Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1995 - Chương 1994: Ngã Xuống

Chương 1994: Ngã xuống Chương 1994: Ngã xuống

Tuyệt vọng.

Thần uy vô biên, đừng thấy Hóa Hư đỉnh phong chỉ cách một bước là tới Thần Linh, nhưng sự chênh lệch trong đó đủ khiến bất kỳ ai cũng phải tuyệt vọng.

Cho dù là Bất Tử Thanh Vương ở trạng thái đỉnh phong cũng vốn không có cách nào chống lại Thần Linh, chứ đừng nói chi trạng thái của ông ta bây giờ.

Thần Vực bao phủ, tức nghĩa đã hủy diệt hoàn toàn.

Chỉ trong phút chốc, thân thể Bất Tử Thanh Vương đã bắt đầu vỡ nát. Ông ta căn bản không có sức đánh trả, thậm chí cả khi Thần Nữ không tìm được ông ta, ông ta cũng đã rơi vào bước đường cùng.

Cảm giác sợ hãi tột cùng khi gần chạm đến bờ vực cái chết khiến toàn thân Thanh Vương run bắn. Dù ông ta thật sự có mánh khóe bảo mệnh nghịch thiên, nhưng ở trong Thần Vực lại chẳng có tác dụng gì.

Nhưng ngay khi Bất Tử Thanh Vương đang trong cơn tuyệt vọng, bỗng thấy có một vệt kiếm khí xuất hiện. Ánh kiếm nọ như trăng lạnh xé toạc màn đêm, trong tuyệt cảnh lại khiến ông ta nhen lên chút hy vọng sống.

Hàn Tinh.

Trước đó, Bất Tử Thanh Vương đã vừa chạy vừa cố ý để lộ kiếm khí mạnh mẽ, giờ cuối cùng cũng được đáp lại.

Hàn Tinh không phải Bạch Nhạc, cũng không có tốc độ khủng khiếp như Tiểu Bạch Long. Mặc dù một đường chạy đến Chúng Thần Mộ Địa, nhưng tốc độ của hắn không nhanh hơn Bất Tử Thanh Vương là bao. Cũng may vị trí hiện tại của hắn cách chỗ ông ta không xa. Hàn Tinh lần theo kiếm ý đuổi tới đây, vừa khéo lại thấy cảnh này.

Một kiếm này, Hàn Tinh đánh lén.

Nhưng Thần Nữ dẫu sao cũng không phải trạng thái đỉnh phong, nàng ta cưỡng ép mở Thần Vực ra, mà mở cũng không hoàn mỹ, hơn nữa lại đang tập trung cao độ nên không phát hiện được có kẻ tới gần.

Lấy trạng thái bây giờ của Thần Nữ, thi triển Thần Vực đã có hơi miễn cưỡng, giờ nàng ta lại bị Hàn Tinh chém cho một kiếm, Thần Vực ngay lập tức bị xé ra một lỗ to.

Mặc dù không thể đánh nát Thần Vực, nhưng nhờ vào cơ hội chớp nhoáng này, Bất Tử Thanh Vương vẫn thành công trốn thoát.

Dù vậy, thời điểm ông ta trốn ra, máu thịt trên người đã bị phá hủy gần một nửa, cả người máu me đầm đìa, cực kỳ thê thảm.

- Ngươi muốn chết!!!

Thấy kẻ vốn chết chắc lại được Hàn Tinh cứu về, Thần Nữ lập tức nổi trận lôi đình. Lực phản phệ Thần Vực bỗng nhiên bộc phát, cả người nàng ta tuồng như nháy mắt xé rách hư không, một chưởng đánh lên người Hàn Tinh.

Một chưởng này của Thần Nữ ngậm hờn chứa giận, lại thêm sức mạnh của Thần Vực, Hàn Tinh há có thể chịu nổi? Cả người hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài, sau đó hộc máu, toàn thân nằm bẹp xuống đất, muốn đứng dậy cũng khó khăn.

