Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1989 - Chương 1988: Chim Sẻ Rình Sau (2)

Chương 1988: Chim sẻ rình sau (2) Chương 1988: Chim sẻ rình sau (2)

Bất Tử Thanh Vương nhếch mép bật cười, ông ta lạnh nhạt nói:

- Vậy thì đánh đi, lời nói không có tác dụng thì chỉ có kiếm trong tay mới là đạo lý.

Ầm...

Trong chớp mắt, Bất Tử Thanh Vương đã ra tay trước, lần nữa tấn công Chúng Tinh Điện điện chủ.

Trong lòng đột nhiên Bạch Nhạc giật thót, ánh mắt hắn lộ ra sát khí khủng khiếp, lạnh lùng nói:

- Bắt giặc bắt vua, tất cả mọi người đồng loạt ra tay đi, bắt lấy lão ta, bất kể sống chết!

Không có hy vọng hòa đàm, vậy chỉ còn duy nhất một con đường giết chóc.

Bạch Nhạc cũng không muốn chiến tranh lan rộng, vậy cách tốt nhất tất nhiên là giết chết vị điện chủ này, thậm chí là thừa cơ hội hôm nay mà giết luôn Cố Vong Tình. Từ đó, bất kể Tân Gia Minh có bằng lòng hay không, cũng nhất định phải trở về để quản lý cục diện Chúng Tinh Điện.

Dù sao, Bạch Nhạc cũng tương đối quen thuộc với Tân Gia Minh, đàm phán với đối phương, đương nhiên hiệu quả hơn nhiều.

Bản thân Bạch Nhạc là một người sát phạt quả quyết, một khi đã đưa ra quyết định thì sẽ không do dự nữa.

Nghịch Ma Kiếm vào tay, trong nháy mắt đã hiện lên ánh sáng màu tím chói mắt, thế như chẻ tre mà hướng thẳng về phía điện chủ của Chúng Tinh Điện.

Giết! Giết! Giết!

Trong thời gian ngắn, khắp nơi xung quanh tràn ngập tiếng la giết, bất kể có bằng lòng hay không thì ngay khi Chúng Tinh Điện điện chủ từ chối hòa giải, cuộc chiến này đã không thể tránh rồi.

Vả lại, cái loại chuyện như giết chóc này, một khi đã bắt đầu thì rất khó để ngăn chặn.

Không chỉ mỗi Chúng Tinh Điện và những người mà bọn Bạch Nhạc tìm đến, không lâu sau đó, cho dù là người xem náo nhiệt bên cạnh cũng có không ít đã bị kéo vào trận chiến.

Chỉ trong thời gian một nén nhang ngắn ngủi đã có ít nhất hơn mười người chết, hơn nữa mỗi một người đều có thực lực không tầm thường.

Hỗn loạn, chính là từ ngữ duy nhất có thể miêu tả hoàn cảnh lúc này.

Nhưng không có ai chú ý, trên toàn bộ chiến trường lúc này dương như có một bàn tay vô hình đang bao phủ. Mỗi một người chết đi, đều có một luồng lực lượng thoát ra rồi dung nhập vào một nơi.

- Phong!

Người chết càng ngày càng nhiều, bỗng nhiên trong hư không lại vang lên một âm thanh quen thuộc.

Trong tích tắc, giống như có một nguồn sức mạnh khủng khiếp ầm ầm nghiền ép đến. Chỉ là sức mạnh này cũng không nhằm vào bất kỳ ai trong nhóm Bạch Nhạc, mà rơi vào một tửu lâu không hề bắt mắt chút nào trong hoàng thành.

Ầm ầm...

Chỉ nháy mắt, tửu lâu kia đã nổ tung. Bấy giờ mới hiện ra một bóng người quen thuộc.

- Thần Nữ?

Trong khoảng khắc khi thấy rõ đối phương, tất cả mọi người đều không khỏi biến sắc, cả Bạch Nhạc hay điện chủ cũng không phải ngoại lệ.

Lúc trước Cố Vong Tình có đưa đến một tin tức là Thần Nữ cự tuyệt đến Bắc Vực Hoàng Thành. Bởi vì nàng ta tuyên bố rằng chỉ có mang đầu của Bạch Nhạc đến, nàng ta mới tin tưởng thành ý của Chúng Tinh Điện.

Nhưng ai có thể ngờ, Thần Nữ lại lặng lẽ xuất hiện ở đây.

Trong hư không, hình bóng Tân Gia Minh cũng chậm rãi hiện lên, trên mặt ông lộ ra vẻ tức giận:

- Quả nhiên là ngươi. Thủ đoạn rất quỷ dị, khiến ta suýt nữa không thể phát hiện ra. Nếu không phải cảm giác được tử khí nồng nặc, e rằng thật sự đã bị ngươi lừa rồi.

Trận chiến này là rút dây động rừng.

Bất kể là Tân Gia Minh hay Thần Nữ, trên danh nghĩa đều biểu thị sẽ không tham gia vào, nhưng ai trong số họ cũng chạy tới đây.

Chỉ là, cho dù trước đó bọn Bạch Nhạc chém giết kịch liệt như thế, hai vị này cũng chưa từng lộ diện.

Thẳng đến khi Tân Gia Minh cảm thấy tử khí có phần nồng nặc, ông mới sinh nghi mà ra tay thăm dò, bấy giờ mới phá hủy ngụy trang của Thần Nữ, ép đối phương ra ngoài.

Thần Nữ lạnh lùng lườm Tân Gia Minh, rồi nhàn nhạt nói:

- Ngươi thật đúng là âm hồn bất tán.

Thần Nữ đã bại lộ hành tung bèn dứt khoát không che giấu nữa. Trong tích tắc, tử khí xung quanh điên cuồng lao về phía nàng ta.

Những người này chém giết đối với Thần Nữ mà nói, chính là nguồn sức mạnh lấy không hết, mặc cho nàng ta cắn nuốt.

Nếu không phải Tân Gia Minh cảm nhận được sự tồn tại của nàng ta, chờ đến khi trận chiến này kết thúc, nàng ta có thể khôi phục lại thực lực trước trận chiến với Tân Gia Minh, đủ để quét sạch tất cả.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau.

Khơi lên trận chiến này là bọn Bạch Nhạc và Chúng Tinh Điện, nhưng Thần Nữ mới là con chim sẻ kết thúc tất cả mọi thứ.

Tần Gia Minh thở dài một hơi, rồi chậm rãi nói:

- Không thể nói là âm hồn bất tán, chỉ là trách nhiệm của ta mà thôi. Vốn dĩ ta cũng không biết vì sao lại phải giao chiến với ngươi…Nhưng hiện tại xem ra, hình như không phải do ta.

Trận chiến với Thần Nữ kia, tuy Thần Nữ tiêu hao một lượng lớn sức mạnh, thực lực cứ thế mà giảm xuống rất nhiều, nhưng đồng thời thương thế của Tần Gia Minh cũng chưa hồi phục.

Đây cũng là một trong những lý do mà ông không có ý định nhúng tay vào xung đột giữa Bạch Nhạc và Chúng Tinh Điện.

Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, Thần Nữ đã chiếm giữ Tích Vân Sơn, như vậy không lộ diện trong trận chiến này mới là lựa chọn đương nhiên, nhưng lại không thể ngờ, nàng ta lại giấu diếm quần chúng mà chạy tới đây.

Bình Luận (0)
Comment