Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2157 - Chương 2156: Ta Trước Nay Không Tin Số Mệnh (2)

Chương 2156: Ta trước nay không tin số mệnh (2) Chương 2156: Ta trước nay không tin số mệnh (2)

- Bạch Nhạc, ngươi muốn làm gì? !

Mới vừa chạy đến không lâu, Bạch Nhạc liền nghe được tiếng quát phẫn nộ của Chu Thì Mậu.

Mặc dù đứt mất một cánh tay, nhưng đối với cường giả bán thần mà nói, đấy không tính là vấn đề nghiêm trọng gì, tay cụt cũng đã sớm được hắn nối liền.

Trận chiến đương sơ, khi đến tai Đại Tế Tư, Đại Tế Tư vẫn chống lưng cho hắn, điều này khiến trong lòng Chu Thì Mậu không đến nỗi quá sợ hãi về Bạch Nhạc.

Tuy Bạch Nhạc lợi hại, nhưng ở chỗ này, mọi chuyện sau cùng vẫn sẽ do Đại Tế Tư quyết định.

Nhàn nhạt quét mắt liếc nhìn Chu Thì Mậu, Bạch Nhạc bình thản nói:

- Ta tới kết liễu một đoạn nhân quả.

Chu Thì Mậu liếc mắt thấy được Băng Hàm đi theo sau lưng Bạch Nhạc, lập tức cười lạnh nói:

- Ta còn tưởng là chuyện gì, thì ra là vì tiện nhân này, làm sao, thổi nửa năm gió bên gối liền khiến ngươi không biết mình là ai nữa?

Lần nữa gặp lại Chu Thì Mậu, Băng Hàm vẫn bị dọa cho cả người không ngừng run rẩy.

Đối với nàng mà nói, Chu Thì Mậu chính là ác mộng, hơn nữa còn là loại ác mộng gần như không cách nào tỉnh lại!

Dù sau này được Bạch Nhạc cứu đi, nhưng mỗi đêm mơ phải ác mộng cũng vẫn khiến nàng sợ đến mức không cách nào ngủ được.

Giờ đây, nàng thậm chí đề không nổi dũng khí tiến lên chất vấn.

Cũng may, Bạch Nhạc không có ý định để nàng đứng ra.

Mang nàng đến chỉ là muốn để nàng tận mắt thấy được kết cục của Chu Thì Mậu.

Đương nhiên, cũng là muốn nhân đây lập quy củ.

Để tất cả mọi người đều biết, tuy chỉ là một kẻ đến từ bên ngoài, nhưng Bạch Nhạc đúng thật có được sức ảnh hưởng cực lớn, đủ sức chấn nhiếp hết thảy.

- Xem ra lần trước giáo huấn ngươi còn chưa đủ khắc sâu, không khiến ngươi biết được, đứng ở trước mặt ta phải nên làm thế nào.

Khóe miệng thoáng khẽ nhếch lên, Bạch Nhạc lộ ra vài phần khinh miệt, nhàn nhạt nói.

- ...

Trong lòng hơi nhảy, Chu Thì Mậu ẩn ẩn cảm giác được có gì đó không đúng, nhưng đột nhiên nhớ đến, mấy ngày trước Lý Lân từng nói với hắn, kỳ hạn nửa năm sắp đến, trong cơn phẫn nộ, Đại Tế Tư tất sẽ xử lý Bạch Nhạc, thế là trong lòng liền thả lỏng ít nhiều.

Tâm niệm khẽ chuyển, Chu Thì Mậu tự cho là nhìn thấu tâm tư Bạch Nhạc, cười lạnh nói:

- Họ Bạch, kỳ hạn nửa năm đến rồi, ngươi không cách nào ăn nói với Đại Tế Tư đúng không? Làm sao, muốn nhân khi còn chưa bị Đại Tế Tư xử trí, tính tới đây đùa giỡn uy phong với ta?

Thoáng ngừng một lát, Chu Thì Mậu không đáng nói:

- Ta khuyên ngươi vẫn nên thực tế chút thì hơn! Còn nữa, đừng tưởng rằng ngươi thật có thể cứu được tiện nhân kia, đợi sau khi Đại Tế Tư xử trí ngươi xong, ta làm sao cũng sẽ bắt nàng về... Ngươi không thay đổi được vận mệnh của nàng đâu! Từ lúc sinh ra nàng đã chú định là tiện nhân, đây là vận mệnh của nàng!

Vừa nói, Chu Thì Mậu vừa nháy mắt cho hạ nhân.

Lần trước hắn ăn lỗ lớn, giờ tự nhiên không khả năng không chút chuẩn bị, lần này hắn tất phải cho Bạch Nhạc một bài học, nhặt về thể diện mất đi lúc trước.

Không hề có ý nổi giận, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Lẽ nào không ai nói qua cho ngươi ? ... Ta trước nay không tin số mệnh!

Đúng là không người nào nói với Chu Thì Mậu.

Không chỉ hắn, trong khắp toàn Thâm Hải Chi Thành, hiểu biết của tất cả mọi người đối với Bạch Nhạc đều gần như là con số không.

Trận chiến lần trước với Chu Thì Mậu chỉ khiến tất cả mọi người thấy được thực lực khủng bố của Bạch Nhạc, cùng với bộ mặt ngây thơ và cố chấp.

Đương nhiên, bởi vì Bạch Nhạc bị Đại Tế Tư trách mắng một trận, chuyện này cũng bởi vậy mà kết thúc.

Nhưng mà, lần ăn lỗ lớn kia kỳ thật cũng đã dọa sợ Chu Thì Mậu, mặc dù hắn không tin, dưới sự áp chế của Đại Tế Tư, Bạch Nhạc lại vẫn dám ra tay với hắn, nhưng thế không ảnh hưởng đến hắn sớm làm ra một ít chuẩn bị.

Thoáng chốc, chợt có ba cỗ khí tức tiếp cận đến gần bên này.

Người đến không một ngoại lệ đều là cường giả bán thần.

Thế là, tính cả Chu Thì Mậu liền có trọn vẹn bốn vị cường giả bán thần đồng thời đối mặt với Bạch Nhạc.

Mắt thấy cường viện đã tới, Chu Thì Mậu lập tức thở phào một hơi, cười lớn nói:

- Ngươi tin hay không tin số mệnh, lão tử không biết, nhưng lão tử biết, hôm nay nhất định diệt ngươi nửa cái mạng! Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi, ta sẽ đánh ngươi như con chó chết, sau đó ném tới trước mặt Đại Tế Tư, để Đại Tế Tư xử lý.

- Đúng là không biết trời cao đất dày! Bạch Nhạc, ngươi thật tưởng rằng ngươi là vô địch chắc?

Đám người vừa tới cũng mở miệng nói.

Bọn hắn vốn là cùng một nhóm với Chu Thì Mậu, lần trước Chu Thì Mậu chịu thiệt cũng đã dọa sợ bọn hắn, thế là tự phát liên thủ lại, một khi Bạch Nhạc lần nữa nhảy ra, cả đám lập tức chung tay đối phó Bạch Nhạc.

Trừ cái đó ra, hạ nhân phủ Chu Thì Mậu cũng đã yên ắng chạy tới chỗ Lý Lân báo tin.

Nếu có thể thắng tự nhiên tốt nhất, nhưng nếu không thể, chỉ cần ngăn chặn Bạch Nhạc, Lý Lân đại biểu Đại Tế Tư đến, liền cũng đủ để trấn áp Bạch Nhạc.

Lần này, Chu Thì Mậu hiển nhiên đã nắm chắc phần thắng.

Bình Luận (0)
Comment