- Bạch Thương Hải ta còn giết, chẳng lẽ ngươi cho rằng, mạng của ngươi quý giá hơn hắn à?
- ...
Nghe đến đây, phòng tuyến tâm lý của Lý Húc Ngang đã bị đánh tan, nhưng mà, ngay sau đó, Bạch Nhạc lại cho hắn một kích trí mạng, khiến hắn triệt để trở nên tuyệt vọng.
Lập tức trên người Bạch Nhạc đột nhiên bốc lên một tia ma khí khủng bố, trực tiếp rót vào trong cơ thể Lý Húc Ngang.
- Còn nữa... Ai nói với ngươi ta là người trong chính đạo?
Ma tu!
Tuy Lý Húc Ngang không phải người tu hành, nhưng tiếp xúc với Huyết Ảnh Ma Tông nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng nhận ra đặc trưng của những Ma tu đó.
Khi cỗ ma khí đó xâm nhập vào trong cơ thể hắn, bắt đầu tra tấn hắn, hắn đã biết rõ, vị tiểu thiếu gia trước mắt này kỳ thật cùng đáng sợ giống như những Ma tu đó, người trong ma đạo, sẽ không có chút lòng thương hại nào cả, bất kể hắn có giảo biện như thế nào căn bản cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Dưới thống khổ và tuyệt vọng, Lý Húc Ngang cuối cùng cũng triệt để sụp đổ,
- Tiểu thiếu gia, ta nói, ta nói hết, xin ngươi tha cho ta đi! Ta là thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông, tha cho ta.
- Nói đi, ta đang nghe!
Cũng không có ý xua đi ma khí trong cơ thể Lý Húc Ngang, Bạch Nhạc lạnh lùng nói.
Không phải hắn tàn nhẫn, mà là chỉ có như vậy, mới có thể đảm bảo sự sợ hãi trong lòng Lý Húc Ngang ở hạn độ lớn nhất, không dám dùng lời nói dối để lừa gạt hắn.
- Vâng, ta là thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông trong Bạch phủ, sau khi Bạch Thương Hải chết, Huyết Ảnh Ma Tông bảo ta ẩn núp, hỏi thăm tất cả tin tức về ngươi...
Trong kêu rên thống khổ, Lý Húc Ngang giống như triệt để từ bỏ, khai ra toàn bộ những gì mà hắn biết.
Thậm chí bao gồm cả chân tướng bảy năm trước, sau khi Huyết Ảnh Ma Tông xâm nhập Bạch gia, dùng Bạch Nhạc để uy hiếp, bức bách cha mẹ Bạch Nhạc phải chịu chi phối, cùng với chân tướng cuối cùng cha mẹ của Bạch Nhạc bị bức phải tự sát.
Đúng như Lý Húc Ngang nói, hắn đích xác là lão nhân trong phủ, từ trước khi Bạch Nhạc sinh ra, đã ở Bạch gia, lại là nằm trong nhóm người đầu nhập Huyết Ảnh Ma Tông sớm nhất, tuy ngại bởi thân phận, biết được chỉ là một số chuyện đơn giản nhất, ở tầng ngoài nhất, nhưng dù vậy, cũng đủ để giúp Bạch Nhạc vạch trần chân tướng năm đó rồi.
Thông qua Lý Húc Ngang, Bạch Nhạc mới biết, lúc trước chủ sự bức tử cha mẹ, chính là Phá Nam Phi mà Bạch Nhạc đến nay vẫn chưa được gặp! Mà chấp hành tất cả những chuyện này, chính là vị Tam thúc Bạch Thương Hải kia của mình.
Sau đó một mực âm thầm liên hệ với Bạch gia, trừ bản thân Bạch Thành bái vào Huyết Ảnh Ma Tông ra, chính là bọn đệ tử của Phá Nam Phi đã bị Bạch Nhạc giết chết như Lý Minh Thụy.
Mà hiện tại vẫn tiếp tục liên hệ với Lý Húc Ngang, chính là tên đệ tử lúc trước thoát chết dưới kiếm của Bạch Nhạc, tên là Đàm Duyệt Cường.
Đừng nhìn thực lực của người này không xuất chúng, thậm chí không bằng Lý Minh Thụy và Bạch Thành, nhưng lại tâm ngoan thủ lạt nhất, hơn nữa xảo quyệt như cáo, cũng chính bởi vậy, trong trận chiến lúc trước, mới có thể quyết đoán từ bỏ Lý Minh Thụy mà chạy trốn dưới kiếm của Bạch Nhạc.
- Tiểu thiếu gia, tất cả những gì ta biết đều nói với ngươi rồi, xin ngươi tha cho ta đi, kiếp sau, làm trâu làm ngựa, cũng nhất định sẽ báo đáp ân đức của ngài, chuộc lại lỗi lầm của mình.
Than thở khóc lóc xong, hiện giờ của Lý Húc Ngang đều gãy, cho dù muốn dập đầu cũng không làm được.
- Kiếp sau lại chuộc tội à?
Nghe những cố sự này, trong lòng Bạch Nhạc càng lúc càng lãnh liệt, nhìn Lý Húc Ngang, lạnh lùng nói,
- Tốt lắm, giờ ta sẽ đưa ngươi đi đầu thai!
Cơ hồ là trong nháy mắt vừa dứt lời, đầu ngón tay điểm một cái, một dòng kiếm mang đột nhiên đâm vào mi tâm Lý Húc Ngang, lập tức mất mạng!
Ngẩng đầu, nhìn bóng đêm bên ngoài, trong lòng Bạch Nhạc càng lúc càng kiên định thêm mấy phần.
Tất cả người trong Huyết Ảnh Ma Tông có liên quan tới chuyện này, hắn tất nhiên sẽ phải giết hết, Lý Húc Ngang không phải người thứ nhất, cũng không phải người cuối cùng.
Trực tiếp kích sát hắn, chứ không phải tiếp tục tra tấn một cách tàn nhẫn, đã là ban ân cho hắn rồi.
Dưới bóng đêm, ma khí trên người Bạch Nhạc dần dần thu liễm, nhưng trong lòng Bạch Nhạc lại biết rất rõ, mình đích xác đã không còn là đệ tử huyền môn đơn thuần đó nữa.
Đối mặt với kẻ địch như Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông thì chưa chắc có thể báo thù, nhưng Bạch Nhạc truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân thì lại nhất định có thể!
Nghĩ đến phương thức liên hệ với Huyết Ảnh Ma Tông mà Lý Húc Ngang vừa giao ra, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia sát cơ lạnh như băng, chậm rãi từ trong miệng thốt ra hai chữ.
- Thiên cơ!
Trong mấy hơi thở, thân hình của Bạch Nhạc đột nhiên có biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ chớp mắt, đã biến thành bộ dạng của Lý Húc Ngang, trong một bước, trực tiếp biến mất dưới bóng đêm.
Vạn Hoa Lâu là hố tiêu tiền nổi danh nhất thành Thanh Châu.
Người bình thường vất vả kiếm cả đời, có lẽ cũng chưa chắc có thể đủ tiền để trả cho tiêu phí một đêm ở nơi này.