Thế Giới Chi Tâm là sức mạnh bản nguyên nhất của ngôi sao này, luyện hóa nó chính là thử luyện hóa ngôi sao, lấy phương thức đó để bước vào Thế Giới Cảnh.
Trước không nói có thể thành công hay không, trên thực tế, cho dù thành công cũng không có ý nghĩa.
Bởi vì dù thành công luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, bước vào Thế Giới Cảnh cũng vẫn không có cách nào ngăn cản ngôi sao này hủy diệt.
Thậm chí vì vậy mà rơi vào tuyệt cảnh, hủy diệt cùng với ngôi sao này.
Thần Tôn thực sự quá cường đại.
Muốn một mình siêu thoát không thể thành, liền lấy vẫn lạc làm cái giá, thân hóa thiên địa, dung nhập bản thân vào trong ngôi sao, lấy phương thức khác để thành công siêu thoát.
Chỉ là từ một khắc đó, Thần Tôn liền phát hiện ra không có cách nào ngăn cản ngôi sao này hủy diệt.
Cũng chính vì vậy, ông ấy nghĩ đủ cách khiến cho phân thân để lại truyền thừa, đồng thời ngăn cản người khác luyện hóa Thế Giới Chi Tâm.
Chỉ tiếc, cho dù tàn hồn Thần Tôn để lại cũng không biết chân tướng.
Cũng may coi như truyền nhân của Thần Tôn, Bạch Nhạc thành công đi con đường khác, chân chính bước vào siêu thoát, thoát khỏi sự ràng buộc của ngôi sao này, đi tới đây mới có thể đối thoại được với Thần Tôn.
- Vậy Thần Nữ đâu?
Mí mắt đột nhiên nảy lên, Bạch Nhạc hỏi.
- Yên tâm đi, ta bảo vệ thần hồn của nàng.
Lắc đầu, Thần Tôn nhẹ giọng nói:
- Ta sẽ đưa thần hồn của nàng cho ngươi, lấy thực lực bây giờ của ngươi, làm nàng tỉnh lại cũng không khó.
- ... vậy người?
- Ta đã hòa một thể với ngôi sao này rồi, đương nhiên cũng không thoát được kiếp hủy diệt.
Thần Tôn bình tĩnh đáp.
...
- Bước vào siêu thoát, ngươi nhất định phải gánh càng nhiều trách nhiệm hơn... tối đa còn thời gian một ngàn năm nữa, ngôi sao này sẽ hoàn toàn hủy diệt! Trước đó ngươi nhất định phải chân chính bước vào Thế Giới Cảnh, hình thành ngôi sao hoàn chỉnh! Như vậy mới có thể dẫn người khác vào thế giới của ngươi.
- Lẽ nào không có cách nào cứu người sao? Người không thể luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, hoặc tách rời ra khỏi ngôi sao này sao?
Bạch Nhạc lần nữa nói:
- Nếu không có cách nào cứu người, chờ khi Thần Nữ thức tỉnh... ta nên giao phó với nàng ấy thế nào?
Thần Tôn tiếp tục nói:
- Không có gì để tiếc hận, trên đời này vốn không có chuyện tận thiện tận mỹ... ngươi có thể làm tới bước này đã rất tốt rồi.
- Còn như Thần Nữ... ngươi không cần nói với nàng những chuyện này làm gì! Nếu nàng hỏi, ngươi hãy nói ta đã rời khỏi nơi này, đi tới tinh không vô tận tu hành rồi.
...
Lúc này trong lòng Bạch Nhạc không khỏi hung hăng run lên.
Lời như vậy tương tự với khi hắn hôn mê, Vân Mộng Chân quyết ý dùng mạng tới cứu hắn đã nói.
Giống hắn và Vân Mộng Chân, giữa Thần Tôn và Thần Nữ... cũng tồn tại tình yêu khắc cốt ghi tâm!
Chỉ tiếc, bọn họ không có sự may mắn như mình.
- Không chỉ Thần Nữ, không cần nói chuyện của ta với bất kỳ ai... Thần Tôn đã sớm đi tới tinh không vô tận rồi.
- ... Nhưng mà chuyện này không công bằng với người! Danh nghĩa của người cần làm mọi người khắc cốt ghi tâm!
- Danh lợi cần gì nói tới? Chỉ cần nàng có thể sống tốt... những thứ này đều không quan trọng.
- Ta đã sớm biến mất... cho nên ngươi cũng không cần phải trở lại tìm ta, sau ngày hôm nay ta sẽ hoàn toàn dung nhập vào ngôi sao này, sẽ không để lại chút khí tức nào nữa.
