Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2363 - Chương 2363 - Chân Phật Lâm Thế

Chương 2363 - Chân phật lâm thế
Chương 2363 - Chân phật lâm thế

Sau khi niết bàn, thực lực của Phật Chủ đã khôi phục lại đỉnh phong, ở trạng thái này, công kích của Bạch Nhạc hiển nhiên rất khó mang đến uy hiếp gì cho Phật Chủ.

- Giả thần giả quỷ!

Cười lạnh, cánh tay để ngang trước ngực, Nghịch Ma Kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh như băng, Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn chằm chằm Phật Chủ nói:

- Nào có khổ hải vô biên gì, ta chỉ tin nhân định thắng thiên!

Một người, một kiếm, tự thành thiên địa.

Lúc này khí thế tỏa ra trên người Bạch Nhạc không hề yếu hơn Phật Chủ.

Vốn khí thế của Phật Chủ chấn nhiếp mọi người, cũng có một bộ phận cảm nhận được kiếm ý nên giật mình tỉnh lại.

Đối với người khác giống như là thuốc trợ tim phấn chấn lòng người.

- Bạch Nhạc!

Khi thấy Bạch Nhạc, bọn Vân Mộng Chân, Bạch Cốt phu nhân càng thêm kích động gần như rơi lệ.

- Bái kiến phủ chủ!

Còn lại không tới một ngàn Thanh Vân Kỵ đồng thời quỳ gối với Bạch Nhạc, tỏa ra khí thế tận trời.

Đó là sự sùng bái trải qua máu và lửa, thử thách cùng cứng cỏi.

Cùng lúc đó, Thần Nữ cũng hạ xuống, mặc dù chưa mở miệng nhưng đã tự nhiên khóa kín đường lui của Phật Chủ.

Ba người lập ra ba vị trí đối chọi, tỏa ra sự cường đại trước nay chưa từng có.

Nhìn thấy cảnh đó đối với tất cả mọi người đều là sự chấn động khó tả.

Hóa ra bất tri bất giác, Bạch Nhạc đã cường đại tới mức đủ để tồn tại địa vị ngang với Phật Chủ.

Ánh mắt sau khi nhìn thấy một chỗ núi đá đen ngòm vỡ vụn, trong lòng Bạch Nhạc nhất thời sinh ra cảm giác bất an.

- Mặc Quân đại ca?

- Thật có lỗi, Mặc Quân đại ca vì cứu bọn ta... đã vẫn lạc!

Viền mắt đỏ lên, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói.

Sát khí sôi trào, tay cầm kiếm còn hơi run rẩy, trong mắt Bạch Nhạc hiện lên sự sắc nhọn nhìn thẳng vào Phật Chủ, lành lạnh nói:

- Lúc nào cũng giương cờ hiệu phổ độ chúng sinh, bây giờ lại làm chuyện giết chóc... Phật tông ngươi thật sự vô sỉ!

- Tà ma ngoại đạo đương nhiên người người phải trừ diệt

Thần sắc lãnh đạm, Phật Chủ bình tĩnh đáp:

- Bạch thí chủ, khổ hải vô biên, quay đầu là bờ! Xin giao Thế Giới Chi Tâm ra, để bản tọa trấn áp ở dưới Linh Sơn, bảo hộ chúng sinh.

- Tên nói láo này, ngươi thật sự là há mồm ra là nói láo được!

Cười lạnh, Bạch Nhạc khinh thường châm chọc:

- Thiên địa đại kiếp nếu như có thể vượt qua dễ dàng, thời đại thượng cổ sao có thể có nhiều cường giả Thần Linh vẫn lạc như thế?

- A di đà phật, nếu Bạch thí chủ vẫn một mực không chịu giác ngộ thì đừng trách bản tọa lấy thủ đoạn lôi đình để hàng ma!

Chắp tay trước ngực, trong mắt Phật Chủ tỏa ra sự lạnh lùng, trầm giọng uy hiếp.

- Muốn đấu thì chúng ta liền quay lại cửu thiên, sảng khoái chiến một trận, hà tất phải tới Đạo Lăng Sơn này? Động tới người vô tội?

Hơi nhíu mày, Bạch Nhạc cười lạnh.

- Thế nhân đều là khổ, nếu Bạch thí chủ thật có lòng từ bi thì nên giao Thế Giới Chi Tâm ra.

Lắc đầu, Phật Chủ tiếp tục nói:

- Những người này đều chịu sự mê hoặc của ngươi, không rõ chân tướng, không phân thị phi! Đệ tử Phật tông ta có ý tốt độ hóa bọn họ nhưng lại gặp độc thủ này, bản tọa đương nhiên phải đưa hết bọn chúng về Linh Sơn sám hối!

Quang minh chính đại mở mồm ra là có lý do, riêng về bản lĩnh không biết xấu hổ này, Bạch Nhạc không thể hơn được.

- Linh Sơn? Đã nhiều năm như vậy ngươi vẫn đang biên soạn lời nói dối Linh Sơn à, nếu thật có Linh Sơn, ngươi dẫn ta đi trước đi!

Cười lạnh, Thần Nữ mở miệng châm chọc.

- Tâm thành thì linh, nếu không có lòng thành kính thì nào gặp được Linh Sơn?

Thần sắc lãnh đạm, Phật Chủ bình tĩnh đáp.

Từ thời thượng cổ, Phật Chủ vẫn nói tới Linh Sơn, người nghi ngờ không chỉ có một, nhưng từ đầu tới cuối không ai có thể đâm thủng được lời nói dối này.

Đối với loại nghi vấn này, Phật Chủ đã sớm thành thói quen, ứng phó tự nhiên nhẹ nhàng.

Lòng thành kính!

Nên định nghĩa nó như thế nào?

Cho dù là tín đồ Phật giáo, không tìm được Linh Sơn cũng chỉ có thể nghi ngờ tín ngưỡng của mình còn chưa đủ thành kính, mà khó có thể nghi ngờ sự tồn tại của Linh Sơn.

Hơn nữ cũng vẫn có tín đồ cuồng tín tuyên bố mình đã thấy Linh Sơn, đồng thời miêu tả ra dáng vẻ Linh Sơn mỗi người mỗi kiểu.

Như vậy tới nay càng khó phân thật giả, không có cách nào nghiệm chứng.

- Nhiều lời vô ích, hãy dùng kiếm trong tay phân đúng sai đi!

Nâng kiếm lên, Bạch Nhạc lạnh giọng nói.

Nói chuyện với Phật Chủ không thể phân ra đúng sai được, cũng càng không thể thuyết phục đối phương, vậy chỉ có thể đánh motojt rận.

- Một mực không chịu giác ngộ, thương cảm, thương cảm!

Khẽ lắc đầu, Phật Chủ thở dài nói.

Vừa nói liền có Phạn Âm bay ra, hóa thành văn tự trên không trung trấn áp về phía mọi người.

Cho dù ngoài miệng nói quang minh chính đại cỡ nào, nhưng khi đối mặt với Bạch Nhạc và Thần Nữ, Phật Chủ đều không có chút tự tin, vì thế mới muốn chấn áp người khác, coi đây là lợi thế để uy hiếp Bạch Nhạc. Đây mới là mục đích của Phật Chủ.

Đây cũng là nguyên nhân gã tới Đạo Lăng Sơn.

Trong một chớp mắt, vô số phật văn kim sắc chợt rơi xuống, dường như muốn tin vào trong cơ thể mỗi người.

Phật Pháp Vô Biên.

Phật tông am hiểu nhất chính là quần chiến.

Bình Luận (0)
Comment