Lực lượng trớ chú đột nhiên điên cuồng tuôn vào, nháy mắt liền khiến kiếm liên tiểu thế giới vừa mới được Bạch Nhạc cấu kiến xuất hiện dấu hiệu bất ổn.
Tâm niệm khẽ động, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi ngấm ngầm cười lạnh.
Dao đã kề trước ngực, đến thời khắc sau cùng mới có thể thực sự thấy được bộ mặt âm u nhất của nhân tính.
Trước giờ Bạch Nhạc chưa từng tín nhiệm qua vị Thâm Hải Tế Tư này, ngay từ thời điểm hắn lần đầu tiến vào nơi đây diện kiến, Bạch Nhạc đã không tín nhiệm đối phương.
Sau đó, thông qua Lý Lân tiếp xúc với bọn Chu Thì Mậu, chứng kiến được mặt u tối của Thâm Hải Chi Thành, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã có phán đoán, thế nên, vô luận vị Thâm Hải Tế Tư này nói cái gì, nói dễ nghe thế nào, Bạch Nhạc đều căn bản sẽ không tin tưởng.
Một người có thể dung túng hắc ám như thế, tâm tư chú định cũng âm ám, vô luận nói dễ nghe ra làm sao đều khó mà thay đổi được cái thuộc về bản tính.
Cho nên, Bạch Nhạc tình nguyện gánh chịu mười năm đau đớn, cũng gắt gao thủ sẵn Thôn Thiên Quyết, không thi triển ra.
Mục đích, chính là để chuẩn bị cho khắc này!
Hắn căn bản không để ý đối phương nghĩ thế nào, cũng không để ý đối phương sẽ bố xuống bẫy rập ra sao với mình!
Lần này đột phá, hắn vốn cũng không cần phải đối phương phối hợp!
Sát na đó, Bạch Nhạc đột nhiên mở mắt!
Ánh mắt băng lãnh phảng phất có thể đông cứng hết thảy.
- Đại Tế Tư, đây chính là hồi báo mà ngươi dành cho ta?
Nhìn vào Bạch Nhạc, trong mắt Thâm Hải Tế Tư lộ ra vẻ thương hại, chậm rãi mở miệng nói:
- Đừng trách ta, đây là số mệnh của ngươi ... Ngươi căn bản không hiểu lực lượng trớ chú, cũng không hiểu chân tướng hết thảy ở đây.
- Chân tướng gì?
Thoáng khẽ nhướng mày, Bạch Nhạc lạnh lùng hỏi.
- Cái đó không quan trọng ... Người chết, không cần phải biết nhiều như vậy.
Lắc đầu, Thâm Hải Tế Tư nhẹ giọng đáp.
Khôi phục dung nhan vốn có, khắc này nàng có vẻ mỹ lệ mê người, hệt như một đóa hoa xinh đẹp nhất.
- Ta không lừa gạt ngươi, chúng ta nói qua, ngươi giúp ta hóa giải trớ chú, ta giúp ngươi đột phá Thần Linh Cảnh, sau đó, chúng ta không ai nợ ai!
Môi son khẽ hé mở, Thâm Hải Tế Tư nói tiếp:
- Ngươi yên tâm, chuyện đáp ứng ngươi, ta cũng sẽ làm ... Ta sẽ khiến những người khác được sống sót, thậm chí, ta có thể để bọn hắn lập bia cho ngươi, khiến ngươi phong quang đại táng!
- Một vị cường giả thần linh vẫn lạc, đáng để được người khắc ghi!
Lực lượng trớ chú lần nữa bạo phát, lần này, Thâm Hải Tế Tư thậm chí không còn áp chế, lực lượng trớ chú vốn nên do tất cả mọi người trong thành gánh chịu bỗng chợt chuyển gả đến trên thân Bạch Nhạc.
Chuyện tới nước này, đã không phải Bạch Nhạc nói không mà được.
Tiểu thế giới đột phá, một khi bắt đầu liền sẽ không dừng lại, dù bây giờ Bạch Nhạc có chết đi, tiểu thế giới vẫn sẽ tiếp tục thôn phệ lực lượng trớ chú, thẳng đến khi triệt để tan vỡ!
Nhưng mà, Thâm Hải Tế Tư vẫn không thỏa mãn, nàng cần Bạch Nhạc kiên trì càng lâu, chứ không phải bất chấp hết thảy, nỗ lực kéo nàng cùng bồi táng theo!
- Ngươi không phải muốn cứu bọn họ ư? Vậy thì tiếp tục chống đỡ đi, lực lượng trớ chú trên người bọn họ sẽ rơi đến trên thân ngươi! Ngươi kiên trì càng lâu, cơ hội sống sót của bọn hắn liền sẽ càng lớn... Ngoài ra, đây không phải ta không tuân thủ hứa hẹn, mà là ngươi buông bỏ bọn hắn!
Trong mắt lộ ra vẻ mỉa mai, Thâm Hải Tế Tư tiếp tục nói.
Tính mạng của người ở tòa thành này, trong mắt nàng chẳng qua chỉ là con bài mà thôi, sống chết thế nào, nàng căn bản không để ở trong lòng!
Từ vừa mới bắt đầu, nàng đã nhìn trúng phần nhân từ và ngây thơ này của Bạch Nhạc.
Chỉ cần Bạch Nhạc còn để ý đến tính mệnh những người này, vậy liền ngay cả cơ hội để đánh cược một lần sau cùng với nàng cũng không có, chỉ có thể chết đi trong tuyệt vọng, vì nàng dâng ra phần khí lực còn lại.
Phần thắng nắm chắc trong tay!
Nàng rất hài lòng với loại cảm giác này, đồng thời cũng muốn tận mắt nhìn thấy Bạch Nhạc triệt để chết đi trong tuyệt vọng.
Cảnh này, rất đẹp, đúng không nào?
Nhìn đối phương một cái thật sâu, trên mặt Bạch Nhạc không có thống khổ và tuyệt vọng như trong dự đoán, ngược lại lộ ra ý cười rạng rỡ.
- Đại Tế Tư... Ngươi thật sự cho rằng, ngươi thắng chắc rồi?
Trong mắt chớp động tinh mang, khí tức trên thân Bạch Nhạc bỗng chợt tăng vọt, từ trong miệng chậm rãi phun ra hai chữ!
- Thôn Thiên!
Tức thì, toàn bộ lực lượng Thâm Hải Chi Thành phảng phất đều theo đó sôi trào.
Thôn Thiên Quyết!
Ẩn nhẫn mười năm, khắc này, Thôn Thiên Quyết rốt cục cũng được lần nữa triển hiện trong tay Bạch Nhạc.
Lực lượng trớ chú xung quanh bỗng chốc hình thành nên một vòng xoáy khổng lồ, lấy một loại tốc độ khó mà lý giải điên cuồng tụ tập.
Thông Thiên Tạo Hóa Quyết!
Thần thông vô thượng truyền từ Thần Tôn này, khắc ấy mới chính thức triệt để triển hiện ra uy lực bất phàm!
Khí thôn sơn hà!
Lực lượng trớ chú tuy khủng bố, nhưng so với Thôn Thiên Quyết thì vẫn không đủ xem.