Mặc Quân đã nói, lấy thực lực căn bản là không có cách nào ngăn cản tầng cương phương, nhưng nàng không quan tâm!
Cho dù không còn hy vọng nào nữa, nàng cũng nhất định phải thử một lần.
Giả sử Bạch Nhạc thật sự không có cách nào thoát được một kiếp này, như vậy hãy để nàng cùng táng thân trên cửu thiên với Bạch Nhạc là được.
Thời gian đã không còn nhiều.
Thậm chí nàng không còn tiếp tục chờ kết quả mà Bất Tử Thanh Vương đang tới Tiên Du Kiếm Cung mang về nữa, trực tiếp phá không bay lên cửu thiên.
Sống hay chết, tóm lại phải cùng nhau.
- Lão phu có thể đi một chuyến, thế nhưng tốt nhất các ngươi vẫn phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Lắc đầu, Tuyệt Tiên nhẹ giọng nói.
Hoàn toàn khác với phương thức xử sự của Lục Tiên, trước đó Tuyệt Tiên đã chọn Bạch Nhạc, muốn cược thì phải cược lớn.
Huống chi, cho dù như thế nào, kiếm linh vẫn ở trên Nghịch Ma Kiếm, cho dù Bạch Nhạc chết, gã cũng phải nghĩ cách mang Nghịch Ma Kiếm về, chỉ cần kiếm linh vẫn còn, kiếm điển liền còn, đây là truyền thừa nòng cốt của Tiên Du Kiếm Cung, đương nhiên không thể bỏ qua được.
- Không có gì phải chuẩn bị, bản vương tin hắn nhất định có thể bình an trở về.
Nhìn Tuyệt Tiên, Bất Tử Thanh Vương nhẹ giọng nói:
- Con người cả đời có mấy lần cơ hội lựa chọn chứ?
- Ba ngàn năm trước bản vương cũng đã đáng chết, nhưng bản vương lựa chọn sống tạm bợ tới giờ, thậm chí còn bước vào Thần Linh Cảnh! Ba ngàn năm trước, bản vương không chọn sai đường, bây giờ, bản vương cũng tin, lựa chọn lần này cũng không sai.
Nao nao, cho dù là Tuyệt Tiên lần này cũng không khỏi bội phục Bất Tử Thanh Vương.
Lựa chọn!
Đúng vậy, cả đời người có được mấy cơ hội lựa chọn?
Trước đó gã đã chọn Bạch Nhạc, như vậy đâu ngại tiếp tục chọn tin tưởng chứ!
...
- Thánh nữ!
Từ khi nghe được tin tức này, Vân Mộng Chân đã yên lặng một chén trà rồi, trưởng lão chờ ở bên cạnh không nhịn được mà nhắc nhở.
- Không cần để ý tới chuyện gì khác! Ta sẽ lập tức tới Ung Châu... cơ hội này rất khó có được, cho dù như thế nào, bổn tông cũng nhất định phải nắm lấy!
Phục hồi lại tinh thần, trong mắt Vân Mộng Chân tỏa ra sự lạnh lùng, trầm giọng nói.
- Vâng!
Đuổi đệ tử báo tin ra ngoài, tay của Vân Mộng Chân lại vẫn không khống chế được mà hơi run run.
Một khắc mới rồi, nàng tuyệt đối không phải đang so sánh lợi hại gì, mà là bị tin tức này làm ngây người, mãi không thể phục hồi tinh thần.
Một khắc này, cảm xúc của nàng hầu như không khống chế được, muốn liều lĩnh đi tìm Bạch Nhạc, cùng với Bạch Nhạc đối mặt với Bí Phong Yêu Thần.
Nhưng mà đợi khi tỉnh táo lại, nàng liền ý thức được mình căn bản không thể làm thế.
Một khi đi bước này, khả năng nàng căn bản không kịp giúp một tay thì đã bị Vong Tình Cảnh phản phệ, ý thức tan vỡ rồi.
Nếu như thật sự Bạch Nhạc chết trong tay Bí Phong Yêu Thần thì cũng thôi, cùng lắm là cùng chết.
Nhưng giả sử Bạch Nhạc độ được qua kiếp này thì sao?
Vậy không phải nàng vô duyên vô có tự làm ý thức mình tan vỡ, sẽ biến dáng vẻ tuyệt tình tuyệt tính hay sao? Vậy còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Đối với bất kỳ ai, dưới tuyệt cảnh này chỉ sợ đều không còn đường sống nữa, nhưng người này lại là Bạch Nhạc!
Cuộc đời hắn, kỳ tích mà Bạch Nhạc tạo ra còn ít sao?
So ra chẳng thà dứt khoát chạy tới Ung Châu, thử phá trận!
Bí Phong Yêu Thần rời đi, bây giờ chính là cơ hội tốt nhất để phá trận, đến lúc đó tất sẽ còn cao thủ khác xuất thủ, giả sử có thể phá trận, đoạt được Thế Giới Chi Tâm thì có thể dùng nó để nhanh chóng bước qua Vong Tình Cảnh.
Giả sử Bạch Nhạc thật sự chết trong tay Bí Phong Yêu Thần, như vậy nàng cũng có thể nhân lúc ý thức còn chưa hoàn toàn tan vỡ, nhảy vào trong Tứ Phương Yêu Trận để đánh cược lần cuối, thử xem có thể báo thù cho Bạch Nhạc không, hoặc là dứt khoát táng thân trong Tứ Phương Yêu Trận.
...
- Đi tìm chết! Đi chết đi!
Trong miệng quát lên một câu, xung quanh Bí Phong Yêu Thần chợt sinh ra ngàn vạn phong nhận như cuồng phong tấn công về phía Bạch Nhạc.
Rét lạnh tới cắt da cắt thịt!
Lúc này phong nhận mà Bí Phong Yêu Thần đánh ra còn lợi hại hơn cả đao, mỗi một tia phong nhận đều ẩn chứa Phong Chi Bản Nguyên, cho dù là tốc độ hay sức mạnh đều cực kỳ kinh khủng.
- Kiếm Linh Vũ!
Giơ tay lên, thần thông Kiếm Linh Vũ cũng thi triển ra, mưa kiếm đầy trời va chạm với phong nhận.
Lúc này chiến ý đang dâng cao, lựa chọn của Bạch Nhạc không phải tránh đi, mà dùng phương thức thẳng thắn liều mạng với đối phương.
Cũng chỉ như vậy mới làm Bạch Nhạc biết rõ hơn sự chênh lệch chân thực giữa mình và đối phương.
Ầm!
Phong nhận khủng bố không ngừng va chạm với mưa kiếm, vang lên những tiếng nổ vang mạnh mẽ, sau đó lại dung nhập vào cương phong ở xung quanh, tản ra bốn phía.
- Phong Thực!
Trong mắt tỏa ra sát khí khủng bố, Bí Phong Yêu Thần lạnh lùng nói.
Thần thông!
Bây giờ sự uy hiếp mà Bạch Nhạc mang tới cho Bí Phong Yêu Thần đã rất lớn, cho dù kiêu ngạo như Tứ Phương Yêu Thần, bây giờ cũng không thể không thi triển thần thông, coi Bạch Nhạc như đối thủ cùng đẳng cấp để đấu.
Gió cũng có thể ăn mòn, thành Bí Phong riêng trong tay Bí Phong Yêu Thần.