Đạo tiêu ma trường, hóa ra là thế.
Đối với ma tu mà nói, chỉ cần có thể ngăn cản chính đạo đề thăng thực lực, đối với bọn hắn mà nói thì chính là chuyện tốt.
- Nếu đã biết rõ vậy rồi, sao Thất Tinh Tông còn đáp ứng?
Bạch Nhạc nghi hoặc hỏi.
- Nếu là ngày trước, đương nhiên sẽ không đáp ứng, nhưng giờ đây. . . E là rất khó nói.
Nói đến chỗ này, trong mắt Hà Tương Tư chớp qua vài phần âu lo:
- Huyết Ảnh Ma Quân ma uy ngất trời, ngay cả Tinh Hà lão tổ cũng phải nhường hắn mấy phần. Hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông trùng kiến sơn môn, gắng phải lấy thân phận tông môn Thanh Châu tiến đến tham dự, sợ rằng rất khó ngăn cản.
Nhắc tới Huyết Ảnh Ma Quân, trong đầu Bạch Nhạc bất giác hồi tưởng lại tình cảnh đêm hôm huyết tế Thanh Châu Thành.
Ma đạo cự kình cường hành nhúng tay, sự tình tất sẽ theo đó phát sinh biến hóa, đây là chuyện không cách nào tránh được.
Thế giới này, nói đến cùng vẫn phải dùng quyền đầu để nói chuyện.
Trong lúc tán gẫu, hai người liền đã chạy xuống dưới chân núi, xa xa liền thấy được trụ sở người Huyết Ảnh Ma Tông đang tụ tập, mặc dù chỉ là doanh địa tạm thời, lại cũng ngũ tạng đầy đủ, nghiễm nhiên sớm đã có chuẩn bị từ trước.
- Tiểu Nhạc, ngươi theo ta, đừng tùy tiện nói chuyện, để ta xử lý.
Thấp giọng dặn dò một câu, lúc này Hà Tương Tư mới cất bước đi tới doanh địa đối phương.
Dù chỉ có hai người là nàng và Bạch Nhạc, song Hà Tương Tư vẫn có vẻ vô cùng tự tin.
Phần phong thái này, dù là Bạch Nhạc đều không khỏi ngấm ngầm tán thán.
Đừng thấy nơi đây là dưới chân núi Thất Tinh Tông, nhưng người thật có lá gan độc thân đi tới, e rằng cũng không nhiều, Hà Tương Tư làm vậy, quả thực không thẹn với xưng hiệu thiên kiêu Thất Tinh Tông.
Hiển nhiên, dù là người Huyết Ảnh Ma Tông cũng hoàn toàn không ngờ Hà Tương Tư và Bạch Nhạc lại dám ngênh ngang đi tới như vậy, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông phụ trách tuần tra trước nhất thời bị dọa cho nhảy dựng.
- Đệ tử Thất Tinh Tông Hà Tương Tư, đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc, tới đây bái phỏng!
Đứng trước doanh địa, giọng nói thanh thúy của Hà Tương Tư vang lên.
Thực ra, nàng chỉ cần báo ra tên họ mình là được, nhưng vì chiếu cố mặt mũi cho Bạch Nhạc, liền cũng báo đi ra, tỏ rõ thái độ cùng chung tiến thoái.
- Ba! Ba!
Thoáng chốc, trong doanh địa bỗng chợt vang lên tiếng vỗ tay, một thanh niên chậm rãi đi tới:
- Nghe danh Hà tiên tử đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên cân quắc không nhượng tu mi! Mời!
Vươn tay làm thủ thế mới, tiếp sau tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia lập tức nhường ra một con đường.
Còn về Bạch Nhạc, lại bị đối phương trực tiếp không nhìn.
Mặt không đổi sắc, Hà Tương Tư cất bước tiến thẳng vào doanh địa, phảng phất nơi đây căn bản không phải hang ổ Huyết Ảnh Ma Tông, mà là hậu hoa viên nhà mình vậy.
Đi theo Hà Tương Tư, Bạch Nhạc thu liễm khí tức, bộ dạng nghiễm nhiên như đứa tùy tùng, trong âm thầm lại tử tế quan sát cảnh vật chung quanh, tinh thần không chút buông lỏng.
….
Doanh địa được dựng lên tạm thời, có vẻ vô cùng đơn sơ, đối phương cũng gần gần chỉ là dẫn Hà Tương Tư và Bạch Nhạc tiến vào trong một gian lều vải tương đối lớn chút.
Dưới ánh mắt cừu thị của nguyên một đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đệ, Hà Tương Tư thản nhiên ngồi xuống.
Bạch Nhạc lại chưa ngồi, mà yên ắng đứng ở sau lưng Hà Tương Tư, chăm chú quan sát đám người này.
Thanh niên cầm đầu kia tuổi tác chỉ chừng hai mươi bốn hai mươi lăm, một thân áo đỏ, bên hông treo một thanh kiếm, ý cười trên mặt lại không che giấu được mạt hàn ý giữa hai hàng lông mày, phảng phất chỉ cần nhìn thấy hắn, đáy lòng sẽ bất giác sinh ra một tia hàn khí.
Khí tức thu liễm, Bạch Nhạc rất khó nhìn ra được thực lực chân thật của đối phương, nhưng chỉ dựa vào cảm giác mà nói, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả Cổ Hiên.
Cảm giác đó khiến trong lòng Bạch Nhạc không khỏi đột nhiên hơi nhảy.
Người khác không biết, chính hắn lại vô cùng rõ ràng thực lực Cổ Hiên, Lý Phù Nam cường thế như vậy, nhưng ở trước mặt Cổ Hiên đều phải chịu thiệt, thậm chí ngay cả bản thân Bạch Nhạc, nếu chỉ bằng Thông Thiên Ma Công, trước đây đều không phải đối thủ của Cổ Hiên.
Quan trọng hơn hết là, từ phản ứng của đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông chung quanh thì thấy, thân phận đối phương hẳn phải cực kỳ tôn quý.
Hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông đã không phải Huyết Ảnh Ma Tông trong tay Phá Nam Phi trước đây, đối phương khả năng cao có quan hệ nào đó với Huyết Ảnh Ma Quân.
Đương sơ Phá Nam Phi gấp gáp muốn để cho Cổ Hiên mượn huyết tế bước đến Tinh Cung Cảnh như vậy, sợ rằng cũng xuất phát từ tâm tư muốn cho Cổ Hiên tranh phong với thiên tài bên người Huyết Ảnh Ma Quân.
Nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc chuyển qua vô số ý niệm, nhưng hiển nhiên, tâm tư đối phương lại hoàn toàn không đặt trên người hắn.
Thanh niên kia mỉm cười nhìn về phía Hà Tương Tư nói:
- Quên tự giới thiệu, Hà tiên tử, tại hạ Mạc Vô Tình, sư phó. . . Huyết Ảnh Ma Quân!
Nghe được câu này, dù là Hà Tương Tư đều không khỏi thoáng khẽ biến sắc.