Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2154 - Chương 2153: Đâm Phá Chân Tướng (2)

Chương 2153: Đâm phá chân tướng (2) Chương 2153: Đâm phá chân tướng (2)

Chậm rãi ngồi thẳng người dậy, tùy theo Bạch Nhạc từ từ vạch trần chân tướng, Đại Tế Tư rốt cục cũng nghiêm túc.

- Thú vị đấy ... Vậy theo như ngươi phỏng đoán, nếu đầu nguồn trớ chú bắt đầu từ ta, tại sao người khác cũng sẽ biến thành bộ dạng kia?

- Bởi vì chỉ có như thế, ngươi mới có thể sống sót!

Tinh mang lóe lên trong mắt, Bạch Nhạc lạnh lùng nói:

- Ngươi tất phải chuyển gả lực lượng trớ chú này đến trên thân mỗi người trong tộc, như vậy mới có thể khống chế lực lượng trớ chú ở mức mà ngươi gánh chịu được!

- Mỗi người nơi đây, vô luận là người thường hay tu hành giả, từ sinh ra đến chết đi đều đang giúp ngươi hấp thu lực lượng trớ chú! Cho nên, ngươi căn bản không để ý bọn hắn sống chết, cũng không để ý bọn hắn tu hành đến trình độ nào.

- Trước nay ngươi chưa từng để ý sinh tử của bọn hắn, ngay cả đám bán thần Chu Thì Mậu và Lý Lân cũng tương tự, bọn hắn rõ ràng đã có được cảnh giới Bán Thần, lại không có được chiến lực tương xứng với tu vi! Đấy không chỉ là bởi vì ở đây bọn hắn khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu, mà là bởi, ngươi căn bản không truyền cho bọn hắn bất cứ pháp môn thần thông nào!

- Ngươi không cần bọn hắn có được thực lực cường đại, đối với ngươi mà nói, bọn hắn chỉ là phương tiện giúp ngươi hấp thu lực lượng trớ chú mà thôi!

- Nếu có thể hóa giải lực lượng trớ chú, dù bọn hắn có chết sạch, ngươi cũng sẵn lòng!

- Diện mạo nhìn qua tưởng như do huyễn thuật biến thành khi trước mới thật là chính ngươi, người sống từ vạn năm trước đến bây giờ, ta nói đúng không? Thâm Hải Tế Tư!

Đương sơ khi Bạch Nhạc vừa mới tới, đối phương từng nói qua, nàng là Thâm Hải Tế Tư!

Cái gọi là Đại Tế Tư, trên thực tế chỉ là xưng hô đối với trong tộc mà thôi, thân phận chân chính của nàng vẫn luôn là Thâm Hải Tế Tư, chỉ một vị Thâm Hải Tế Tư duy nhất.

- Đặc sắc lắm!

Khe khẽ vỗ tay, Thâm Hải Tế Tư chậm rãi đứng dậy:

- Không thể không thừa nhận, Thần Tôn có một đệ tử không tầm thường! Thật khiến người hâm mộ.

Tiếng nói trầm thấp vang lên, nương theo đó còn là sát khí khủng bố!

Khắc này, Bạch Nhạc có thể cảm giác được rõ ràng, phảng phất ngay cả hô hấp đều trì trệ.

- Ta rất ngạc nhiên, tại sao ngươi lại muốn bóc trần hết thảy?

Thâm Hải Tế Tư nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi nên hiểu, nếu ngươi không bóc trần những điều này, ta còn sẽ cho ngươi cơ hội, mặc dù cũng sẽ cho ngươi một ít trừng phạt nho nhỏ... Nhưng ta sẽ không sớm giết chết ngươi!

- Là cái gì, cho ngươi lá gan bóc trần chân tướng?

Tức thì, trong khắp toàn cung điện, nơi nơi đều tràn ngập sát cơ như là thực chất!

Từ lúc Bạch Nhạc tiến vào tòa thành dưới đáy biển tới nay, đây là lần đầu tiên Thâm Hải Tế Tư nảy sinh sát ý chân thực như vậy với hắn.

Đối mặt với một vị cường giả thần linh, dù là Bạch Nhạc cũng bị bức cho hít thở không thông.

- Đâm phá chân tướng là bởi chỉ có như thế, chúng ta mới có khả năng liên thủ.

Không bị cỗ áp lực kia hù dọa, thần sắc Bạch Nhạc vẫn bình thản như thường, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Trước đó ngươi nói một câu rất đúng! Không quản vì sao tới đây, từ khoảnh khắc ta bước đến nơi này, ta liền không phải chỉ vì cứu ai, mà còn là vì cứu chính mình.

Tại sao dám đâm phá chân tướng?

Bởi vì Bạch Nhạc dám chắc, vị Thâm Hải Tế Tư này càng không nỡ bỏ qua cơ hội như thế, giết mình dễ dàng, nhưng còn muốn tìm được cơ hội thoát khốn tương tự lại là điều rất khó.

Chỉ cần mình không cắn chết muốn đối nghịch với hắn, như vậy dù bị phát hiện chân tướng, đôi bên vẫn còn dư địa để xoay vần.

Áp lực ngạt thở ập tới, Thâm Hải Tế Tư chậm rãi bước đến, phảng phất mỗi bước đều đạp vào trong tâm tạng Bạch Nhạc.

Nhưng mà, toàn bộ quá trình, Bạch Nhạc lại vẫn một mực ngẩng đầu, đón lấy ánh mắt đối phương, không hề có nửa điểm lùi bước.

Đi tới bên người Bạch Nhạc, Thâm Hải Tế Tư rốt cục dừng bước, đồng thời, áp lực phô thiên cái địa kia cũng tan biến sạch sẽ!

- Ngươi là người thông minh... Ta thích người thông minh.

Chậm rãi về lại trên chiếc ghế ban nãy, lần nữa ngồi xuống, lúc này Thâm Hải Tế Tư mới nói tiếp:

- Nói đi, ngươi muốn làm thế nào, còn nữa... Ngươi tưởng muốn cái gì?

Cởi bỏ ngụy trang, Thâm Hải Tế Tư dứt khoát không vòng vèo nữa, trực tiếp mở miệng nói.

- Nếu ngươi đã biết Thần Tôn, vậy hẳn phải biết, lực lượng trớ chú này với ngươi là ác mộng, nhưng với ta mà nói, đấy lại là cơ hội đề thăng thực lực.

Bạch Nhạc cũng không tiếp tục che lấp, trực tiếp nói thẳng.

Mí mắt hơi nhảy, mặc dù sớm biết Thần Tôn lợi hại, nhưng thật đến khi nghe được lời này, trong lòng Thâm Hải Tế Tư vẫn không khỏi sinh ra cảm giác đố kỵ.

Quá cường đại!

Nếu chỉ có một tia khả năng nhỏ nhoi, nàng cũng phải giết chết Bạch Nhạc, bức hỏi ra Thông Thiên Tạo Hóa Quyết cho bằng được.

Đáng tiếc, trong lòng nàng rất rõ ràng, công pháp của Thần Tôn không cách nào cướp đoạt, dù cho Bạch Nhạc nguyện ý thì cũng không thể truyền cho người khác, càng đừng nói là bức bách.

Bình Luận (0)
Comment