Bị tử khí không ngừng ăn mòn, toàn bộ cơ thể Hàn Tinh dần lạnh đi, giống như sắp bị đóng băng vậy.

- Trốn nhanh!

Bất Tử Thanh Vương không kịp nghĩ nhiều, ông ta xốc Hàn Tinh lên rồi lần nữa bỏ chạy.

Máu thịt đã rã rời, bây giờ bàn tay nắm lấy Hàn Tinh chỉ còn là xương trắng lạnh băng, nhưng Bất Tử Thanh Vương vẫn bức ép bản thân bộc phát toàn bộ tiềm lực, đẩy tốc độ tăng lên mức cao nhất, liều mạng mà chạy.

Sát ý trong mắt Thần Nữ tăng vọt, nàng ta lạnh lùng quát:

- Trốn, các ngươi có thể chạy trốn đến đâu đây? Tất cả đều phải chết cho ta!

Mặc dù Bất Tử Thanh Vương tránh được một kiếp, nhưng nàng ta cũng chẳng quan tâm. Dù bây giờ không có cách nào thi triển Thần Vực, nhưng cả hai tên đó đều đã bị thương, trong tình huống này, chúng căn bản trốn không thoát được lòng bàn tay mình.

Thân hình Thần Nữ thoắt lên, nháy mắt đã sắp đuổi kịp Bất Tử Thanh Vương.

Hàn Tinh thấy Thần Nữ càng đuổi càng gần, hắn ta cắn răng, nói:

- Đi, ném ta xuống, chạy mau! Ông đi giúp Bạch Nhạc, chúng ta không thể đều chết ở đây được... Đi mau!!!

Đối với chuyên sống chết của mình, từ lâu Hàn Tinh đã không để trong lòng, điều hắn quan tâm chính là Bạch Nhạc có thể cứu được Giang Nhược Hư không, có thể hóa giải cục diện chết chóc này hay không?

Không thể dựa vào Chúng Tinh Điện điện chủ và Cố Vong Tình, Dạ Nhận cũng chưa chắc chịu liều mạng, nếu hai người họ đều chết ở đây, vậy Bạch Nhạc chính là một thân không thể nên việc.

Bất Tử Thanh Vương vốn là một người cực kỳ quả quyết. Nếu đổi thành lúc khác, không cần Hàn Tinh nhắc nhở, ông ta cũng đã sớm ném hắn lại rồi một mình chạy trốn, nhưng hôm nay, là Hàn Tinh vừa mới cứu ông ta khỏi tay Thần Nữ. Đã rơi vào tình trạng này, hắn lại kêu ông ta một mình chạy trốn, sao ông ta có thể làm được?

Nhân vật tầm cỡ như Bất Tử Thanh Vương xưa nay kiệt ngạo, ông ta quyết tâm sẽ không nợ loại nhân tình này.

Chỉ là, bây giờ nếu tiếp tục gắng gượng thì e rằng ai cũng trốn không thoát…

Trong lòng Thanh Vương vẫn còn do dự, nhưng khi ánh mắt chạm đến ánh mắt kiên quyết của Hàn Tinh, cuối cùng ông ta cũng hạ quyết tâm.

- Hàn huynh, lần này nếu có thể sống, cho dù có lấy tính mạng ta ra đổi, ta cũng nhất định sẽ cứu Giang tiên sinh ra.

Trong nháy mắt khi câu cuối vừa dứt, Bất Tử Thanh Vương bỗng đặt Hàn Tinh xuống, sau đó toàn thân tăng tốc, lao vút về nơi xa.

Hàn Tinh nặng nề nằm trên đất, nhưng vẫn không hề sợ hãi hay tuyệt vọng, thậm chí trên mặt hắn còn nở nụ cười nhẹ nhõm.

Bình Luận (0)
Comment