Há miệng, Lục Tiên hơi kinh ngạc, khắp mặt là vẻ khổ sở.
Ngay cả Bí Phong Yêu Thần cũng có thể giết, nếu gã từ chối, ai dám nói Bạch Nhạc sẽ không xuất thủ với gã?
Cực Đạo Kiếm Tiên, gã chống lại được sao?
Không trách trước đó Tuyệt Tiên nói gã đã không còn lựa chọn, thì ra là thế.
...
- Bệ hạ, không đỡ được nữa!
Quỳ gối trước mặt Càn Đế, toàn thân tắm máu, khuôn mặt của thống lĩnh quân cận vệ đầy đau đớn, nghẹn ngào cầu khẩn.
Mấy ngày nay càng lúc càng nhiều cao thủ dũng mãnh vào Ung Châu, xông về phía thần điện. Càn Đế nghiêm lệnh không tiếc bất cứ giá nào để ngăn cản, quân cận vệ cùng yêu binh tử thủ, nhưng mà, người đột kích thực sự quá nhiều.
Thậm chí trong quân của đối phương có cả cường giả Thần Linh tự mình xuất thủ, đối với quân cận vệ, đây quả thực là đả kích mang tính hủy diệt.
Hơi khựng lại, cho dù là Càn Đế cũng có chút đau lòng.
Mặc dù đa phần gã đều coi thường sinh tử, thế nhưng đối với lực lượng tuyệt đối trung thành như quân cận vệ, đương nhiên gã cũng không thể thờ ơ.
- Rút khỏi phạm vi thần điện!
Do dự một chút, rốt cục Càn Đế trầm giọng hạ lệnh.
Đã tử thủ vài ngày, quân cận vệ đã hao tổn hơn phân nửa rồi.
Còn lại... là chiến trường cho cường giả Thần Linh chiến đấu.
Đêm quân cận vệ rút khỏi liền có cường giả Thần Linh nỗ lực xông vào thần điện, Càn Đế và Lệ Tâm Vũ liên thủ ngăn cản thì mới chống đỡ được.
Nhưng mà cho dù Càn Đế và Lệ Tâm Vũ dồn toàn lực cũng chỉ thủ được ba ngày.
Khi càng ngày càng nhiều cường giả Thần Linh xuất thủ, phòng ngự của thần điện rốt cục cũng bị phá, ba vị cường giả Thần Linh liên thủ xông vào Tứ Phương Yêu Trận.
Nhưng mà, kết cục thảm liệt!
Ba vị cường giả Thần Linh dẫn đầu xông vào một chết hai bị thương, người trọng thương nhanh chóng ra khỏi Tứ Phương Yêu Trận, ngay cả đầu cũng không quay lại, chạy thẳng ra khỏi Vương thành.
Nhưng mà cho dù tình huống thảm như vậy cũng vẫn không có cách nào ngăn được cường giả Thần Linh tấn công Tứ Phương Yêu Trận.
Hai ngày sau, Lục Tiên, Vân Mộng Chân cùng với ba vị cường giả Thần Linh đỉnh cấp trước đó chưa bao giờ xuất hiện cũng đồng thời xông vào Tứ Phương Yêu Trận.
Cũng từ đây là lúc chính thức bắt đầu phá trận.
...
- Vân Mộng Chân!
Nghe được cái tên này, Bạch Nhạc cũng không khỏi trầm mặc.
Hắn không muốn đối mặt với Vân Mộng Chân, nhưng nay căn bản không còn lựa chọn nữa.
- Chờ một chút đi!
Bất Tử Thanh Vương trầm giọng nói:
- Tứ Phương Yêu Trận không dễ phá như vậy.
- Trước không vội vào trận... chúng ta đi tìm Càn Đế trước!
Chân mày hơi nhếch lên, Bạch Nhạc trầm giọng nói.
- Có ý gì?
Nao nao, Bất Tử Thanh Vương cảm thấy ngoài ý muốn.
- Lục Tiên truyền tin nói những hài tử kia được luyện chế thành Oán Ngẫu, kết cục cực thảm! Tứ Phương Yêu Thần muốn lợi dụng những hài tử này nên sẽ không thể tùy tiện giết chóc, bây giờ mỗi ngày đều sẽ có hài tử bị đưa vào trong trận pháp... chúng ta nhất định phải nhân lúc người khác đang phá trận để ép Càn Đế giao ra những hài tử này!
Bạch Nhạc trầm giọng đáp.
- Bây giờ đã bại lộ có phải là quá sớm không?
Bất Tử Thanh Vương chần chừ hỏi.
- Không sao cả!
Khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Người ngoài cũng không biết ta rốt cục có thực lực gì, lần này đứng ra lấy bức bách làm mục đích, chỉ cần ép Càn Đế giao ra những hài tử kia là đủ rồi, không nhất định phải động thủ.
- Được!
Nói đến đây, Bất Tử Thanh Vương cũng đồng ý.
Ngồi trên lưng Tiểu Bạch Long, vào đêm, Bạch Nhạc, Bất Tử Thanh Vương, Bạch Cốt phu nhân và Dạ Nhận đồng thời xuất hiện ở Vương thành!
Cũng không giống người khác chạy tới thần điện, bọn Bạch Nhạc chặn Càn Đế trong hoàng cung.
- Bạch Nhạc, ngươi muốn làm gì?
Nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Càn Đế lớn tiếng quát.
Thần sắc bình tĩnh, Bạch Nhạc ung dung nói:
- Không biết bệ hạ có còn nhớ không... trước đây chính là ở đây, lần đầu tiên ta gặp mặt bệ hạ! Cũng là ở đây, ta chọn làm người nắm đao mà không phải thanh đao trong tay bệ hạ.
...
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt của Càn Đế nhất thời có chút khó coi.
Chuyện lúc trước đương nhiên gã còn nhớ, khi đó, gã căn bản là coi thường Bạch Nhạc, nào có ngờ tới mới qua thời gian ngắn như vậy, Bạch Nhạc đã trưởng thành tới cấp độ đáng sợ như này.
- Ta không có ý làm khó bệ hạ!
Lắc đầu, Bạch Nhạc bình tĩnh nói:
- Giao những hài từ còn lại ra, ta sẽ lập tức rời khỏi hoàng cung! Bằng không... bệ hạ cần chuẩn bị đối mặt với kiếm trong tay ta.
Mọi người vây Càn Đế vào giữa, mặc dù không ai nói chuyện thế nhưng ý tứ vô cùng rõ ràng.
Da mặt co rúm lại, Càn Đế quả thực tức tới hộc máu.
Gã đương nhiên biết rõ bây giờ Bạch Nhạc đáng sợ như thế nào, cho dù không có người khác, chỉ bằng một mình Bạch Nhạc, gã cũng chưa chắc có thể chống đỡ được, huống hồ lại có nhiều người như vậy.
Nhưng vấn đề ở chỗ gã không dám giao những hài tử đó ra.
Bí Phong Yêu Thần không chết thì thôi, bây giờ Bí Phong Yêu Thần vừa chết, ba vị Yêu Thần có vẻ càng lãnh khốc hơn. Thời điểm này nếu như gã dám giao đồng nam đồng nữ cho Bạch Nhạc, khiến cho Tứ Phương Yêu Trận thiếu đi Oán Ngẫu bổ sung, chỉ sợ Tứ Phương Yêu Thần sẽ giết gã đầu tiên!