Trong mắt là vẻ kiên định, khóe miệng bạch Nhạc hiện lên sự trào phúng, tiếp tục nói:
- Huống chi ai dám nói ta nhất định không thôn phệ được? Cho dù chỉ có hy vọng nhỏ nhoi, ta cũng dám cược, nhỡ đâu thành công thì sao?
...
Một câu này nhất thời làm trong lòng mọi người khựng lại.
Đó là hy vọng siêu thoát!
Cơ hội như vậy đặt trước mặt, cho dù chỉ có một phần vạn hy vọng, chỉ sợ cũng sẽ nguyện đánh cuộc một lần!
Huống chi lấy thực lực của Bạch Nhạc, lấy sự bá đạo của Thôn Thiên Quyết, sợ rằng hy vọng thành công không chỉ có một phần vạn.
- Bạch Nhạc, rốt cục ngươi muốn làm gì?
Nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Âm Hỏa Yêu Thần lành lạnh hỏi.
Câu hỏi này cũng là tiếng lòng của tất cả mọi người.
Nếu thật sự Bạch Nhạc muốn cược thì nên dứt khoát lấy Thôn Thiên Quyết thôn phệ Thế Giới Chi Tâm, đánh cược hy vọng mới phải. Nhưng Bạch Nhạc cố tình không làm vậy, mạo hiểm lớn như thế, mạnh mẽ đoạt Thế Giới Chi Tâm vào tay, lại còn muốn đàm phán với mọi người, rốt cuộc hắn muốn làm gì?
- Ta không có hứng thú với Thế Giới Chi Tâm!
Nhìn Âm Hỏa Yêu Thần, Bạch Nhạc trầm giọng nói:
- Sở dĩ ta xông trận là vì những hài tử vô tội kia! Các ngươi phải bảo vệ Thế Giới Chi Tâm không liên quan gì tới ta, nhưng vì thế mà lạm sát kẻ vô tội, thậm chí mưu toan khống chế thiên hạ, ta không thể không quản!
Nghe vậy, không chỉ Tứ Phương Yêu Thần, Thần Linh ở xung quanh cũng cười nhạt.
Không có hứng thú với Thế Giới Chi Tâm? Ai tin chứ?
Không ai tin lời nói của Bạch Nhạc!
Vì tính mệnh của những người không liên quan gì mà dám đánh cược tính mạng của mình, sao có thể chứ!
Đương nhiên, trên thực tế, Bạch Nhạc cũng không quan tâm việc người khác có tin hay không.
- Thế Giới Chi Tâm ngay trong tay ta, các ngươi có gan thì đuổi theo ta mà lấy!
Mượn chút thời gian này để thoáng điều tức, Bạch Nhạc chợt tăng tốc bay về phía bầu trời Vương thành.
- Đuổi theo!
Trong mắt tỏa ra sát khí lạnh lùng, hầu như tất cả mọi người đều đuổi theo.
Ai cũng thấy rõ, bây giờ bạch Nhạc đã bị thương nặng, chỉ cần quan sát hắn chòng chọc, Bạch Nhạc sẽ không có thời gian điều tức khôi phục thương thế, như vậy sẽ dây dưa tới lúc Bạch Nhạc chết!
Thứ duy nhất phải chú ý chính là đề phòng Bạch Nhạc cá chết lưới rách, mạnh mẽ luyện hóa Thế Giới Chi Tâm.
Đây cũng là nguyên nhân không ai muốn Thế Giới Chi Tâm rơi vào tay Bạch Nhạc.
Thần thông như Thôn Thiên Quyết thật sự là quá mức phiền phức.
- Đi!
Tất cả mọi người đều dồn lực chú ý vào Bạch Nhạc, không ai để ý tới, cho dù là Mặc Quân hay Tuyệt Tiên, hoặc là bọn Bất Tử Thanh Vương đều lặng yên rời khỏi Vương thành, quay lại Thanh Châu.
Người khác không biết Bạch Nhạc muốn làm gì, nhưng bọn họ biết rõ.
Thời điểm như này, đi theo Bạch Nhạc căn bản là không có ý nghĩa, không nói tới chuyện bây giờ bọn họ đã bị thương, cho dù đang ở trạng thái đỉnh, đối mặt với nhiều cường giả vây công như vậy căn bản không giúp được gì.
Từ khi Bạch Nhạc hạ quyết tâm cướp Thế Giới Chi Tâm thì đã không có khả năng liều mạng.
Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều không chú ý tới.
Mặc dù nhìn bề ngoài, Vân Mộng Chân là người lãnh khốc nhất trong tất cả, nhưng thực tế Vân Mộng Chân vẫn luôn chú ý tới phản ứng của mọi người bên Thanh Châu.
Mặc Quân và Tuyệt Tiên thì thôi đi, nhìn thấy ngay cả Bất Tử Thanh Vương dường như cũng không chút căng thẳng, Vân Mộng Chân mơ hồ hiểu ra, chuyện này chỉ sợ Bạch Nhạc đã sớm có kế hoạch.
Từ một khắc đoạt được Thế Giới Chi Tâm, cục diện đã tiến vào tầm khống chế của Bạch Nhạc.
Vì thế, nàng cũng có thể yên tâm đuổi theo ở tuyến đầu.
...
Vết thương trên người đã khép lại, nhưng Thần Vực và thần hồn bị chấn động khả năng không thể khôi phục trong thời gian ngắn được.
Đối với Bạch Nhạc, bây giờ mỗi khắc đều là một loại dày vò, nhưng hắn vẫn không thể không gắng gượng chống đỡ.
May là người khác cố kỵ Bạch Nhạc sẽ mạnh mẽ luyện hóa Thế Giới Chi Tâm nên cũng không dám ép người quá đáng, bằng không, một khi hình thành thế vây kín, muốn thoát thân khả năng rất khó.
Một canh giờ trôi qua.
Vốn dĩ tất cả mọi người đang đề phòng Bạch Nhạc chạy tới Thanh Châu hoặc là Đông Hải, nhưng ngoài dự liệu của mọi người, Bạch Nhạc lại chạy thẳng lên trời.
Chờ tới sau khi rời khỏi mặt đất mấy vạn mét, người khác mới đột nhiên phản ứng kịp.
- Ngăn hắn lại! Hắn muốn xông lên Cửu Thiên Chi Lộ!
- Bây giờ mới phản ứng lại, sợ là hơi muộn rồi!
Nghe được đối phương la lên, Bạch Nhạc nhất thời cười lạnh.
Thời gian một giờ này, Bạch Nhạc vẫn luôn chưa dùng tốc độ cao nhất để chạy thoát chính là vì muốn khôi phục chút thực lực, bây giờ xác thực đã tranh thủ được chút thời gian, lúc này phát hiện ra đối phương nhìn thấu ý đồ của hắn, nhất thời không chút do dự, chợt tăng tốc bay thẳng lên cửu thiên.
Phong Chi Kiếm Ý!
Lúc trước cảm ngộ Phong Chi Kiếm Ý, cho dù phải đối mặt với Bí Phong Yêu Thần, Bạch Nhạc cũng không chịu thua về tốc độ, bây giờ một khi toàn lực thi triển nhất thời kéo một khoảng cách dài với nhóm người sau lưng.
Đương nhiên đang bị trọng thương, Bạch Nhạc muốn mạnh mẽ bỏ lại tất cả mọi người cũng không thực tế.