Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2338 - Chương 2337: Bắt Đầu Ở Đạo Lăng, Kết Thúc Ở Đạo Lăng

Chương 2337: Bắt đầu ở Đạo Lăng, kết thúc ở Đạo Lăng Chương 2337: Bắt đầu ở Đạo Lăng, kết thúc ở Đạo Lăng

Buông tâm tư xuống, còn lại mấy ngày, Bạch Nhạc vẫn luôn ở tầng tử quang, nỗ lực tìm kiếm phương thức có thể bước lên cửu thiên.

Đáng tiếc trên đời này không có nhiều chuyện ngoài ý muốn vui vẻ như vậy.

Cách kỳ hạn một năm chỉ còn nửa tháng, Bạch Nhạc trở lại Thanh Châu.

- Bạch Nhạc, Càn Đế tới.

Không lâu sau khi nhận được tin Bạch Nhạc trở lại Thanh Châu, Càn Đế và Lệ Tâm Vũ liền chạy tới Thanh Châu Thành.

Chẳng qua là so với trước đây, tình thế đã trái ngược hẳn.

Bây giờ cho dù là Càn Đế cũng phải chờ, xem Bạch Nhạc có muốn gặp gã hay không.

Không liên quan tới thân phận, bây giờ thực lực của Bạch Nhạc thật sự quá mạnh.

- Càn Đế?

Chân mày hơi nhíu, lúc này Bạch Nhạc liền hiểu ra:

- Liên quan tới Tứ Phương Yêu Thần?

- Chắc vậy!

Gật đầu, Bất Tử Thanh Vương đáp:

- Trước kia chúng ta cũng nghĩ tới chuyện hợp tác với Tứ Phương Yêu Thần, đối với Tứ Phương Yêu Thần thì càng phải như vậy... trong tất cả mọi người, người duy nhất họ có thể hợp tác bây giờ cũng chỉ còn có ngươi.

Chuyện này vốn mang tính tương đối, chuyện Bạch Nhạc có thể nghĩ tới, Tứ Phương Yêu Thần đương nhiên cũng có thể nghĩ đến, đây cũng không có gì ngạc nhiên.

- Ý của Thanh Vương thế nào?

Hơi trầm ngâm, Bạch Nhạc nhẹ giọng hỏi.

- Hợp tác!

Nhìn Bạch Nhạc, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng đáp:

- Thời gian một năm, chuyện xấu ngươi chờ mong cũng chưa từng xuất hiện! Chí ít cho tới giờ, chúng ta không có biện pháp nào hơn... như vậy, hợp tác với Tứ Phương Yêu Thần chính là cách có phần thắng nhất bây giờ.

- Vậy thì nói chuyện thôi!

Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.

Trong chốc lát, Càn Đế và Lệ Tâm Vũ liền được dẫn vào trong Bạch phủ.

Bạch Nhạc không chủ động đi nghênh tiếp, cứ vậy ngồi trong Thính Hương Thủy Tạ, chờ Càn Đế và Lệ Tâm Vũ qua đây.

- Bái kiến Bạch tiên sinh!

Nhìn Bạch Nhạc, tâm trạng của Càn Đế có chút phức tạp, nhưng vẫn khẽ khom người hành lễ.

Mặc dù thân là đế vương, nhìn như có được thiên hạ nhưng trên thực tế, khi đối mặt với cường giả đứng đầu này, gã thật sự không có tư cách tự cao tự đại. Cho dù trước đó Bạch Nhạc có thân phận như thế nào, bây giờ Bạch Nhạc cũng là vị Cực Đạo Kiếm Tiên duy nhất trên đời này.

- Không dám nhận, Bạch Nhạc thân là Thanh Châu phủ chủ, ngươi là quân, ta là thần! Không nhận nổi cái cúi đầu của bệ hạ.

Phất tay áo một cái nâng Càn Đế lên, Bạch Nhạc bình tĩnh nói.

Quân thần!

Hai chữ đơn giản này cũng làm tâm trạng Càn Đế suy sụp.