- Đi thôi, dụng tâm tu hành... cũng kéo dài phần truyền thừa này, xem xem có thể có nhiều người hơn bước vào siêu thoát hay không! Đây mới là trách nhiệm của ngươi.
...
Khi Bạch Nhạc lần nữa trở lại Thanh Châu, thế giới sôi trào.
Siêu thoát!
Tất cả mọi người biết rõ Bạch Nhạc đã thực sự bước vào Siêu Thoát Cảnh, đây cũng là chuyện làm phấn chấn lòng người nhất.
Bạch Nhạc lần nữa đi tới Đạo Lăng Sơn, đồng thời công khai giảng đạo trên đó.
Truyền hết những gì mình tâm đắc, sau khi siêu thoát và phương thức tu hành Thế Giới Cảnh cho mỗi một vị cường giả Thần Linh.
Người mở đường dùng tính mạng mở ra đạo lý, đối với người đời sau chính là chỉ dẫn tốt nhất.
Đạo mở ra, sẽ luôn có thiên tài đột nhiên xuất hiện và đột phá.
Giống như Bạch Nhạc nhận được truyền thừa của Thần Tôn mới có thể dễ dàng tu hành tới giờ vậy.
Đây cũng là ý nghĩa của truyền thừa.
Thần hồn của Thần Nữ sau khi được Bạch Nhạc trợ giúp cũng rất nhanh sống lại, trong vòng trăm năm ngắn ngủi, Thần Nữ liền đột phá, hoàn thành siêu thoát.
Dựa theo lời Thần Tôn nói, Bạch Nhạc không nói cho Thần Nữ biết chân tướng mà nói Thần Tôn đã hoàn thành siêu thoát trước một bước, rời khỏi nơi này đi tới tinh không vô tận rồi.
Đúng như dự liệu, Thần Nữ không chút do dự sau khi hoàn thành siêu thoát không lâu liền bước vào tinh không tu hành, cũng tìm kiếm tung tích của Thần Tôn.
Thời gian ngàn năm rất ngắn, cũng dài đằng đẵng.
Bạch Nhạc vẫn luôn tu hành, càng ngày càng gần tới lúc đột phá Thế Giới Cảnh.
Bây giờ Bạch Nhạc gần như nắm chắc mười phần, có thể đột phá trước khi ngôi sao này hủy diệt, thậm chí có rất nhiều người không ngừng tiến vào Kiếm Liên tiểu thế giới tu hành.
Đối với bọn họ... là một đoạn nhân sinh mới.
Nhờ Bạch Nhạc, trên đời này có rất nhiều kiếm tu, trong số đó không thiếu hạng thiên tài đang tung hoành thiên hạ.
Còn như Bạch Nhạc thì được tu hành giả phong là Kiếm Tôn, ở phía trên tất cả mọi người.
Ngược lại là Thần Tôn thì dần bị quên lãng.
Cuộc sống vẫn tiếp tục, chỉ là mỗi khi nhìn tinh không xa xăm, trong lòng Bạch Nhạc liền sẽ nhiều thêm một phần tôn kính và bội phục Thần Tôn.
Dưới bầu trời đêm, Bạch Nhạc châm ba nén nhang, nhìn tinh không phía xa, nghiêm túc tế bái.
- Phụ thân... người đang bái gì đó?
Bạch Cốt phu nhân sinh được một bé trai cho Bạch Nhạc, đặt tên là Bạch Sùng, bây giờ mới được năm tuổi, lúc này tiểu tử kia nhảy vào lòng Bạch Nhạc, nhìn theo ánh mắt hắn lên tinh không, ngây thơ hỏi.
- Ta đang bái sư tổ con!
Nhẹ vuốt đầu tiểu tử kia, Bạch Nhạc nhẹ nói.
- Sư tổ là ai vậy? Lợi hại hơn cả phụ thân sao?
Tiểu tử kia cắn ngón tay hỏi.
- Đương nhiên rồi!
Gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ nói:
- Sư tổ là người lợi hại nhất trên đời, cũng là người đáng để kính phục nhất trên đời.
- Người sư tổ kia tên là gì ạ?
Trong thoáng chốc, dường như Bạch Nhạc lại trở về lúc ở Linh Tê Kiếm Tông, lần đầu gặp Thông Thiên Ma Quân.
Hơi trầm mặc chốc lát, Bạch Nhạc vuốt ve đầu của tiểu tử kia, nhẹ nói:
- Thông Thiên, đại đạo thông thiên thông thiên!