Đương sơ Bạch Nhạc từng tiến vào Quảng Hàn Thiên Cung, khắc này, Quảng Hàn Thiên Cung rốt cục mới lần nữa trình hiện hoàn chỉnh trước mắt thế nhân.
- Vào xem xem!
Nhìn sang Bạch Cốt phu nhân, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.
Đạp bước đi ra, Bạch Nhạc dẫn đầu tiến vào trong Quảng Hàn Thiên Cung.
Lúc trước hắn đã luyện hóa phân nửa, đối với hoàn cảnh nơi đây có thể nói vô cùng quen thuộc, nhưng giờ sau khi bước vào Bán Thần Cảnh, lần nữa tiến vào, cảm giác lại hoàn toàn bất đồng.
Không chút khoa trương mà nói, khắc này trong lòng Bạch Nhạc có một loại xung động mãnh liệt!
Triệt để luyện hóa phiến không gian này, dung hợp Quảng Hàn Thiên Cung với Bán Thần Lĩnh Vực của mình.
Bạch Nhạc có dự cảm, chỉ cần mình dung hợp Quảng Hàn Thiên Cung và Bán Thần Lĩnh Vực, thực lực liền có thể lần nữa tăng vọt, không dám nói bước đến cảnh giới Thần Linh, nhưng chí ít thực lực có thể đề thăng gấp bội!
Phải biết, tùy theo cảnh giới và thực lực tăng cao, mỗi một phần đề thăng đều sẽ trở nên khó khăn trắc trở dị thường, đến loại cảnh giới như bây giờ của Bạch Nhạc, thực lực mà tăng lên gấp bội, vậy thì thật quá đáng sợ.
Dục vọng đó, dù có là Bạch Nhạc cũng không cách nào áp chế được.
Nhưng mà, ý niệm ấy gần gần chỉ là lóe lên trong đầu liền bị Bạch Nhạc lần nữa đè xuống.
Cơ hội đề thăng thực lực tăng vọt tuy hiếm thấy, nhưng Bạch Nhạc lại có thể cảm giác được, đấy không phải con đường mình nên đi.
Dung nhập Quảng Hàn Thiên Cung vào Bán Thần Lĩnh Vực thì rất dễ, song nếu thật như thế, Bán Thần Lĩnh Vực liền không còn thuần túy nữa, mà sẽ pha tạp lực lượng thuộc về người khác, muốn tiến thêm một bước, thực sự bước đến Thần Linh Cảnh liền sẽ càng thêm trắc trở.
Cảm giác này vô cùng mãnh liệt, thế nên, dù cho cơ hội dễ dàng như bỡn để có thể khiến cho thực lực tăng vọt đặt ngay trước mắt, Bạch Nhạc vẫn kịp thời thanh tỉnh.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc đè xuống kích động, một đường hướng thẳng đến trung tâm cung điện.
Trung tâm cung điện cũng là khu vực suốt chín năm qua Bạch Cốt phu nhân dẫn dắt Bạch Cốt Thần Giáo.
Chỉ là, bí tàng không gian không triển khai, bô phận hạch tâm trong cung điện cũng theo đó không cách nào tiến vào.
Giờ đây lần nữa cùng theo Bạch Nhạc tiến vào trong đó, Bạch Cốt phu nhân không khỏi có chút thổn thức.
Đương sơ khi Bạch Nhạc tiến vào nơi này, truyền thừa Quảng Hàn Kiếm Ảnh hiển hiện ra, đối với Bạch Nhạc trước đây mà nói, muốn tham ngộ là điều rất khó khăn trắc trở, nhưng lúc này lại đã không có gì thần bí nữa cả.
Rốt cuộc, truyền thừa được lưu giữ ở chỗ này gần gần chỉ là bộ phận tầm thường nhất, đối với người dưới Hóa Hư mà nói thì rất trân quý, nhưng so với truyền thừa đại đạo chân chính thì vẫn có chênh lệch xa không thể chạm.
Một đường hướng đến sâu trong cung điện, Bạch Nhạc ẩn ẩn cảm nhận được khí tức của một tia thần hồn.
- Cẩn thận!
Kéo lấy Bạch Cốt phu nhân, trong mắt Bạch Nhạc chớp qua vẻ ngưng trọng:
- Ngươi chờ ta ở đây, ta vào xem xem... Nơi này, sợ rằng có ẩn tàng một vị cường giả thần linh!
- Ngươi nói cái gì?
Tức thì, tròng mắt Bạch Cốt phu nhân đột nhiên co rụt lại, vội níu lấy cánh tay Bạch Nhạc.
Nơi đây vốn là đạo tràng Quảng Hàn Thiên Cung, vạn năm trôi qua, trước kia tất cả mọi người cho rằng, nơi này đã triệt để tàn phá, nhưng lúc này, trong bí tàng không gian của tam đại thiên tông đều có cường giả thần linh xuất thế, trong Quảng Hàn Thiên Cung ẩn giấu cường giả thần linh cũng là điều không quá khó hiểu.
Nhưng mà, đối mặt cường giả thần linh không nghi ngờ là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt nơi đây còn là bí tàng không gian, tồn tại bọn hắn phải đối mặt khả năng không phải hóa thân thần hồn của Lăng Tiên như ở trong Đạo Lăng Thiên Tông, mà là chân thân của đối phương.
- Không sao cả!
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Khí tức đối phương rất hư nhược, dù thực sự có là cường giả thần linh, cũng tuyệt đối không thể triệt để sống lại... Ta vẫn ứng phó được! Ngươi cứ ở lại chỗ này chờ ta, nếu có gì bất trắc, đừng do dự, lập tức rời đi, ta tự có cách để thoát thân.
Lời này không phải qua loa, bằng vào Thôn Thiên Quyết, Bạch Nhạc tự tin, chỉ cần đối phương không khôi phục thực lực đỉnh phong, hắn muốn thoát thân không phải là điều gì quá mức khốn khó, đây cũng là lý do hắn dám tự tin tiếp tục thăm dò.
Đối với cường giả thần linh, hiểu biết của Bạch Nhạc thực sự có hạn, cơ hội như thế đặt ngay trước mắt, Bạch Nhạc không nỡ vứt bỏ.
…
Dặn dò Bạch Cốt phu nhân xong, Bạch Nhạc nắm chặt Nghịch Ma Kiếm trong tay, chậm rãi bước vào bên trong.
Gần như ngay khi Bạch Nhạc đi đến một nơi thiền điện, một tiếng thở dài đồng thời vang lên.
Từ trong tượng đá gian phòng thiền điện, một đạo thân ảnh bay ra, chậm rãi hiển hiện thân hình trước mặt Bạch Nhạc.
- Mệnh số vô thường... Cuối cùng vẫn không tránh thoát được.
- Tiểu tử Bạch Nhạc, bái kiến tiền bối!
Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.
Mặc dù còn chưa biết thân phận đối phương, nhưng Bạch Nhạc dám khẳng định, đối phương tất là cường giả thần linh, xưng một tiếng tiền bối là điều hẳn nên.