Muốn sống sót, thậm chí là tập sát đối phương, cách duy nhất chính là nháy mắt bạo phát hết thảy lực lượng mà mình đang có, thậm chí đánh liều tính mạng tung ra một kích.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, một kiếm này chính là cơ hội duy nhất.
Vô luận thành bại, hắn đều chỉ có lực lượng tung ra một kiếm, không thành công thì thành nhân!
Linh Tê Nhất Kiếm!
Ầm!
Nháy mắt, kiếm phong hung hãn chém lên Phi Luân màu máu!
Dốc hết toàn lực, bằng vào Thôn Thiên Quyết và Đốt Huyết Thuật, Bạch Nhạc cường hành đề thăng thực lực đến trình độ tiệm cận Tinh Cung Cảnh, như thế, uy lực Côn Ngô Kiếm mới phát huy ra được phần nào.
Dưới một kiếm này, Phi Luân màu máu vang lên một tiếng rồi vỡ vụn, gần như không có nửa điểm dư địa để quay vần!
Dù rằng đối với Phá Nam Phi, đây cũng là binh khí mà hắn phí hết tâm huyết mới dựng dưỡng ra được, nhưng khi đối mặt Côn Ngô Kiếm lại vẫn giòn yếu vô cùng!
Oanh!
Sau khi chém nát Huyết Phi Luân, Côn Ngô Kiếm phảng phất hợp hai làm một với đạo hư ảnh hình người sau lưng Bạch Nhạc, hung hãn chém tới Tinh Cung.
Xung kích khủng bố tác động lên toàn động phủ, dù có trận pháp bảo hộ song vẫn khó mà chịu tải lực lượng khủng khiếp đến vậy, trọn cả động phủ tựa hồ như sắp sụp đổ!
Chớp mắt, trận pháp trong ngoài động phủ đồng loạt nứt vỡ, đá tảng không ngừng lăn xuống, lại không cách nào đến gần hai người.
Bạch Nhạc và Phá Nam Phi đều không để ý tới xung quanh, chỉ khổ mỗi Tô Nhan.
Thực lực nàng vốn chỉ là Linh Phủ trung kỳ, chẳng qua bằng vào Mị Hoặc Chi Thuật mới có được lực lượng sánh ngang cường giả Linh Phủ hậu kỳ, nhưng khi đối mặt xung kích như vậy, Mị Hoặc Chi Thuật căn bản vô tác dụng, điểm yếu thực lực không đủ triệt để bạo lộ ra.
Dưới xung kích kịch liệt, chớp mắt, Tô Nhan liền té lăn trên đất, thậm chí nàng còn chưa kịp phản ứng, vô số tảng đá đã rơi xuống, tuy nàng tận lực trốn tránh đón đỡ, lại vẫn bị nện cho nhếch nhác bất kham, cả người đầy bụi đất, ngay cả y phục cũng bị xé rách tả tơi.
Nhưng thế còn chưa hết, đợi khi Côn Ngô Kiếm thực sự chém lên Tinh Cung, hư ảnh hình người hư và Tinh Cung đồng thời sụp đổ, xung kích khủng bố lần nữa đánh tới, cơ hồ chỉ trong một nhịp thở, Tô Nhan liền đã bị trọng thương, phun ra một búng máu, cả người trực tiếp hung hăng đụng lên vách tường động phủ.
Dù vậy, ánh mắt Tô Nhan vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc và Phá Nam Phi!
Nàng không muốn chết, nàng thật không muốn chết ở chỗ này!
- Sát Lục Huyết Ảnh, nát cho ta!
Mắt thấy Tinh Cung vỡ nát, trong mắt Phá Nam Phi lần nữa lóe lên vẻ dữ tợn!
Trước trận chiến này, vô luận thế nào hắn cũng không ngờ được, chỉ bằng tên tiểu tử Linh Phủ Cảnh kia, lại có thể bức hắn đến bước này.
Có thể nói, Sát Lục Huyết Ảnh là lá bài cuối cùng của hắn.
Là phản kích sau cùng khi Tinh Cung tan vỡ!
Sát Lục Đạo!
Sát na khi mạt huyết ảnh kia xuất hiện, Bạch Nhạc lập tức cảm được một cỗ sát ý khủng bố nghiền ép tới, dù lấy ý chí Bạch Nhạc, khắc này đều không khỏi bị sát ý xung kích đến độ gần như mất khống chế.
Nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc đột nhiên nhớ tới lời kể của Tô Nhan trước đó.
- Tinh túy trong công pháp Huyết Ảnh Ma Tông nằm hết trong chữ “sát”!
Đối với câu nói này, kỳ thực trước đây Bạch Nhạc vẫn luôn mơ hồ, mãi tới giờ khắc này, khi cỗ sát ý kinh khủng kia đập vào mặt, Bạch Nhạc mới thực sự ý thức được ý nghĩa trong đó!
Sát Lục Chi Đạo!
Nền tảng lực lượng của cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông chính là Sát Lục Chi Đạo, chứ không phải những pháp môn mà Cổ Hiên hay đám người Lãnh Thiên Thạch từng thi triển ra kia.
Lấy chém giết để nhập đạo, lấy chém giết để chứng đạo!
Đây mới là đại đạo cuẩ Huyết Ảnh Ma Quân, cũng là hạch tâm công pháp của toàn bộ Huyết Ảnh Ma Tông.
Đáng tiếc, Bạch Nhạc ý thức được điểm này quá trễ.
Phốc!
Sát ý như kiếm, nháy mắt liền chấn nát phòng ngự, đánh cho Bạch Nhạc trọng thương.
Phun ra một búng máu tươi, cả người Bạch Nhạc hung hăng té xuống đất, trên dưới toàn thân phảng phất như sắp tan ra từng mảnh, càng đáng sợ hơn là sát ý nhập thể, trong tình thế gần như sức cùng lực kiệt, Bạch Nhạc căn bản vô lực khu trục những sát ý này.
Đương nhiên, so với Bạch Nhạc, Phá Nam Phi cũng chẳng đỡ hơn là mấy. Tinh Cung bị Côn Ngô Kiếm chém vỡ, khiến hắn cũng bị trọng thương, thần thông Sát Lục Huyết Ảnh tính là phản kích sau cùng, dù thắng cũng chỉ là thắng thảm.
Khóe miệng tràn ra máu tươi, nhưng lúc này trong mắt Phá Nam Phi lại tràn đầy hưng phấn.
- Ha ha ha, Côn Ngô Kiếm thì sao? Chẳng phải ngươi vẫn bại?
Kéo lê thân thể tàn tạ, Phá Nam Phi từng bước đi tới Bạch Nhạc, bước chân thoáng hiện vẻ nặng nề, như thể mỗi một bước đều đạp vào trong thâm tâm Bạch Nhạc.
- Đều là của ta, đây hết thảy đều là của ta! Tiểu tử Bạch gia, giao ra Thông Thiên Ma Công, ta cho ngươi được chết thống khoái, bằng không, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong!
Bị Bạch Nhạc cường hành bức đến nước này, trong lòng Phá Nam Phi lại càng thêm mong đợi đối với Thông Thiên Ma Công.