Một giây này trong đầu Tứ Phương Yêu Thần thậm chí hiện lên suy nghĩ tự sát!
Dù sao chỉ cần vẫn lạc thì sẽ tự trở về bản nguyên, không bị Linh Sơn khống chế.
Hơn nữa bây giờ chỉ mới vừa vào Linh Sơn mà thôi, chỉ sợ Phật Chủ còn đang bận đối phó với Bạch Nhạc và Thần Nữ, căn bản không để ý tới bọn họ, nếu như tiếp tục trì hoãn chờ Phật Chủ rảnh tay, chỉ sợ bọn họ còn chưa chắc có cơ hội tự sát.
...
- A di đà phật! Bỏ đồ đao xuống, lập địa thành phật!
- Bạch thí chủ, sát nghiệt của ngươi quá nặng, không bằng quy y ngã phật, hóa giải lệ khí ở trong Linh Sơn này luôn, làm trong sáng tâm hồn mới có khả năng được cứu rỗi.
Ánh mắt nhìn Bạch Nhạc, Phật Chủ ngồi ngay ngắn trong hư không, nhẹ giọng nói.
- Sát nghiệt?
Cười lạnh, Bạch Nhạc khinh thường nói:
- Cả đời Bạch mỗ, người ta giết đều có lý do đáng chết! Nói gì tới sát nghiệt?
Cây ngay không sợ chết đứng!
Cả đời Bạch Nhạc thật sự chưa từng lạm sát một ai, nói sát nghiệt với hắn xác thực là không có cách nào làm lay động tâm can hắn chút nào.
- Bạch thí chủ, thân ở trong mê võng không tự biết mình, sợ là bản thân ngươi đó! Trước đó ngươi nói thế gian không có Linh Sơn, bây giờ có rồi đấy thôi?
- Cái gọi là siêu thoát chẳng qua chỉ là đại mộng mơ hồ, mạnh như Thần Tôn cũng đã phải chết, ngươi tại sao còn trầm mê trong đó không được giải thoát?
Nhìn Bạch Nhạc, Phật Chủ tiếp tục nói.
- Cái gọi là siêu thoát chẳng qua chỉ là người si nói mộng, quý trọng trước mắt mới là việc ngươi cần làm! Giao Thế Giới Chi Tâm ra, để bản tọa vĩnh trấn dưới Linh Sơn mới là đại giải thoát thực sự!
- Bản tọa sáng lập Linh SƠn chính là vì phổ độ chúng sinh, bây giờ chỉ còn thiếu Thế Giới Chi Tâm nữa liền có thể cứu được chúng sinh từ trong nước lửa! Ngươi vì lợi ích một cá nhân mà từ chối giao Thế Giới Chi Tâm ra mới là căn nguyên tai ách của muôn dân!
- A di đà phật! Khổ hải vô biên... quay đầu là bờ!
Khổ hải vô biên, quay đầu là bờ.
Nhưng làm sao quay đầu, cái gì thì sẽ xem như quay đầu?
Mỗi một chữ Phật Chủ nói, Bạch Nhạc đều không tin.
Cái gì mà phổ độ chúng sinh, cái gì mà vĩnh trấn Thế Giới Chi Tâm dưới Linh Sơn, toàn bộ đều vô nghĩa, căn bản không có độ tin cậy.
Chờ một lúc!
Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc hiện lên linh quang, khó ức chế sinh ra một suy nghĩ.
...
- Giả! Tất cả đều là giả!
Trong mắt tỏa ra sát khí khủng bố, Thần Nữ lạnh giọng quát.
Nhưng cho dù là giọng của nàng cũng bị bao phủ ở phật âm xung quanh, căn bản không truyền đi được.
Quan trọng hơn là thậm chí nàng rất khó phán đoán được phương vị, đừng nói tới việc thoát ra phạm vi Linh Sơn này.
...
- Trên đời này không có chuyện gì là nhất định, phần thắng thật nhiều mới là đúng đắn!
Lúc này trong đầu Bạch Nhạc hiện lên câu nói này của Giang Nhược Hư.
Trên đời này không có chuyện gì là nhất định.
Mỗi chữ Phật Chủ nói cũng không thể tin tưởng.
- Huyễn cảnh!
Khi liên hệ hai điểm này với nhau, Bạch Nhạc nhất thời phản ứng kịp, thốt lên.
Trước đó Phật Chủ ở cửu thiên đã từng đánh một trận với Bạch Nhạc và Thần Nữ, nếu không phải niết bàn trọng sinh thì cũng đã chết.
Giả sử thật có Linh Sơn, thì ngay lúc đó Phật Chủ nên thi triển ra xoay chuyển càn khôn rồi.
Nghĩ sâu hơn nữa, trận chiến từ thời thượng cổ, nếu thật có Linh Sơn, Phật Chủ đã sớm có thể chống lại Thần Nữ và Thần Tôn, có thể xuất thủ cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm ngay lúc đó, hà tất còn phải ẩn thân, chờ đợi thời cơ làm gì?
Dựa theo cảm nhận bây giờ, uy lực của Linh Sơn cho dù có Thần Tôn phục sinh cũng chưa chắc thắng được Phật Chủ, điều này sao có thể?
Nếu như những chuyện này không xảy ra, như vậy... chỉ còn một loại cuối cùng, cho dù khó tin như thế nào cũng nhất định là chân tướng.
Trước đó khi ở cửu thiên, ở trong thần vực của Thần Nữ, Bạch Nhạc từng lấy huyễn thuật lừa gạt Phật Chủ một lần.
Một thù trả một thù, bây giờ Phật Chủ cũng lấy huyễn thuật lừa gạt Bạch Nhạc, không phải chuyện gì không thể.
Bản thân Bạch Nhạc từng tu hành huyễn thuật, huyễn thuật bình thường không thể lừa được hắn, nhưng khi tu hành huyễn thuật tới mức tận cùng thì có thể đánh tráo thật giả.
Trước đó khi Thiên Thu đại sư còn sống từng nói, nếu tu hành huyễn thuật tới mức tận cùng thì có thể biến giả thành thật, lấy huyễn thuật hình thành một thế giới chân thật.
Đương nhiên thực lực của Thiên Thu đại sư quá yếu, cho nên đây cũng chỉ là tư tưởng mà thôi.
Nhưng... đến cảnh giới của Bạch Nhạc bây giờ đương nhiên là biết đó là chuyện rất có thể xảy ra.
Linh Sơn!
Từ thượng cổ tới nay, Phật Chủ vẫn luôn tuyên dương Linh Sơn!
Cho tới nay chưa từng có ai thực sự nhìn thấy Linh Sơn!
Tất cả mọi người cho rằng Linh Sơn chẳng qua chỉ là một lời nói dối!
Nhưng nay Bạch Nhạc lại ý thức được tuy Phật Chủ nói dối như cuội, nhưng... nếu Phật Chủ thật sự có một ngày siêu thoát, như vậy lời nói dối này rất có thể sẽ trở thành Linh Sơn thật.
Lời nói dối một ngàn lần có thể trở thành sự thực.
Đến cảnh giới của Phật Chủ, nếu có thể vẫn luôn nói dối thì thật sự không thể.