Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1986 - Chương 1985: Đánh Lén Hoàn Mĩ (2)

Chương 1985: Đánh lén hoàn mĩ (2) Chương 1985: Đánh lén hoàn mĩ (2)

Uy lực của một đao này không tính quá mạnh, nhưng thời cơ mà nó chen vào lại quá mức hoàn mĩ.

Cả thực lực của Chúng Tinh Điện điện chủ cũng vốn không thể phản ứng kịp.

Quan trọng nhất là, một đao này không phải chém về phía ông ta, mà là tiến thẳng đến yếu điểm ngay cổ họng Cố Vong Tình.

Thực lực của hạng nhân vật như lão điện chủ này quá mạnh, dù có ra tay trong thời cơ hoàn mĩ nhất, nhưng chuyện chặn đánh vây giết hay thậm chí làm ông ta trọng thương gần như không thể, tối đa cũng chỉ khiến ông ta ăn đau chút mà thôi.

Nhưng một khi nhằm vào một Cố Vong Tình đang sụp đổ cảm xúc và bị mạnh mẽ cứu về, thì một đao kia chắc chắn có uy hiếp trí mạng.

Dạ Nhận.

Có thể che giấu khí tức hoàn mĩ như vậy, lại ra tay trong một thời cơ hoàn mĩ nhất, ngoài Dạ Nhận ra không còn ai khác.

Cả Chúng Tinh Điện điện chủ lẫn bản thân Cố Vong Tình đều biết Dạ Nhận có thủ đoạn đánh lén, nhưng cũng không ngờ đối phương lại ra tay trong thời điểm này.

Chính như sự khinh thường trước đây với Bất Tử Thanh Vương vậy.

Thật ra từ tận trong xương, đối phương không quá coi trọng Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận. Nhưng chính nhờ sự khinh thường như thế mới để chúng ăn đủ quả đắng.

Một đao này giống như vòng ôm của tử thần, thoáng chốc đã bức Cố Vong Tình cận kề cái chết.

Nhưng căn cơ của Chúng Tinh Điện vẫn không phải thứ mà người ngoài có thể tưởng tượng được. Ngay khi đao quang như mực kia hướng đến cổ họng Cố Vong Tình, Chúng Tinh Thần Kiếm bỗng lóe lên, cản lại đường đao trong lúc ngặt nghèo.

Thầm Kiếm hộ chủ.

Đối mặt với Kiếm Liên, cho dù là Chúng Tinh Thần Kiếm cũng rất khó đưa đến tác dụng, nhưng khi đối mặt với lần đánh lén của Dạ Nhận thì sức mạnh của nó vẫn đủ để ngăn cản.

Chỉ nghe keng một tiếng, lưỡi đao của Dạ Nhận đã bị Chúng Tinh Thần Kiếm đánh bay.

Nhưng dù vậy, một đao này cũng không phải hoàn toàn vô dụng.

Mặc dù lưỡi đao bị bắn ra, nhưng đao khí trong phút cấp bách rốt cuộc vẫn không thể hoàn toàn hóa giải, cổ họng Cố Vong Tình vẫn hằn lên một vết máu rõ mồn một.

- Bọn chuột nhắt, cút ngay cho ta!

Giờ phút này, cho dù là Chúng Tinh Điện điện chủ cũng không kiềm được toát mồ hôi lạnh đầm đìa.

Nếu không phải ông ta tính trước mà đưa Chúng Tinh Thần Kiếm cho Cố Vong Tình, nếu không phải thực lực của Dạ Nhận chung quy vẫn kém một chút, thì một đao vừa nãy đã đủ chém chết Cố Vong Tình rồi.

Bây giờ, Cố Vong Tình cũng không còn pho Hóa Thân nào khác để hi sinh nữa. Một khi cơ thể bị giết, cho dù thần hồn có thể chạy ra ngoài thì cũng xem như đứt đường đại đạo rồi.

Huống chi, lưỡi đao trong tay đối phương rõ là có điều quỷ dị, nếu thật sự chém trúng thì kể cả thần hồn cũng chưa chắc có thể trốn đi được.

Đối với Chúng Tinh Điện, Cố Vong Tình thật sự quá quan trọng.

Có thể nói hắn ta là phần quan trọng nhất trong cả kế hoạch. Một khi hắn chết trong tay đối phương, hậu quả thật sự mang tính hủy diệt.

Cũng may, dù hung hiểm, nhưng bọn họ vẫn ngăn cản được chuyện này.

Mà mãi đến khi Chúng Tinh Điện điện chủ phản ứng lại rồi tung ra một đòn bức lui Dạ Nhận, người chung quanh rốt cuộc mới nhận thấy đã xảy ra chuyện gì. Đám đông lập tức ồ lên.

Mặc dù bị đối phương hóa giải sát chiêu, nhưng sắc mặt Dạ Nhận vẫn bình tĩnh như cũ, căn bản không nhìn ra vui giận.

Bạch Nhạc hơi nhíu mày, lạnh lùng mỉa mai:

- Chẳng qua chỉ là một tên phế vật mà thôi, cứu lại thì có ích gì?

Dù trong lòng Bạch Nhạc biết rõ sự thật không phải như thế, nhưng hắn nhất định phải nói như vậy, bởi vì mặc dù hắn đã đánh bại Cố Vong Tình, nhưng nguy cơ bây giờ vẫn còn lâu mới hóa giải được. Hắn nhất định phải tiếp tục dựa hơi chuyện này, đả kích sĩ khí của Chúng Tinh Điện thì mới có thể giành lấy một chút hi vọng sống sót.

Phải biết, bây giờ kẻ mà bọn họ muốn đối phó không phải Cố Vong Tình, cũng không phải Chúng Tinh Điện điện chủ, mà là cả Chúng Tinh Điện, hay thậm chí là... cả thiên hạ.

- Cả đời dài đằng đẵng, tính toán được mất nhất thời thì được gì?

Điện chủ của Chúng Tinh Điện lắc đầu, cảm xúc đã ổn định lại. Với nhân vật bậc này, một khi khôi phục lý trí thì chính là đối thủ đáng gờm nhất.

Vốn dĩ bởi vì quá chú ý vào lần thất bại của Cố Vong Tình, trong lòng rất nhiều người xung quanh đều đã dao động, thậm chí cũng có nhiều cao thủ Chúng Tinh Điện sinh ra một loại cảm giác mất mát và sụp đổ, nhưng nay chỉ với một câu nói của Chúng Tinh Điện điện chủ, đã hóa giải bất an trong lòng nhiều người.

Đúng vậy, so sánh với cả đời mà nói, được mất nhất thời không đáng vào đâu.

Xác thật Cố Vong Tình không phải là hạng thiên tài tầm thường, nhưng kể cả có là người như thế cũng không thể cả đời không gặp nửa phần trắc trở. Hơn nữa, bại trước mặt Bạch Nhạc cũng không tính là quá mất mặt.

Không ai dám nói, lần giao chiến tiếp theo, người thắng vẫn sẽ là Bạch Nhạc.

Càng quan trọng hơn là… Bạch Nhạc còn có ngày mai sao?

Bàn tay các cao thủ Chúng Tinh Điện nhẹ nhàng vung lên, trong nháy mắt, bọn họ lập tức vây lại, trực tiếp dùng khí thế khóa kín bọn Bạch Nhạc.

Bình Luận (0)
Comment