Nếu không phải Hàn Sơn và Thất Tinh Tông đều truyền đến tin tức liên quan tới Bạch Nhạc, có lẽ hắn căn bản sẽ không gặp Bạch Nhạc.
Đối với hắn mà nói, bất kể là một đệ tử Linh Phủ cảnh, hay là Bạch gia, đều thật sự quá bé nhỏ không đáng kể.
Một đệ tử của tông môn Huyền cấp, trừ khi có thể bước vào Tinh Cung, mới có thể khiến hắn nhìn thêm một cái, hiện giờ chút thành tựu này căn bản là không đáng nhắc tới.
Đương nhiên, hắn cũng phải thừa nhận, Hàn Sơn đề xuất dùng Bạch Nhạc làm mồi, truy tra của manh mối của Huyết Ảnh Ma Tông, biện pháp này rất thú vị.
Cũng chính bởi vì Bạch Nhạc có giá trị lợi dụng như vậy, hắn mới tặng ra những linh dược này, để thuận nước giong thuyền.
Bạch Nhạc tất nhiên cảm nhận được phần ngạo khí trong lòng Ngô Tuyết Tùng, chỉ là cũng không thèm quan tâm.
Những đệ tử Thiên tông này, vốn là mắt để trên đỉnh đầu, so sánh với người khác, thái độ của Ngô Tuyết Tùng có thể coi là tốt lắm rồi.
Lấy được lợi ích mới là thực tế nhất, về phần nói bị lợi dụng, đó căn bản không quan trọng.
Nếu ngay cả giá trị để được lợi dụng cũng không có, đó mới là chuyện đáng buồn nhất.
Có điều, có những linh dược này, một số kế hoạch trong lòng Bạch Nhạc, dường như cuối cùng cũng có thể đưa vào nhật trình.
Thính Hương Thủy Tạ.
Từ chỗ Ngô Tuyết Tùng cầm về linh dược, lại thêm chỗ mà Bạch Thanh Nhã mấy ngày nay giúp hắn mua được, Bạch Nhạc rất dễ dàng đã phối trí xong toàn bộ linh dược cần để tu luyện Thông Thiên Ma Thể, chỉ cần đặt ở trong một thùng tắm lớn, dùng linh lực thôi phát lực lượng của linh dược, nhờ vào nước tắm triệt để hấp thu lực lượng của những linh dược này là được.
Lúc trước sau khi giết chết Đường Hách, Bạch Nhạc đã tu Thông Thiên Ma Thể đến nhập môn, hoàn thành giai đoạn phạt mao, mà nhờ vào những linh dược này, lại có thể một phát đẩy Thông Thiên Ma Thể tới cảnh giới tẩy cân.
Dựa theo ghi chép trong Thông Thiên Ma Công, chỉ có đạt tới cảnh giới tẩy cân, nhục thân ngang ngửa với linh khí, Thông Thiên Ma Thể xem như mới là thực sự có tiểu thành.
Cũng chỉ có đến cảnh giới này, mới có thể miễn cưỡng thừa nhận lực phản phệ của Thôn Thiên Quyết, thực sự phát huy ra ra uy lực.
Có điều, trước đó, Bạch Nhạc còn phải tu luyện Thiên Cơ Biến đến cảnh giới nhập môn, bố trí một ảo trận để ngăn cản bất kỳ ai tới gần.
Tuy với sự bá đạo của Thông Thiên Ma Công đủ để cắn nuốt tất cả linh khí chung quanh, không đến mức có khí tức tiết ra ngoài, nhưng hiện giờ dù sao cũng là đang ở trong Bạch phủ, cho dù là hạ nghiêm lệnh, cũng chưa chắc đã không có hạ nhân xông vào.
Cái khác không nói, phải biết rằng, hiện giờ trong Bạch phủ, rất có thể còn có thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông, dùng hết các loại biện pháp để tra xét tin tức của mình.
Một khi bị người ta cắt ngang, tiết lộ tin tức tu luyện ma công, lập tức chính là một hồi đại họa.
Nếu là trước kia, Bạch Nhạc cũng chỉ có thể tìm cớ rời khỏi Bạch phủ, thậm chí là rời khỏi thành Thanh Châu mới có thể tu luyện, có điều, hiện giờ, hắn từ chỗ Mộng Thiên Thu có được truyền thừa huyễn thuật chi đạo Thiên Cơ Biến, lại không cần phiền như vậy nữa.
Một ảo cảnh, ảo cảnh đủ để ngăn cản người ngoài nhìn trộm.
Hơn nữa, thậm chí có thể lợi dụng cơ hội này để dụ thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông trong Bạch phủ tự bại lộ.
Đây mới là một hòn đá ném hai chim chân chính!
Lúc trước khi ở Thất Tinh Tông, Bạch Nhạc đã cảm ngộ Thiên Cơ Biến, chỉ là muốn thực sự tu thành, lại cực kỳ gian nan.
Cũng may, Bạch Nhạc hiện tại không thiếu thời gian.
Tĩnh tâm lại, Bạch Nhạc dùng khoảng thời gian này để tham ngộ Thiên Cơ Biến, cuối cùng mới đến nhập môn.
Ý tứ của Thiên Cơ Biến, kỳ thật là ngàn cơ vạn biến, hình dung biến hóa vô cùng vô tận, Mộng Thiên Thu chính là dùng cái này để hình dung huyễn thuật chi đạo.
Dựa theo lý giải của Mộng Thiên Thu, một khi tu luyện huyễn thuật đến cực hạn, một ý niệm, chính là ngàn cơ vạn biến, thiên biến vạn hóa, thậm chí là từ không thành có, hóa ảo cảnh thành thực tại.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là một loại lý tưởng của Mộng Thiên Thu, cho dù là bản thân hắn, cách cảnh giới đó vẫn rất xa.
- Thiên cơ.
Trong lòng thầm đọc hai chữ này, lập tức, khí tức trên người Bạch Nhạc đột nhiên có biến hóa long trời lỡ đất, bất kể là hình thể hay là dung mạo đều theo đó mà thay đổi.
So sánh với dung mạo và khí tức, thanh âm kỳ thật mới là cái khó thay đổi nhất, có điều, chỉ cần khống chế linh lực, rất dễ có thể khống chế tiếng nói biến thành trầm thấp, hoàn toàn khác với thanh âm thường ngày.
Chỉ cần không phải người quá thân thiết, có nghe kỹ cũng rất khó chú ý ra loại chi tiết này.
Nếu Thiên Cơ Biến có thể tiến thêm một bước, ngụy trang ra thanh âm của đối phương, cũng không phải việc gì khó.
Khóe miệng lộ ra nụ cười, Bạch Nhạc lững thững bước ra khỏi Thính Hương Thủy Tạ.
...
- Thanh Nhã tỷ!
Bước vào trong đại sảnh, Bạch Nhạc nhìn lướt qua hạ nhân chung quanh, nhẹ giọng nói.
- Mộc ca nhi, ngươi trở lại rồi à?
Đang lật xem sổ sách trong những ngày này, Bạch Thanh Nhã đột nhiên nghe thấy thanh âm của Bạch Nhạc, ngẩng đầu, có chút bất ngờ, đứng dậy