Ở một mức độ nào đó, nàng rất giống Thần Nữ.
Bạch Cốt phu nhân đáp, khiến cảm xúc của bọn Bất Tử Thanh Vương có vẻ cực kỳ phức tạp, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói ra miệng.
- Lựa chọn của ngươi thì sao?
Ánh mắt của Thần Nữ nhìn Vân Mộng Chân, nhàn nhạt hỏi.
Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn qua đó.
Tất cả mọi người quan tâm tới lựa chọn của Vân Mộng Chân, nhưng hiển nhiên lúc này tâm tư của nàng không đặt lên người bọn họ, thậm chí ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, nước mắt không ngừng chảy xuôi gương mặt, Vân Mộng Chân nhẹ giọng đáp.
- Ta từ chối!
Câu trả lời như vậy hiển nhiên ngoài dự liệu của tất cả mọi người, nhất thời, mọi người không khỏi xôn xao, khó tin nhìn Vân Mộng Chân.
Ai cũng biết tình cảm của Vân Mộng Chân đối với Bạch Nhạc, cho dù là bây giờ Bạch Nhạc còn có thể kiên trì không hoàn toàn chết đi là nhờ Vân Mộng Chân đang không ngừng tiêu hao bản nguyên của mình, kéo dài tính mạng cho hắn.
Nhưng cũng chính Vân Mộng Chân khi đối mặt với hy vọng duy nhất này lại từ chối!
- Vì sao?
Trong nháy mắt, Bạch Cốt phu nhân bỗng nhiên đứng lên, tức tới run rẩy, lật bàn tay, Bạch Cốt Kiếm nhắm thẳng vào Vân Mộng Chân:
- Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc đã làm những gì, trong lòng ngươi hiểu rõ! Trước đó nói là ngươi chịu ảnh hưởng của Vong Tình Thiên Công thì cũng thôi đi, bây giờ ngươi dựa vào cái gì mà quyết định sinh tử của hắn?
- Mồm ngươi lúc nào cũng nói thương hắn yêu hắn, là như thế à?
Vẫn không ngẩng đầu, thậm chí không quan tâm Bạch Cốt phu nhân đang chĩa kiếm vào nàng, Vân Mộng Chân hỏi ngược lại:
- Nếu hắn còn tỉnh táo... hắn sẽ muốn luyện hóa Thế Giới Chi Tâm để cứu mạng mình sao?
...
Câu nói này chợt khiến khí thế của Bạch Cốt phu nhân bị khựng lại.
Muốn không?
Không cần Bạch Nhạc tỉnh lại để đáp lời, nàng cũng biết Bạch Nhạc nhất định là không muốn.
Trả giá và nỗ lực nhiều như vậy, Bạch Nhạc là vì muốn bảo vệ Thế Giới Chi Tâm, không bị người khác luyện hóa, cứu những người vô tội, hóa giải thiên địa đại kiếp.
Bây giờ nếu để bản thân hắn luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, tự tay hủy diệt tất cả, hắn sao muốn làm được.
- Đoạn đường này đã bao nhiêu người phải vẫn lạc rồi?
Vân Mộng Chân tiếp tục nói:
- Cho dù là Mặc Quân đại ca hay là những Thanh Vân Kỵ đã chết, thậm chí là đệ tử của tam đại thiên tông, đệ tử Ma tông... sở dĩ bọn họ nguyện không oán không hối đánh đổi tính mạng là vì tin Bạch Nhạc, tin hắn có thể giữ vững bản tâm, cứu vớt chúng sinh.
- Sự tín nhiệm này... Bạch Nhạc sẽ không nhẫn tâm cô phụ, chúng ta sao có thể nhẫn tâm để hắn gánh cái danh tên phụ bạc lòng tin?
Tự tay lau đo nước mắt trên mặt, Vân Mộng Chân tiếp tục nói:
- Còn như ta có yêu hắn hay không... sao phải chứng minh với ai khác.
Chậm rãi ngẩng đầu, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói:
- Ta là nữ nhân của hắn, từ ban đầu khi ở Linh Tê Kiếm Tông cũng đã là rồi! Hắn sống, ta sống với hắn, hắn chết, ta chết theo hắn.
...
Những lời này làm tất cả mọi người sinh ra cảm giác chấn động khó tả.
Không ai nghi ngờ tính chân thực của những lời này của Vân Mộng Chân, sống chết có nhau... tình yêu này vốn không cần chứng minh.
Ôm Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói:
- Hắn từng nói muốn cưới ta trên Đạo Lăng Sơn, cho ta một hôn lễ linh đình nhất... hôm nay ta sẽ hoàn thành tâm nguyện này thay hắn, thành hôn với hắn trên Đạo Lăng Sơn.
- Thánh nữ!
Trong nháy mắt, trưởng lão và đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông không khỏi kinh hô.
- Kể từ nay, ta không còn là Đạo Lăng Thánh Nữ, chỉ là vợ hắn...
Không để bụng thái độ của người khác, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói, cứ vậy ôm Bạch Nhạc đứng dậy, bay về phía Thánh Nữ Phong.
Nhìn bóng lưng Vân Mộng Chân rời đi, lúc này toàn bộ Đạo Lăng Sơn dường như đều yên tĩnh lại.
Cho dù là Thần Nữ, lúc này trong mắt không khỏi hiện lên sự phức tạp.
Dám yêu dám hận, thậm chí nàng có phần ngưỡng mộ Vân Mộng Chân.
Cổ tay khẽ đảo, thần hồn của Phật Chủ nhất thời bị Thần Nữ bắt lại, phong ấn.
Thần thông Đại Mộng Thiên Thu mặc dù vây khốn được Phật Chủ, nhưng dưới tình huống Bạch Nhạc đã hôn mê hiển nhiên không có khả năng giết được Phật Chủ, nhưng nàng có thể.
Chỉ cần thần hồn của Phật Chủ không thể chạy đi thì cũng đừng hòng trốn ra ngoài được.
...
Đạo Lăng Sơn sau trận chiến này đã bị tàn phá không chịu nổi, nhưng mọi người phối hợp với nhau lại nhanh chóng khôi phục xong.
Cho dù là đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông hay Ma tông, người của Thanh Châu, thậm chí là tán tu không liên quan gì cũng đều phối hợp theo.
Tô Nhan và Tiểu Bạch Long đi vòng vèo Thanh Châu, đón hết đệ tử của Bạch Nhạc và Bạch Thanh Nhã tới.
Ai cũng biết, không chịu luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, Bạch Nhạc sẽ đi tới phần cuối sinh mệnh, Vân Mộng Chân không chịu buông tay thì tất cũng sẽ vẫn lạc cùng Bạch Nhạc.
Hôn lễ này chắc cũng sẽ trở thành tang lễ của họ.
Cho dù đau đớn thế nào cũng phải giúp Bạch Nhạc hoàn thành tâm nguyện này, nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người.
Tin tức truyền ra, mọi người không ngừng chạy tới Đạo Lăng Sơn.
Ba ngày!