Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2010 - Chương 2009: Chỉ Có Chiến Đấu Mà Thôi

Chương 2009: Chỉ có chiến đấu mà thôi Chương 2009: Chỉ có chiến đấu mà thôi

Trước đó Bất Tử Thanh Vương đã thay hắn vào Thanh Đồng Quan, nhưng ông ta vẫn chưa chết.

Sắc mặt Thần Nữ thản nhiên, lãnh đạm đáp:

- Một mạng đổi một mạng. Tự tên đấy lựa chọn vào đó để đổi cho Giang Nhược Hư ra ngoài. Nếu muốn cứu hắn ta, đương nhiên cũng cần có một vị cao thủ Hóa Hư đỉnh phong khác tình nguyện đi vào để đổi cho hắn ta ra, nếu không thì hết cách.

Mí mắt Bạch Nhạc máy máy, hắn không ngờ đi hết một vòng, bản thân mình vẫn trở về điểm xuất phát.

Một mạng đổi một mạng.

Để thân mình bị nhốt một tháng mà đổi lấy mạng sống của Bất Tử Thanh Vương thì cũng được đi, nhưng nếu đồng ý, vậy sự sống chết của hắn sẽ hoàn toàn nằm trong tay Thần Nữ, sự sống chết của tất cả mọi người cũng sẽ nằm trong một ý niệm của đối phương.

Nếu là lúc bình thường, cho dù có thế nào Bạch Nhạc hắn cũng sẽ không chấp nhận điều kiện này, nhưng bây giờ, dường như đây lại là cách duy nhất để cứu Bất Tử Thanh Vương.

Bạch Nhạc thầm thở dài, sau đó nói:

- Để ta đổi cho ông ta ra.

Dù rất ghét cảm giác sống chết của bản thân nằm ngoài tầm kiểm soát, nhưng bây giờ hắn không có lựa chọn nào khác ngoài thỏa hiệp.

Chỉ có điều, Bạch Nhạc không ngờ đến lúc này Thần Nữ lại dứt khoát từ chối:

- Không được.

- Tại sao?

Chân mày Bạch Nhạc giần giật, kết quả này là thứ hắn không lường được. Trước đó nàng ta vẫn cực lực chủ trương bắt hắn vào Thanh Đồng Quan, nếu không phải nhờ sự phối hợp giữa Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận, chỉ e Bạch Nhạc hắn đã bị ép vào đó rồi.

Thần Nữ nhíu mày, lãnh đạm đáp:

- Ta nói không được là không được.

Bạch Nhạc hơi ngớ người, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, hắn bỗng hiểu ra.

Trước đó Thần Nữ để hắn vào Thanh Đồng Quan là bởi vì hắn không đủ thực lực, một khi rơi vào Thanh Đồng Quan thì sẽ không có đường giãy giụa. Cho dù có Thông Thiên Đạo Thể, cơ thể hắn cũng chưa chắc chịu đựng được, trải qua không bao lâu, e là sẽ bị cỗ quan tài kia nuốt chửng.

Nhưng bây giờ, tu vi của hắn đã tăng vọt, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể tạo dựng Bán Thần Lĩnh Vực, trở thành Bán Thần. Trong tình thế đó, nếu lại lần nữa đi vào Thanh Đồng Quan, bản thân hắn chưa chắc không có cách thoát ra, thậm chí còn có thể đe dọa ngược lại Thần Nữ.

Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên thông suốt. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, nở nụ cười tươi rói, bảo:

- Thì ra là thế. Thần Nữ, ta chưa hẳn không có cách giết được ngài. Ngài dẫn ta lượn một vòng lớn như thế, chẳng qua chỉ vì muốn bịp ta mà thôi.

Quá nhiều thay đổi dồn dập khiến suy nghĩ của Bạch Nhạc bị lạc hướng. Mà hắn dẫu gì cũng không phải Giang Nhược Hư, không có năng lực hiểu rõ thế cục một cách hoàn mỹ như ông ấy.

Hóa ra hắn đã bị lừa. Mà chính ra Bạch Nhạc cũng không ngờ, nghĩa khí tình nguyện dùng bản thân đi đổi mạng cho Bất Tử Thanh Vương lại giúp mình bừng tỉnh ra như thế.

Thực chất, điểm yếu của Thần Nữ chưa từng thay đổi.

Thanh Đồng Quan, hoặc nói cách khác, chính chân thân nằm trong đó là điểm yếu duy nhất lúc này của nàng ta, cũng là sơ hở trí mạng.

Chỉ cần nắm được điều này thì vẫn có hy vọng xoay chuyển tình thế.

Nghĩ đến tất cả những gì Giang Nhược Hư đã làm trước đây, suy nghĩ của Bạch Nhạc càng thêm thông suốt.

Xoẹt.

Trong nháy mắt, Nghịch Ma Kiếm đã tới tay, khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên vẻ trào phúng:

- Con người ta có một cái tật xấu, người khác càng không cho ta làm thì ta càng muốn làm. Cái Thanh Đồng Quan này ta cứ muốn vào đấy, thì sao?

- ...

Thần Nữ nhìn vẻ mặt của Bạch Nhạc, tự hiểu mình đã không thể tiếp tục lừa bịp nữa. Nhất thời, sát ý trong lòng nàng ta tăng vọt, không chút do dự trở tay tung một chưởng về phía Bạch Nhạc:

- Vậy ngươi chết được rồi!

Một cường giả sắp thành Bán Thần, trong người còn có thêm Tạo Hóa Thông Thiên Quyết... Tình hình như thế, Thần Nữ không thể để đối phương tiến vào Thanh Đồng Quan, đến gần chân thân của mình.

Nếu bây giờ tên họ Bạch đã nhận ra sơ hở duy nhất đó, vậy bằng mọi giá cũng phải giết phắt hắn đi.

Có điều bây giờ, nếu chỉ dựa vào sức mình thì Thần Nữ thật sự không có bao nhiêu tự tin giết được Bạch Nhạc, nên nàng ta bất đắc dĩ phải kêu gọi Cố Vong Tình liên thủ với mình:

- Cố Vong Tình, ngươi còn chần chừ gì nữa? Giết hắn đi, tâm ma của ngươi sẽ được hóa giải, đủ để giúp ngươi nắm chắc thêm ba phần khi bước vào Bán Thần.

Cũng may, trong lòng Cố Vong Tình đã có quyết định. Hắn vốn đã tràn đầy hận ý với Bạch Nhạc, giờ trong hoàn cảnh này, đương nhiên sẽ không do dự. Họ Cố lập tức vung Chúng Tinh Thần Kiếm lên, tấn công vào Bạch Nhạc.

Hai vị cường giả hàng đầu đồng thời ra tay, lúc này Bạch Nhạc thực sự bị ép vào tuyệt cảnh.

Tuy nhiên, tuyệt cảnh như thế không khiến Bạch Nhạc sợ hãi, mà ngược lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng hắn.

Chỉ có chiến đấu mà thôi.

Bạch Nhạc giơ Nghịch Ma Kiếm lên, ra tay trước.

Nếu đã không thể không đánh, vậy thì không cần bó tay bó chân, cứ thả lỏng tâm thần, chiến đấu bằng tất cả sức lực là được.

Giờ phút này, Bạch Nhạc hoàn toàn mặc kệ sinh tử, trong lòng hắn đã rõ ràng, kiếm ý càng ngày càng ác liệt. Cả ba lao vào đánh một trận kịch chiến.

Bình Luận (0)
Comment