Không đợi Bạch Nhạc truy hỏi, Tô Nhan đã trực tiếp nói thẳng một mạch:
- Lúc huyết ảnh tế đàn thành hình sẽ hiển hiện ra huyết hà, tới khi ấy, Cổ Hiên liền sẽ lén vào huyết hà tu luyện, mượn cơ hội đột phá Tinh Cung Cảnh. Lực lượng huyết tế đều được cất chứa trong huyết hà, chẳng những có thể dùng để đánh thức Huyết Chi Tu La, đối với người Huyết Ảnh Ma Tông cũng là cơ hội tu luyện cực tốt, hơn hẳn so với tu luyện trong bảo địa thông thường.
- Huyết hà sẽ xuất hiện lúc nào?
Thoáng trầm ngâm, Bạch Nhạc lần nữa hỏi.
- Giờ tý tối nay!
Tô Nhan đáp rất khẳng định:
- Ở ngay trung tâm Thanh Châu Thành, cũng chính là. . . vị trí phủ thành chủ!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, thực lực hắn thật ra không đủ để cuốn vào trong chuyện này, dù có vận dụng Thông Thiên Ma Công, so với cường giả Tinh Cung Cảnh chân chính như Phá Nam Phi, hai bên vẫn có chênh lệch khó mà vượt qua được!
Đối với hắn mà nói, đánh chết Cổ Hiên mới là mục tiêu tốt nhất, mà lúc huyết hà thành hình, hiển nhiên chính là cơ hội trời cho!
…
Lực lượng con người, đôi khi thật ra rất nhỏ bé.
Đứng trước cửa sổ, nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, Bạch Nhạc không khỏi có chút thất thần.
Dù ở trong Bạch phủ, hắn vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng chém giết, tiếng kêu rên từ bên ngoài vọng vào!
Đêm này, đối với Thanh Châu Thành mà nói, chú định sẽ đáng sợ không khác gì luyện ngục.
Bạch Nhạc rất muốn ra tay cứu người, ngăn cản đối phương huyết tế, hệt như trong trấn nhỏ trước đây, hắn cùng với Thanh Vân Kỵ liên thủ đối phó Lãnh Thiên Thạch.
Nhưng hắn rõ ràng hơn bất cứ người nào, giờ hắn chẳng làm được gì cả.
Trường huyết tế này là kết quả khổ tâm kinh doanh vài chục năm của Huyết Ảnh Ma Tông, căn bản không phải một mình hắn có khả năng ảnh hưởng, trong dòng chảy đại thế, điều duy nhất hắn có thể làm chính là như bèo trôi gặp sao hay vậy, giữa sóng triều cuồn cuộn tìm thời cơ thích hợp nhất để ra tay.
Duy nhất đáng mừng là, chí ít hắn bảo vệ được Bạch gia, cam đoan Bạch Thanh Nhã an toàn.
- Công tử, tất cả thám tử đều đã xử lý.
Phía sau giọng Tô Nhan nhẹ nhàng vang lên.
Sở dĩ trước đó muốn Đàm Duyệt Cường đích thân đưa Bạch Nhạc đến Thính Hương Thủy Tạ, mục đích chính là vì muốn nói cho chúng nhân trên dưới Bạch gia, rằng Bạch gia đã bị khống chế hoàn toàn, cũng chỉ vậy mới có thể làm lộ diện hết thảy nhân tố không ổn định trong Bạch gia.
Rất nhanh, toàn bộ nội ứng và thám tử Huyết Ảnh Ma Tông cài cắm ở Bạch gia đồng loạt nhảy ra, đương nhiên trong đó cũng bao gồm một ít người vì cầu mạng sống, giả làm nội ứng, muốn nhân cơ hội vét chút lợi ích, thậm chí là bỏ đá xuống giếng.
Chẳng qua, cái đó không quan trọng! Bạch Nhạc muốn chính là nhân lúc này, triệt để rửa sạch Bạch gia một lần, quét dọn toàn bộ sâu mọt giấu mình trong Bạch gia, chỉ như vậy mới có thể khiến Bạch gia tắm máu trọng sinh! Sau này, dù cho Bạch Nhạc không ở Thanh Châu, cũng vẫn đảm bảo Bạch Thanh Nhã hoàn toàn khống chế Bạch gia.
Lấy tâm trí và ngoan lạt của Tô Nhan, lại tự thân ra tay, gần như bảo đảm chắc chắn không có cá lọt lưới, chỉ hơn một canh giờ ngắn ngủi đã xử lý sạch sẽ.
Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc cũng không hỏi kỹ, chỉ nhẹ giọng mở miệng nói:
- Giờ nào?
- Còn một khắc nữa là đến giờ tý.
Tô Nhan tự nhiên biết Bạch Nhạc muốn hỏi cái gì, nhẹ giọng đáp.
Ngẩng đầu, nhìn Tô Nhan, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói:
- Trận chiến này, thắng bại khó liệu! Nếu ta bỏ mạng, vậy thì không còn gì để nói nữa cả! Nhưng nếu ta có thể đi về, tự nhiên sẽ cho ngươi một phần tạo hóa, để báo đáp những gì ngươi giúp ta thời gian qua.
Bằng tâm mà luận, tuy đúng là Tô Nhan thật có phần bị hắn uy hiếp, nhưng khi làm việc cũng là tận tâm tận lực, không hề có nửa điểm hàm hồ.
Bạch Nhạc vốn là người ân oán phân minh, tự nhiên không tiếc cấp cho Tô Nhan chút lợi ích.
Hơn nữa, thân mang Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc tự tin có thể cấp cho Tô Nhan hồi báo xứng đáng.
- Đa tạ công tử!
Khom lưng cúi người, Tô Nhan vội vàng nói cám ơn.
Mặc dù không biết thân phận Bạch Nhạc rốt cuộc là gì, nhưng chỉ bằng phần thực lực đáng sợ kia liền đủ thấy tuyệt không đơn giản! Quan trọng hơn là, từ trong lời Bạch Nhạc, hắn có thể phân biện ra được, chí ít Bạch Nhạc không hề tính toán qua sông đoạn cầu giết nàng diệt khẩu.
Có thể hóa giải huyết cấm, thoát khỏi Huyết Ảnh Ma Tông, có thể giữ được tánh mạng, đối với nàng mà nói, thế đã là lợi ích lớn nhất rồi.
Thậm chí, bất kể lần này Bạch Nhạc chết sống thế nào, nàng cũng vẫn có lợi.
Tuy Bạch Nhạc chết rồi, nhưng không còn huyết cấm ước thúc, nàng hoàn toàn có thể dễ dàng thoát thân.
- Công tử cát nhân tự có thiên tướng, lần này tất định thắng lợi!
Khẽ bật cười, Bạch Nhạc lại không hồi đáp mà xoay người đi thẳng về lại trong phòng. Đợi lúc trở ra đã thay một bộ áo xanh, biến thành ma tu thần bí đáng sợ kia.
Nương theo bóng đêm, Bạch Nhạc lăng không vút lên, thoáng chốc đã tan biến không thấy đâu nữa.
... ... . ..
So với Bạch phủ an bình, đêm này, khắp nơi trong toàn Thanh Châu Phủ đều tràn đầy giết chóc và tử vong!
Thậm chí không ai tính được rõ ràng đến cùng đã chết bao nhiêu người.