cả người trực tiếp đụng thẳng lên cấm chế Tích Vân Sơn!

Ùng ùng!

Một tiếng rền vang, toàn bộ Tích Vân Sơn phảng phất đều bị cú va chạm này đụng cho run rẩy.

Cả người Bạch Nhạc như một ngôi sao băng, hung hăng đụng lên Tích Vân Sơn, trên thân lộ ra khí tức khủng bố, đột nhiên xé rách cấm chế và thần quang, lao thẳng ra bên ngoài Tích Vân Sơn.

Bọn Bất Tử Thanh Vương sớm đã biết rõ thủ đoạn của Bạch Nhạc, lúc Bạch Nhạc vừa thi triển Thôn Quyết lập tức liền có phản ứng, căn bản không có bất kỳ do dự nào, dù liều mạng ngạnh kháng một ít công kích từ đối phương cũng phải gắt gao đuổi kịp Bạch Nhạc.

Cũng may đám người Tích Vân Sơn này tuy người đông thế mạnh, nhưng thực lực phổ biến không cao, hơn nữa trên thực tế cũng không có quyết tâm liều mạng, thế là, có Bạch Nhạc đi trước mở đường, bọn Bất Tử Thanh Vương rất dễ dàng liền cùng theo Bạch Nhạc xông ra ngoài!

Bình Luận (0)
Comment