- Bạch cô nương, không cần quá mức lo lắng, không có tin tức, đôi khi chính là tin tức tốt nhất.
Khoát khoát tay, Dương Bằng nhẹ giọng an ủi:
- Bạch huynh đệ cát nhân tự có thiên tướng, hắn tuyệt đối không phải người chết yểu, chắc không bao lâu nữa liền sẽ an toàn đi về.
Mặc dù lời này thực sự không có gì đáng tin, nhưng giờ đây Bạch Thanh Nhã cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế.
Thu xếp ổn thỏa sự tình Bạch gia, Dương Bằng không ở lại lâu, rất nhanh liền rời đi.
Trận chiến Thanh Châu Thành thực sự dẫn lên ảnh hưởng quá lớn, hiện tại có thể nói khắp nơi đều sa vào hỗn loạn, trong thời gian ngắn căn bản khó mà bình tĩnh được.
Huống hồ, có rất nhiều chuyện hắn đều nghĩ chưa thông, cần gặp qua lão nhân mới có thể làm ra phán đoán.
... ..
- Hai lần bị Tô Nhan dùng mị hoặc khống chế? Điều này sao có thể!
Chu Mộng Dương chém đinh chặt sắt nói.
Lý Phù Nam truyền tin về Hàn Sơn, bản thân Chu Mộng Dương vốn cũng quan tâm tin tức Bạch Nhạc, hỏi đến chuyện này, lại trực tiếp làm ra phán đoán.
- Không thể nào?
Hơi ngớ, Lý Phù Nam có chút nghi hoặc hỏi.
Mặc dù hắn thừa nhận Bạch Nhạc thật có vài phần xuất sắc, song cũng chỉ đến thế mà thôi, đối mặt loại ma nữ như Tô Nhan, thất thủ có gì là lạ? Sao Chu trưởng lão lại phản ứng lớn thế?
- Trước đây lúc Bạch Nhạc theo ta đi gặp Thiên Thu huynh, trong tình thế không chút phòng nhưng ngay cả ảo trận đều không vây khốn được hắn! Thiên Thu huynh quý cái tài của hắn, ngay cả khi hắn không muốn bái sư, lại vẫn truyền cho hắn thần thông huyễn thuật Thiên Cơ Biến! Ngươi nghĩ xem, nhân vật như vậy, há là Tô Nhan có thể mị hoặc khống chế?
Mắt lạnh nhìn Lý Phù Nam, Chu Mộng Dương trầm giọng nói.
- Mộng Thiên Thu trưởng lão truyền cho hắn huyễn thuật thần thông?
Nghe thế, dù là Lý Phù Nam đều không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
Người ngoài không rõ ràng, nhưng với thân phận của hắn, há lại không biết sự cường đại của Mộng Thiên Thu.
Riêng luận huyễn thuật chi đạo, đừng nói Thanh Châu, dù đưa mắt khắp toàn thiên hạ, sợ rằng cũng không có mấy người dám nói mạnh hơn Mộng Thiên Thu.
Có thể được đến Mộng Thiên Thu ưu ái, thậm chí truyền thụ huyễn thuật thần thông, há sẽ dễ dàng bị Tô Nhan mị hoặc, đấy chẳng phải trò cười?
Nhưng mà. . . tại sao Bạch Nhạc phải làm như thế?
Thoáng trầm ngâm, lát sau Lý Phù Nam mới không kìm được nghi hoặc, hỏi:
- Chu trưởng lão, ta nhớ được, trước đây tin tức về Huyết Ảnh Ma Tông chính là Bạch Nhạc này truyền về đầu tiên? Nếu vậy, sao hắn lại cấu kết với Huyết Ảnh Ma Tông?
- Không phải cấu kết với Huyết Ảnh Ma Tông, sợ là cấu kết với yêu nữ kia mới đúng.
Hừ lạnh một tiếng, Chu Mộng Dương khá là tức giận nói.
Hắn từng tiếp xúc qua với Bạch Nhạc, vô luận thiên phú tài hoa hay là nhân phẩm khí độ đều khiến hắn xem trọng vài phần.
Hơn nữa không chỉ mỗi hắn, Mộng Thiên Thu cũng rất tán thưởng. Nếu nói người này là hạng gian tà, Chu Mộng Dương vô luận thế nào đều không tin.
Rốt cuộc, khả năng hắn và Mộng Thiên Thu đồng thời nhìn lầm người nào đó thực sự quá thấp.
Nhưng giờ đây, sự thực đặt ở trước mắt, như vậy, giải thích duy nhất chính là Bạch Nhạc có cấu kết với yêu nữ Tô Nhan kia!
Vứt bỏ chính tà bất luận, Tô Nhan tuyệt đối là mỹ nữ hiếm gặp! Bạch Nhạc thân là thiếu niên, nếu bị Tô Nhan dụ dỗ, động xuân tâm, vậy cũng không có gì là lạ.
Xưa nay đều là hồng nhan họa thủy!
Trước giờ cũng không thiếu thiên tài chính đạo bị yêu nữ ma đạo mê hoặc.
- Tra, dù phải lật tung toàn bộ Thanh Châu cũng phải tìm ra yêu nữ kia cho ta! Một hạt giống tốt đang yên đang lành, không thể cứ vậy hủy trong tay ma nữa kia được!
...
Sợ rằng vô luận Bạch Nhạc hay Tô Nhan đều không nghĩ tới, Chu Mộng Dương lại liên tưởng tới phương diện này.
Đi ra từ Thanh Châu Thành, Tô Nhan lại có chút do dự.
Theo lý mà nói, huyết cấm đã giải trừ, Bạch Nhạc cũng đã chết, nàng không còn bất kỳ điều gì ước thúc nữa cả, đáng ra phải nên nhân cơ hội này xa chạy cao bay, triệt để thoát khỏi Huyết Ảnh Ma Tông mới đúng.
Nhưng đến lúc rời đi, Tô Nhan lại không khỏi ngần ngừ bất định.
Rời Huyết Ảnh Ma Tông, nàng có thể đi đâu?
Chính tà không đội trời chung, thoát ly Huyết Ảnh Ma Tông, thậm chí rời khỏi Thanh Châu, nàng cũng vẫn cứ là ma tu, vẫn là đối tượng chính đạo không dung.
Thực lực Linh Phủ Cảnh, nghe qua không yếu, nhưng trên thực tế, lại còn lâu mới đủ đảm bảo an toàn cho nàng.
So với cứ vậy hoảng loạn đào tẩu, chẳng bằng tạm thời tiếp tục lưu lại Huyết Ảnh Ma Tông.
Huyết Ảnh Ma Quân hiện thân, thậm chí bức Tinh Hà lão tổ không thể không làm ra nhượng bộ, cho phép Huyết Ảnh Ma Tông trùng kiến sơn môn ở Thanh Châu, đây chính là đại sự.
Rốt cuộc không ai biết chuyện nàng phản bội tông môn, lại không có huyết cấm ước thúc, tạm thời lưu lại sẽ càng được an toàn.
Huống hồ, theo như tin tức nàng nhận được, mặc dù Cổ Hiên không chết, nhưng cũng bị thương nặng, hơn nữa tạm thời không thể đột phá Tinh Cung Cảnh.
Như vậy, chí ít đoạn thời gian này không cần phải lo lắng Cổ Hiên ra tay với mình.
Nghĩ vậy, Tô Nhan quyết định lần theo ký hiệu tông môn lưu lại, chạy tới chỗ tông môn tụ tập.