Mở miệng, nhất thời Càn Đế không biết cần phải trả lời như thế nào.

- Bệ hạ, Lệ tiên sinh, mời ngồi.

Tự tay đưa thủ thế mời, Bạch Nhạc nhẹ nói.

Ngay lúc đó, Tô Nhan cũng dâng trà cho hai người.

Đợi sau khi hai người ngồi xuống, lúc này Bạch Nhạc mới tiếp tục nói:

- Ngày xưa khi ta lần đầu gặp bệ hạ đã từng đề cập tới chuyện Diệp Huyền đại sư.

Ban đầu Bạch Nhạc vốn muốn gia nhập với Càn Đế, đáng tiếc vì chuyện của Diệp Huyền, Bạch Nhạc không muốn làm đao trong tay Càn Đế nên mới tan vỡ.

Bây giờ nhớ lại, Càn Đế cũng không khỏi đầy tâm trạng.

Cũng may Bạch Nhạc không có ý quấn quýt với chuyện này, nhắc tới không phải muốn làm nhục Càn Đế.

- Quân yếu thần mạnh, trong lòng bệ hạ khó chịu cũng có thể hiểu! Ngày xưa lúc Diệp Huyền đại sư còn sống, Đại Càn Vương Triều cũng là dạng bố cục này! Có thể nói, trước đây Đại Càn Vương Triều có thể duy trì được đều là công lao của Diệp Huyền Đại Sư! Nhưng... từ đầu tới cuối, Diệp Huyền đại sư chưa từng muốn chiếm lấy nó.

Bạch Nhạc nói tiếp:

- Chúng ta là người tu hành, giữa người tu hành, quan hệ quân thần vốn là càng vi diệu! Bệ hạ muốn chấp chưởng cửu châu, nhưng thời gian lộng quyền độc tài khi xưa đã trôi qua rồi.

- Chính nhưu Diệp Huyền đại sư, ta cũng nguyện tuân thủ nghiêm ngặt thân phận quân thần... chỉ là, ta hy vọng bệ hạ có thể có nhận thức thanh tỉnh!

Càn Đế không ngờ Bạch Nhạc lại dùng phương thức này để thức tỉnh gã, làm rõ quan hệ giữa hai người.

Yên lặng trong chốc lát, cuối cùng Càn Đế thở dài nói:

- Là trẫm sai!

- Diệp Huyền đại sư là quốc cữu công, trẫm không nên gạt bỏ công tích của ông ấy! Ngươi yên tâm, sau khi trẫm trở về sẽ truy phong Diệp Huyền đại sư là quốc sư, dành đãi ngộ tương ứng cho Diệp gia, để Diệp Huyền đại sư được nhận hương khói cung phụng muôn đời!

Đã nhiều năm trôi qua, đã nhiều lần nhắc tới chuyện Diệp Huyền, nhưng lần này Càn Đế không thể không lui bước.

Hơi ôm quyền, bạch Nhạc nhẹ giọng:

- Như vậy, Bạch Nhạc nói cảm tạ bệ hạ thay Diệp Huyền đại sư.

- Việc này là do lỗi của trẫm, bây giờ cũng nên do trẫm bồi thường.

Khẽ vuốt cằm, Bạch Nhạc thản nhiên nói:

- Lần này bệ hạ đến không chỉ là vì chuyện của Diệp Huyền đại sư nhỉ?

Nhắc tới chính sự, Càn Đế nghiêm mặt, lần nữa nói:

- Lần này trẫm đến đây là mang tới một câu nói thay cho Tứ Phương Yêu Thần! Tứ Phương Yêu Thần hứa hẹn, chuyện lạm sát kẻ vô tội tuyệt đối sẽ không phát sinh nữa, bọn họ nguyện liên thủ với ngươi, bảo vệ Thế Giới Chi Tâm.

Đây là chuyện trong dự liệu, Bạch Nhạc cũng không thấy bất ngờ, chỉ nhàn nhạt hỏi:

- Vì sao là bệ hạ đến đây?

Bình Luận (0)
Comment