Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 210 - Chương 210 - Thân Phận Hư Cấu

Chương 210 - Thân phận hư cấu
Chương 210 - Thân phận hư cấu

Tâm niệm xoay chuyển rất nhanh, sắc mặt Đàm Duyệt Cường lại biến đổi, mở miệng nói,

- Đã là người trong đồng đạo, sao không dùng mặt thật gặp người? Có gì muốn nói, mọi người ngồi xuống bàn là được, hiện giờ ma đạo suy thoái, bởi vì trận đánh ở Đạo Lăng Sơn, mới có chút khởi sắc, tội gì phải tự giết lẫn nhau?

Nghe thấy vậy, Bạch Nhạc dường như cũng do dự mấy phần, tuy không lộ ra hình dáng, nhưng lại cũng buông lỏng cổ Đàm Duyệt Cường ra.

Thở phào nhẹ nhõm, Đàm Duyệt Cường lập tức đứng dậy đắp thêm một kiện quần áo, chậm rãi mở miệng nói,

- Vị huynh đệ này, không biết xưng hô thế nào?

Trầm mặc một lát, Bạch Nhạc mới thản nhiên mở miệng nói,

Bạch Vinh!

Nghe thấy cái tên Bạch Vinh này, Đàm Duyệt Cường lại thiếu chút nữa tức tới hộc máu, âm thầm khống chế Bạch gia nhiều năm như vậy, hắn sao có thể không biết Bạch Vinh là ai.

Tên phế vật của Bạch gia đó, sớm đã bị Bạch Nhạc giết chết, nhưng người đối diện lại lôi ra một cái tên như vậy, rõ ràng là đang nói hưu nói vượn.

Nhưng cho dù hắn biết rõ điểm này, căn bản cũng thể vạch trần, chỉ có thể thuận theo lời nói của đối phương mà nói tiếp.

- Thì ra là Bạch huynh.

Ôm quyền, Đàm Duyệt Cường tùy cơ giới thiệu,

- Huyết Ảnh Ma Tông Đàm Duyệt Cường, sư tòng Phá Nam Phi!

Khác với Bạch Nhạc, khi Đàm Duyệt Cường giới thiệu mình, chẳng những mang theo Huyết Ảnh Ma Tông, còn kéo cả Phá Nam Phi ra, kỳ thật mục đích chính là khiến Bạch Nhạc có thêm một chút cố kỵ, tăng thêm một chút cảm giác an toàn cho bản thân hắn.

- Bạch huynh, chuyện Bạch Nhạc, chỉ là việc nhỏ, căn bản không ảnh hưởng toàn cục! Quá khứ đã qua rồi, chúng ta cũng không cần để ở trong lòng... Chỉ không biết huynh đệ sư tòng môn nào, có quan hệ với bản tông không?

Ngồi trước bàn, Đàm Duyệt Cường mở miệng nói, bộ dạng như rất rất quen thuộc, rất khó tưởng tượng vừa rồi hắn thậm chí thiếu chút nữa chết trên tay Bạch Nhạc.

- Không môn không phái, về phần tục danh của sư tôn ta... Ngươi vẫn chưa có tư cách biết.

Liếc đối phương một cái, Bạch Nhạc làm ra vẻ mắt để trên đỉnh đầu, đáp một cách khinh thường.

Không có tư cách biết, lời này nghe thì là xem thường người khác, nhưng trên thực tế, trong một câu này cũng ít nhất để lộ ra một tin tức!

Thực lực của sư tôn đối phương, e là còn trên cả Phá Nam Phi, nếu không, tuyệt đối sẽ không không dưới tình huống đã biết Phá Nam Phi, lại vẫn dám nói chuyện không kiêng nể gì như vậy.

Hơn xa Phá Nam Phi... Vậy sợ là chỉ có những cự kình ma đạo chân chính mới có thể làm được.

Từ khi tu thành Thiên Cơ Biến, Bạch Nhạc kỳ thật một mực đang do dự, rốt cuộc nên lợi dụng môn thần thông huyễn thuật này thế nào.

Trên lý thuyết, Bạch Nhạc có thể dựa vào Thiên Cơ Biến, thiên biến vạn hóa, làm ra vô số ngụy trang để lừa gạt đối phương nhằm đạt được mục đích của mình.

Nghe thì dường như rất lợi hại, nhưng trên thực tế, nếu suy đoán kỹ, có thể tình thế không được lạc quan như trong tưởng tượng.

Thiên Cơ Biến không phải không hề có sơ hở, ít nhất với cảm ngộ của Bạch Nhạc hiện giờ đối với Thiên Cơ Biến, vẫn chưa làm được tới mức không lưu lại dấu vết.

Dùng để lừa cường giả Linh Phủ cảnh bình thường, có lẽ là lần nào cũng trúng, nhưng một khi gặp phải cao thủ Tinh Cung cảnh, vậy rất có thể sẽ lộ ra sơ hở.

Thường đi ở bờ sông, nào có chuyện không ướt giày.

Dùng Thiên Cơ Biến để ngụy trang, trong khoảng thời gian ngắn, có lẽ có thể đạt được thu hoạch lớn hơn, nhưng từ lâu dài cho thấy, lại là mất nhiều hơn được.

Trái lại, nếu dựa theo thiết tưởng lúc ban đầu, chỉ là lợi dụng Thiên Cơ Biến để hư cấu ra một thân phận ma đạo, vậy chính là an toàn có thừa.

Trên thực tế, cho tới vừa rồi Bạch Nhạc dùng thân phận của Lý Húc Ngang tới gặp Đàm Duyệt Cường, trong lòng kỳ thật cũng chưa, hạ quyết tâm rốt cuộc nên làm gì.

Nhưng theo một phen nói chuyện với Đàm Duyệt Cường, lại đột nhiên đánh thức Bạch Nhạc.

Lúc trước, hắn dùng Thôn Thiên Quyết tập sát Đường Hách, để lại biểu hiện giả dối có một cường giả Tinh Cung cảnh nhúng tay, chưa chắc đã không phải là vô tâm cắm liễu.

Khi đối mặt với Chu Mộng Dương và Mộng Thiên Thu, Bạch Nhạc miêu tả ra một cao thủ huyễn đạo, hình tượng như vậy, quả thực với phù hợp với mình hiện giờ.

Một cường giả ma đạo thần bí tinh thông huyễn thuật, lại có chút quan hệ với Bạch Nhạc, kết hợp với manh mối lúc trước lưu lại, cơ hồ có thể lập tức xuất thế một cách rầm rộ.

Lúc trước có nhiều manh mối có tính dẫn lầm đường như vậy, cơ hồ căn bản không thể có người liên hệ cường giả ma đạo này với Bạch Nhạc.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, đây không phải là một thân phận khác mà hắn lúc trước hằng ao ước sao?

Dưới thân phận này, Bạch Nhạc có thể thi triển ma công một cách không kiêng nể gì, thậm chí là Thôn Thiên Quyết, cho dù lộ ra thân phận truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân cũng không sao.

Chỉ cần có thể thoát thân, lắc mình một cái là có thể biến về đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc, bất kể bọn họ có thủ đoạn thông thiên, chẳng lẽ còn có thể bắt ra được nhân vật căn bản không tồn tại này à?

Hiểu rõ điểm này, kế hoạch khác tất nhiên cũng lập tức thay đổi theo.

Bình Luận (0)
Comment