Nhưng giờ lại có bất đồng.
Cường hành đả thông đường hầm không gian nối giữa Chúng Tinh Tiểu Thế Giới và thế giới chân thật, trong vô tình Bạch Nhạc đã dùng Thôn Thiên Quyết thôn phệ không chỉ mỗi lực lượng chúng thần cấm chế mà còn có một bộ phận lực lượng bản nguyên của Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, cùng với... lực lượng của Thế Giới Chi Tâm.
Cũng chính loại lực lượng này, cường hành khoái tốc ổn định thương thế Bạch Nhạc sau khi Bán Thần Lĩnh Vực sụp đổ, không đến mức khiến Bán Thần Lĩnh Vực triệt để bị phá huỷ, mà tự nhiên lần nữa ngưng tụ lại!
Không phá thì không lập!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, lần Bán Thần Lĩnh Vực sụp đổ này cũng là một lần niết bàn trọng sinh!
Trong hư không nứt vụn, Thần Nữ lửng thững đi tới.
Ánh mắt hướng về phía Bạch Nhạc, trong mắt Thần Nữ lần nữa hiện lên một tia do dự.
Đối với Bạch Nhạc, tình tự của nàng vô cùng phức tạp.
Trước nay nàng không phải là một người cảm tính, trên thực tế, đại đa số thời điểm, nàng đều có vẻ vô cùng lãnh khốc, chỉ lúc đối mặt với số ít người mới sẽ lộ ra loại tình tự dị dạng này.
Khăng khăng khi đối mặt Bạch Nhạc, nàng cũng có cảm xúc tương tự.
Từ phương diện lý trí mà nói, Thần Nữ vô cùng rõ ràng, bây giờ giết chết Bạch Nhạc mới là lựa chọn tốt nhất.
Trên thực tế, trước kia nàng cũng thật có tính toán như vậy.
Bạch Nhạc buông bỏ cơ hội luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, cứu nàng, nhưng Bạch Nhạc làm thế không phải chỉ vì cứu nàng, mà là vì cứu vớt sinh linh Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Nàng bình sinh không nguyện thiếu nợ ân tình người khác, cho nên, dù phải bốc lên phong hiểm nhất định, nàng cũng vẫn đồng ý trợ giúp Bạch Nhạc kiến lập thông đạo nối thông với Chúng Tinh Tiểu Thế Giới để cứu người.
Bây giờ, thông đạo đã mở ra, sinh linh Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cũng đã có hi vọng sống!
Cho nên, nàng đã không nợ gì Bạch Nhạc nữa.
Ân tình đã đền trả, tiếp sau liền giết chết Bạch Nhạc, kết liễu hết thảy nhân quả.
Đây cũng là dự định từ lúc vừa bắt đầu của Thần Nữ.
Nhưng giờ đây, nhìn Bạch Nhạc đã sa vào hôn mê ở trước mặt, Thần Nữ lần nữa sản sinh tình tự do dự.
Trầm mặc hồi lâu, sau cùng Thần Nữ khẽ thở dài một tiếng, ngón tay búng nhẹ, một luồng lực lượng thần linh đánh vào mi tâm Bạch Nhạc, nhẹ giọng lẩm bẩm nói.
- Mặc dù ngươi không phải có lòng cứu ta, nhưng chí ít... Khách quan mà luận, ta đúng thật thiếu ngươi một cái mạng, như vậy, hôm nay ta trả cái mạng này lại cho ngươi! Từ nay về sau, ngươi ta, không ai nợ ai!
Những lời này phảng phất như là đang tìm lý do cho chính bản thân mình, thần sắc Thần Nữ lần nữa bình tĩnh trở lại.
Đột nhiên xoay người, không nhìn Bạch Nhạc lâu thêm, Thần Nữ trực tiếp xé rách hư không rời đi.
..... .
- Ha ha ha ha ha!
Đại Càn Vương Triều, trung niên khoác hoàng bào phát ra một tràng tiếng cười to, từ trong bí tàng không gian đi ra, nháy mắt đó, toàn bộ vương thành phảng phất chợt sống lại.
Một cỗ uy áp khủng bố cuốn thốc đi ra, trong khắp toàn vương thành, tất cả mọi người, khắc này đều không khỏi hướng về phía hoàng cung bái lạy!
- Trẫm đã trở về, giang sơn vạn dặm này đều là cương thổ của trẫm!
Càn Đế!
Nháy mắt, trong hoàng cung, Thất hoàng tử lập tức dẫn đầu, hướng về phía nơi nam tử trung niên đang ở quỳ xuống.
- Cung nghênh Càn Đế!
Trước đó, Thất hoàng tử chính là tân hoàng, nhưng khi Càn Đế trở về, hắn liền thức thời chủ động lựa chọn thoái vị, khôi phục thân phận hoàng tử để tỏ ý tôn trọng.
Chỉ là, đương thời Càn Đế còn đang bị nhốt trong bí tàng không gian, chỉ có hóa thân hành tẩu trong vương thành, đối với những quyền lực thế tục kia cũng không mấy hứng thú, tất cả sự vụ vẫn do Thất hoàng tử xử lý.
Nhưng giờ đây, Càn Đế lại đã thực sự đi ra từ trong bí tàng không gian.
Từ khoảnh khắc kia, toàn bộ Đại Càn Vương Triều liền không còn bất kỳ huyền niệm nào nữa, triệt để về lại trong tay vị hoàng đế khai quốc này.
Thất hoàng tử là người thông minh, tự nhiên biết rõ, cái lúc này phải nên làm ra lựa chọn thế nào.
Không ai không ham muốn quyền lực, nhưng người thông minh lại càng quý giá tính mạng bản thân!
Chỉ là, nghĩ đến Bạch Nhạc, trong lòng Thất hoàng tử lại không khỏi cười khổ một tiếng.
Hắn đã liên tục phái mấy tốp người đi gặp Bạch Nhạc, đáng tiếc vẫn không thu được nửa điểm hồi ứng.
Giờ đây, Càn Đế đi ra bí tàng không gian... Thiên hạ này, sợ rằng sẽ loạn lên!
…
Không biết qua bao lâu, mãi lúc này Bạch Nhạc mới thong thả tỉnh dậy.
Bạch Nhạc ẩn ẩn nhớ được, mình tựa hồ không chống đỡ nổi, cuối cùng Bán Thần Lĩnh Vực nứt vụn đi, nhưng mà, giờ đây đừng nói là chết, hắn thậm chí còn không cảm giác được bị trọng thương.
Thần niệm hơi hơi khẽ chuyển, Bạch Nhạc lập tức ý thức được, trong bất tri bất giác Bán Thần Lĩnh Vực của mình đã hoàn thành một lần trùng kiến.
Bạch Nhạc có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng đề thăng!
Hoàn mỹ không chút tì vết!
Lúc này, tựa hồ chỉ có bốn chữ đó mới có thể hình dung được trạng thái Bán Thần Lĩnh Vực của Bạch Nhạc bây giờ.
Thậm chí Bạch Nhạc có một loại ảo giác, chỉ cần cứ tiếp tục tu hành thế này, Bán Thần Lĩnh Vực của mình liền có thể tự động hóa thành Thần Vực, bước đến Thần Linh Cảnh.