Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2360 - Chương 2360 - Dự Cảm Bất An (2)

Chương 2360 - Dự cảm bất an (2)
Chương 2360 - Dự cảm bất an (2)

Trừ khôi phục thương thế, điều tức dưới cây bồ đề đối với chuyện tìm hiểu kiếm đạo của Bạch Nhạc cũng có tác dụng cực lớn.

Nhận được truyền thừa hoàn chỉnh của Thần Tôn, nhưng muốn chuyển hóa tất cả thành sức mạnh của bản thân cũng không phải một chuyện dễ dàng, thời gian cho Bạch Nhạc thật sự là quá ngắn.

Mượn bồ đề ngộ đạo, tốc độ Bạch Nhạc tìm hiểu ít nhất tăng thêm mấy lần.

Thời gian một canh giời chỉ trong chớp mắt, từ từ mở mắt ra, lúc này Bạch Nhạc liền nhìn thấy Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân ở cách đó không xa.

- Ngươi thế nào rồi?

Đón đầu, mọi người thân thiết hỏi.

- Vẫn ổn, yên tâm đi!

Khẽ cười, Bạch Nhạc gật đầu nói.

- Công tử, ta giúp ngươi thay y phục.

Nhìn toàn thân Bạch Nhạc là vết máu, Tô Nhan tròn mắt nói.

- Được!

Gật đầu, Bạch Nhạc không từ chối.

- Tứ Phương Yêu Thần đã hứa sẽ bảo vệ tất cả mọi người, ngươi không cần phải lo lắng, cứ thoải mái đánh một trận với Thần Nữ là được! Ta tin chàng!

Vân Mộng Chân cũng không nói tới đoạn đối thoại với Thần Nữ, cuộc chiến này nhất định phải toàn lực ứng phó, nếu như trong lòng tồn tại đường lui thì có thể gặp nguy hiểm, về chuyện này, Vân Mộng Chân nắm vô cùng chắc.

- Yên tâm đi, cho dù chưa chắc có thể thắng, nhưng nàng ấy muốn thắng ta cũng không dễ đâu.

Đối với trận chiến này, Bạch Nhạc cũng tràn ngập lòng tin.

Vân Mộng Chân khôi phục lại khiến tâm cảnh của Bạch Nhạc hoàn toàn an ổn, cho dù phải đối mặt với khó khăn lớn hơn nữa cũng sẽ không suy nghĩ tiêu cực như lúc trước.

- Chuẩn bị xong chưa?

Dường như là đồng thời, giọng nói lạnh như băng của Thần Nữ cũng truyền tới.

Nói một canh giờ chính là một canh giờ, Thần Nữ cũng không cho Bạch Nhạc thêm thời gian. Mấy câu nói mới rồi của Vân Mộng Chân cũng làm nàng kiên định với tín niệm cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm hơn.

- Tiền bối yên tâm, ta sẽ không đổi ý.

Dưới sự trợ giúp của Tô Nhan, lau đi vết máu trên người, thay một bộ bạch y, Bạch Nhạc cao giọng đáp.

- Trận chiến trước đó tiền bối cũng thấy... Đạo Lăng Sơn đã bị đánh cho tàn tạ khắp nơi! Chúng ta không ngại thì lên cửu thiên đánh một trận, được không?

Bạch Nhạc lần nữa hỏi.

Một khi thoải mái đấu với Thần Nữ ắt sẽ lan tới những người ở gần, Thần Nữ không quan tâm tới sự sống chết của người bên ngoài nhưng Bạch Nhạc không thể không quan tâm. Mang chiến trường lên cửu thiên chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.

- Do ngươi quyết!

Liếc mắt nhìn Bạch Nhạc, Thần Nữ lạnh nhạt đáp.

Bây giờ thứ nàng quan tâm chỉ là có thể đoạt lại Thế Giới Chi Tâm hay không, còn như động thủ ở đâu cũng không để ý.

- Cẩn thận!

Nhìn Bạch Nhạc, Bạch Cốt phu nhân nhẹ giọng nói.

Quay đầu nhìn mọi người, Bạch Nhạc ôn hòa nói:

- Yên tâm đi, ta không dễ chết như vậy đâu! Tự bảo vệ tốt bản thân, chờ ta trở lại.

Trong lúc nói chuyện, Bạch Nhạc cũng không chút do dự, dưới chân nhẹ điểm một cái liền bay lên cửu thiên.

Lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc và Thần Nữ, chỉ cần chốc lát liền biến mất giữa chân trời.

Dời chiến trường lên cửu thiên cũng có nghĩa là trận chiến này tất sẽ không có nhiều người chứng kiến, tất cả mọi người chỉ có thể ở đây chờ kết quả.

- Ngươi không đi theo?

Nhìn Vân Mộng Chân, Bạch Cốt phu nhân hơi kinh ngạc hỏi.

Bây giờ trong số mọi người, thực lực mạnh nhất chính là Vân Mộng Chân. Muốn nói người đi theo thích hợp nhất cũng chỉ có Vân Mộng Chân.

Lắc đầu, Vân Mộng Chân chậm rãi nói:

- Ta không ảnh hưởng được kết quả của trận chiến này, huống chi... hắn có trận chiến của hắn, chúng ta cũng có chiến trường của chúng ta! Chuyện này không đơn giản như vậy... ta có dự cảm tất cả không dễ kết thúc như này.

Chuyện tốt chưa chắc thành đôi, nhưng tai họa lại thường không độc hành.

Liên quan tới Thế Giới Chi Tâm không thể đánh giá thấp bất kỳ kẻ nào, thời gian dài như vậy mà Phật tông không lộ diện, bản thân chuyện này có rất nhiều vẫn đề.

Trước đó nàng và Bạch Nhạc đều cửu tử nhất sinh, hoàn toàn bất chấp những chuyện đó, bây giờ nguy hiểm khó khăn nhất đã vượt qua, suy nghĩ sẽ trở nên rõ ràng hơn.

Tin tức tốt duy nhất là Thần Tôn xuất hiện khiến Bạch Nhạc nhận được truyền thừa hoàn chỉnh, thực lực lần nữa tăng vọt.

Cho dù đối mặt với nguy hiểm gì, bản thân có thực lực tuyệt đối là sự đảm bảo quan trọng nhất.

Từ khi Bạch Nhạc và Thần Nữ rời đi, trong một canh giờ, A Nan liền xuất hiện ở Đạo Lăng Sơn.

- A di đà phật! Vân tiên tử, bần tăng không tới trễ chứ?

Chắp tay trước ngực, A Nan nhẹ giọng nói.

Nhìn bề ngoài, A Nan đương nhiên là có ý tốt, nhưng trong nháy mắt A Nan xuất hiện, Vân Mộng Chân liền ý thức được chuyện mình lo lắng đúng là thực sự xảy ra.

Cùng tới Đạo Lăng Sơn với A Nan còn có ít nhất gần nghìn đệ tử Phật tông.

Chỉ riêng cường giả Thần Linh đã có chừng bảy vị!

Còn lại thực lực cũng không kém so với mọi người trước đó đã đánh tới lưỡng bại câu thương với Côn Bằng chắc chắn là có ưu thế cực lớn.

- Mặc dù Đạo Lăng Sơn bị tàn phá, nhưng Đạo Lăng Thiên Tông ta vẫn sừng sững như trước, đương nhiên không tính là trễ.

Ngẩng đầu, Vân Mộng Chân nhìn A Nan đáp.

Bình Luận (0)
Comment