Nhất Kiếm Phi Tiên!
Lấy Thôn Thiên Quyết thôn phệ sức mạnh, cộng thêm sức mạnh của bản thân bạch Nhạc cùng với kiếm đạo tinh diệt, thậm chí là đánh cược tính mạng đổi lấy một kiếm này mới là một kích đỉnh cao nhất của Bạch Nhạc.
Cho dù ở trong huyễn cảnh Linh Sơn, một kiếm này cũng đoạt đi tất cả ánh sáng.
Dường như toàn bộ thế giới đều chỉ còn lại một kiếm này.
Nhanh, nhanh đến cực hạn! Cũng khủng bố tới tận cùng.
Không ai có thể miêu tả được một kiếm này, tựa như không ai có thể miêu tả được sự đẹp đẽ của thiên địa.
- Bạch Nhạc!
Trong tích tắc xuất kiếm, người trong huyễn cảnh rốt cục cũng tỉnh táo lại.
Người không ngừng chém giết với Phật Chủ không phải là Thần Tôn, mà là Bạch Nhạc!
Sau một khoảnh khắc kinh dị ngắn ngủi chính là sự chấn động khó miêu tả.
Rất nhiều chuyện chỉ cần đâm tất sẽ bị phá.
Ý thức được Thần Tôn là giả, đương nhiên cũng sẽ nhận thấy Linh Sơn là giả.
Cũng chính vì vậy mới dễ dàng hiểu dụng ý khi Bạch Nhạc làm vậy.
Đây là đang dùng mạng đổi lấy cơ hội sống cho bọn họ.
Đương nhiên, tất cả đã không còn quan trọng, bởi vì lúc này, trong mắt mọi người chỉ còn lại một kiếm.
Một kiếm... vô địch!
Ùng ùng!
Kiếm quang khủng bố chợt xuyên qua cơ thể Phật Chủ, hình thành cảm giác xé rách khó diễn tả.
Vốn kim thân vô địch, lúc này bắt đầu nứt ra, tan vỡ!
Xưa nay công phạt đệ nhất.
Một kiếm ngưng tụ tất cả tâm huyết của Bạch Nhạc cũng lần nữa khiến người ta ý thức được sự khủng bố của Cực Đạo Kiếm Tiên.
Bị thương nặng!
Lần này vết thương mà Phật Chủ phải chịu vượt xa so với khi ở trên cửu thiên bị Thần Nữ đánh lén.
Phản ứng của Thần Nữ nhanh nhường nào, mắt thấy Phật Chủ bị trọng thương, căn bản không cho gã cơ hội thở dốc chút nào, Thiên Đạo Gia Tỏa thuận thế hạ lên người Phật Chủ.
Ngay lúc đó Thiên Đạo Chi Kiếm lần nữa chém ra, kim thân vốn đã tan vỡ, đến giờ thì hoàn toàn vỡ ra.
Chỉ là lần này Phật Chủ không còn Nghiệp Hỏa Hồng Liên để giúp gã lần nữa niết bàn trọng sinh nữa.
Kim thân bị hủy, Phật Chủ chỉ còn một luồng thần hồn, mượn sức mạnh Linh Sơn huyễn cảnh muốn bỏ chạy.
Không thể không nói, phản ứng của Phật Chủ cực nhanh, cường giả ở cảnh giới này đánh bại không khó nhưng muốn giết được thì quá khó khăn.
Cho dù là Thần Nữ lúc này cũng khó mà ngăn được thần hồn của Phật Chủ trốn đi.
Nhưng mà ngay khi Phật Chủ cho là mình có thể chạy trốn, lại nhìn thấy một ngón tay xông tới trước mặt.
Một điểm chỉ, dường như được... tuế nguyệt nghìn thu!
Đại Mộng Thiên Thu!
Cho tới cảnh giới bây giờ, thần thông bình thường đối với Bạch Nhạc đã hoàn toàn không có nghĩa gì nữa, nhưng Đại Mộng Thiên Thu lại khác biệt.
Thần thông này do Thiên Thu đại sư sáng tạo, thông qua bản thân Bạch Nhạc không ngừng thôi diễn hoàn thiện, có uy lực cực kỳ khủng bố.
Đương nhiên, Bạch Nhạc không phải thật sự là huyễn thuật đại sư, đạo huyễn thuật cũng không mạnh tới bất ngờ.
Nếu ở trạng thái bình thường, lấy thần thông này công kích Phật Chủ cũng không có được hiệu quả gì.
Nhưng khi liều mạng tranh đấu lại tìm thời cơ thích hợp nhất, dùng pháp môn thích hợp nhất.
Dùng tốt, mặc dù không phải thần thông mà chỉ là kiếm chiêu bình thường cũng có thể giết người, dùng không tốt cho dù là thần thông lợi hại cũng khó có thể thủ thắng.
Hiển nhiên, Bạch Nhạc am hiểu việc liều mạng tranh đấu nhất.
Chân thân của Phật Chủ đã vỡ, chỉ còn thần hồn trốn đi, nhưng đây không có nghĩa là dễ đối phó với thần hồn.
Chỉ cần sơ sẩy chút síu liền sẽ khiến Phật Chủ trốn đi được.
Thần Nữ ở ngay bên cạnh, nhưng cho dù là Thần Nữ cũng chưa chắc có thể ngăn được Phật Chủ!
Nhưng một chỉ này của Bạch Nhạc đã hoàn toàn đẩy Phật Chủ vào tuyệt lộ.
Thần thông Đại Mộng Thiên Thu vốn nhằm vào thần hồn, bây giờ Phật Chủ vì tránh công kích của Thần Nữ mà chạy trốn về phía Bạch Nhạc, khi đang vội vàng bị va chạm ngay mặt, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có thì đã bị đẩy vào huyễn cảnh của Đại Mộng Thiên Thu.
Trong huyễn cảnh, Phật Chủ điên cuồng chạy trốn, nhưng cho dù làm như thế nào cũng không ra khỏi phạm vi Đạo Lăng Sơn được.
Trong tích tắc, Phật Chủ liền phản ứng lại.
Huyễn cảnh!
Linh Sơn cũng là do gã tạo ra từ huyễn thuật, trên đạo huyễn thuật, Phật Chủ cao cấp hơn Bạch Nhạc không biết bao nhiêu cấp bậc.
Nhưng mà ai ngờ lúc này đưa gã vào tuyệt cảnh cũng vừa hay là huyễn thuật.
Thật lòng, dạng huyễn cảnh này đối với gã không tính là lợi hại! Nếu như đang ở trạng thái đỉnh, trong nháy mắt có thể phá, cho dù là bây giờ, chỉ cần cho gã đủ thời gian thì gã cũng có thể thoát ra.
Nhưng... gã đâu còn thời gian!
Cho dù là Bạch Nhạc hay Thần Nữ đều sẽ không bỏ qua cho gã.
Lúc này, Phật Chủ cảm nhận được sự tuyệt vọng vô vàn.
...
Phụt!
Phun ra một ngụm máu, cả người Bạch Nhạc mơ hồ, mạnh mẽ giết Phật Chủ nhìn như đơn giản nhưng thực tế phải trải qua bao nhiêu nguy hiểm, bao nhiêu tâm tư cũng chỉ có mình Bạch Nhạc biết.
Không nói khoa trương thì bây giờ hắn đã tới mức dầu hết đèn tắt rồi.
Cho dù là thần thể hay thần hồn, thần vực đều đã tới bên bờ tan vỡ, không thể tổn thương thêm nữa.