Ầm!
Trong tích tắc, huyết nhục xung quanh chợt bị Bạch Nhạc điên cuồng cắn nuốt.
Thần vực mở ra, uy lực của Thôn Thiên Quyết lúc này cũng bị thôi động tới tận cùng.
Điên cuồng!
Cho dù là Côn Bằng cũng không ngờ Bạch Nhạc lại điên cuồng như vậy, một cái mổ hung ác kia rơi vào Thái Cực Đồ, dưới sự vội vàng cũng không có cách nào nhanh chóng đánh vỡ phòng ngự của Thái Cực Đồ.
Ngay lúc đó, vết thương của Côn Bằng chợt lần nữa bị xé rách, lực huyết nhục bị cắn nuốt lộ ra một cái lỗ máu khủng bố, dữ tợn.
Hơn nữa khi Bạch Nhạc điên cuồng thôn phệ, vết thương này còn không ngừng bị xé rách.
Toàn thân tắm máu, lúc này Bạch Nhạc có vẻ cực kỳ điên cuồng, cứ như vậy hãm trong máu thịt Côn Bằng, điên cuồng thôn phệ tất cả sức mạnh.
Tứ Phương Yêu Trận bị xé một góc, lúc này tất cả mọi người ngoài trận cũng có thể thấy rõ cảnh tượng này.
Trong nháy mắt, bọn Bạch Cốt phu nhân vội vàng hô.
Không chút do dự, trong tích tắc, Bạch Cốt phu nhân chợt bay vào Tứ Phương Yêu Trận, xung quanh xuất hiện vô số Bạch Cốt Mâu, hung hăng đâm về phía Côn Bằng.
Nàng cũng biết rõ lấy thực lực này thật sự khó tạo thành uy hiếp gì cho Côn Bằng, nhưng nay căn bản nàng bất chấp.
Trên thực tế không chỉ Bạch Cốt phu nhân, Bất Tử Thanh Vương, Mặc Quân, Tuyệt Tiên lúc này cũng đều xuất thủ tấn công Côn Bằng.
Mỗi người này khi phải một mình đối mặt với Côn Bằng thì không khác gì đi chịu chết, nhưng dưới tình huống bây giờ Bạch Nhạc đang kiềm chế đa phần lực chú ý của Côn Bằng, những người này nhân cơ hội xuất thủ cũng có thể làm Côn Bằng bị thương nặng.
Máu me đầm đìa, trong khoảnh khắc, trên người Côn Bằng liền xuất hiện hơn mười vết thương, mặc dù những vết thương này cũng không trí mạng, nhưng cũng làm nó càng thêm điên cuồng.
Gaooooooooo
Trong miệng gào lên phẫn nộ, cánh chim màu vàng trên người Côn Bằng lần nữa nổ lên, như một trận mưa tên đồng thời bắn về phía mọi người.
- Kình Thiên!
Trong mắt lóe lên tia sáng, cả người Mặc Quân lần nữa hóa thành ngọn núi cực lớn mạnh mẽ giúp người khác ngăn cản công kích của Côn Bằng.
Cho dù là Bạch Cốt phu nhân hay bọn Tuyệt Tiên, thực lực bản thân chênh lệch quá nhiều với Côn bằng, căn bản không có cách ngăn cản công kích khủng bố bậc này. Nếu như gã không xuất thủ chỉ sợ nháy mắt sẽ tử thương hơn phân nửa.
Tới mức này tất cả mọi người đều đang liều mạng, gã làm sao không liều mạng cho được.
Đinh, đinh, đinh!
Tiếng mưa tên rơi xuống, trên người mặc Quân nhất thời cắm đầy lông chim vàng, chỉ là mạnh mẽ ngăn cản công kích này đối với Mặc Quân cũng tồn tại uy hiếp cực lớn. Đừng thấy gã ngăn cản được công kích, nhưng trên thực tế đại sơn gã hóa thân thành, trên sơn thể đã nứt ra nhiều chỗ, nếu tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện đa số lông chim vàng đã xen vào sơn thể.
Giả sử là một người khác thì đã sớm bị bắn thành cái sàng rồi.
May là Mặc Quân, nếu là cường giả Thần Linh nào khác lúc này sợ là đã sớm mất mạng.
Nhưng mà Mặc Quân trả giá cũng không uổng phí.
Nhân lúc Mặc Quân ngăn cản công kích, người khác có thể thoải mái công kích Côn Bằng.
Thân thể của Côn Bằng có mạnh đến đâu, khi đối mặt với nhiều Thần Linh tấn công như vậy cũng không thể ngăn cản được.
Ngaooooo
Tiểu Bạch Long quan tâm tới sự an toàn của Bạch Nhạc nhất, di chuyển cũng nhanh nhất, vọt tới phụ cận Bạch Nhạc nhưng lại không có cách nào tới được chỗ hắn. Dưới sự phẫn nộ liền cắn xé miếng thịt lớn trên người Côn Bằng, nuốt chửng.
- Tíu tíu!
Lần nữa kêu lên bén nhọn, lúc này Côn Bằng xòe cánh bay ra ngoài Tứ Phương Yêu Trận.
Ở đây mặc dù Tứ Phương Yêu Thần đã không quan tâm đến nó, bận đi ngăn cản Thần Nữ, nhưng nó lại vẫn bị áp chế nhất định. Chỉ có ra ngoài Tứ Phương Yêu Trận nó mới có thể thoải mái đối phó với đám Bạch Nhạc.
Tốc độ của Côn Bằng quá nhanh, chỉ mấy hơi thở đã thoát khỏi Tứ Phương Yêu Trận, yêu khí ầm ầm nổ tung, dường như có vô số lợi kiếm bắn ra, cuốn về phía mọi người, ngay lúc đó Côn Bằng cũng lần nữa mổ về phía Bạch Nhạc.
Tuy có người khác quấy rầy nhưng thực tế uy hiếp lớn nhất vẫn là Bạch Nhạc.
Nếu như không phải Bạch Nhạc kiềm chế đại bộ phận sức mạnh của nó, người khác có phối hợp như nào cũng không thể tạo thành uy hiếp gì cho nó.
Nhưng mà ngay khi Côn Bằng mổ về phía Bạch Nhạc, một ánh huyết sắc nổ tung trong hư không.
Ánh đao như mực trong nháy mắt xuyên qua không gian, đâm thẳng vào con mắt của Côn Bằng.
Phụt!
Trong nháy mắt không đề phòng, con mắt trái của Côn Bằng bị một đam này đâm rách.
Dạ Nhận!
- Tíu tíu!
Trong miệng kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, Côn Bằng đột nhiên rơi xuống đất hí lên một tiếng đau đớn. Toàn bộ Đạo Lăng Sơn dưới sự va chạm này làm mấy ngọn núi bị đụng nát.
Con mắt trước giờ đều là bộ phận yếu ớt nhất.
Trước khi vây công, Dạ Nhận vẫn luôn chịu đựng không xuất thủ, ẩn thân trong hư không. Khí tức xung quanh quá loạn, cho dù là Côn Bằng ở tình huống này cũng không nhận thấy Dạ Nhận tới gần.
Giống như trước đó Dạ Nhận vô số lần xuất thủ, một sát thủ cao cấp nhất vĩnh viễn chọn thời cơ hoàn mỹ nhất để xuất thủ.
Côn Bằng rời khỏi Tứ Phương Yêu Trận đi mổ Bạch Nhạc cũng bại lộ con mắt yếu ớt nhất cho Dạ Nhận.