Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 372 - Chương 372 - Uy Hiếp Hèn Hạ Mà Hữu Hiệu

Chương 372 - Uy hiếp hèn hạ mà hữu hiệu
Chương 372 - Uy hiếp hèn hạ mà hữu hiệu

Có thể nói, ba tầng trước đó là nhằm dẫn đường đệ tử tham ngộ loại pháp môn dẫn linh kia, đề thăng tốc độ hấp thu luyện hóa linh khí, đấy là cơ sở! Nhưng một khi bước vào tầng thứ tư, lập tức liền chuyển thành biến hóa trong thao túng linh lực.

Chính bởi vậy, tuy Bạch Nhạc rõ ràng đã cảm ngộ hoàn mỹ pháp môn dẫn linh ở ba tầng đầu, song lúc này vẫn cảm thấy áp lực thật lớn.

Cũng may mà Bạch Nhạc sớm cảm ngộ được loại pháp môn dẫn linh này, thực lực theo đó bất giác đề thăng lên nhiều, bằng không, lấy trình độ Linh Phủ trung kỳ của hắn, một khi bước đến tầng thứ tư, sợ rằng vừa gặp phải linh lực xung kích liền bị trọng thương, căn bản không cách nào chống đỡ.

Tuy là thế, Bạch Nhạc vẫn không dám có chút nào khinh thường, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu chăm chú cảm thụ từng chút khác biệt, đồng thời điều động linh lực trong cơ thể, cải biến theo quy luật của linh lực xung kích!

Linh lực trong cơ thể sớm đã hình thành lưu chuyển tự nhiên.

Lúc điều động linh lực, mỗi một phần lực lượng bạo phát đều đã thành phản ứng bản năng như ăn cơm uống nước!

Mà khi bước đến tầng thứ tư Thất Tinh Tháp, lúc đối mặt với linh lực xung kích, bước đầu tiên ngươi cần phải chính là đánh vỡ loại bản năng này.

Đây thường thường chính là điểm khó nhất!

Lúc này, pháp môn dẫn linh cảm ngộ được ở ba tầng trước đó lần nữa hiện lên trong đầu Bạch Nhạc, dần dần hình thành nên một phương thức vận hành linh lực rõ nét, phương thức này hoàn toàn khác biệt với thói quen khi trước của Bạch Nhạc, lại nơi nơi lộ ra khí tức càng thêm cao minh.

Bạch Nhạc vốn mới chỉ dừng ở lý giải cảm ngộ, lúc cần thiết mới điều động pháp môn dẫn linh để sử dụng mà thôi.

Tỷ như khi đối mặt linh lực xung kích!

Nhưng lần này, Bạch Nhạc lại cảm giác được rõ ràng, nếu muốn đi được càng xa trong Thất Tinh Tháp thì nhất định phải triệt để thay đổi thói quen! Chỉ khi nào hoàn toàn tu thành pháp môn dẫn linh, cưỡng bách bản thân thời thời khắc khắc đều dùng phương thức này thao túng linh lực, như vậy mới có thể khống chế linh lực càng thêm vi diệu, tiến tới hóa giải áp lực khủng bố từ linh lực xung kích.

Đây mới thực sự là thời khắc khảo nghiệm thiên phú và nghị lực của mỗi người.

Đương nhiên, so với tạm thời ứng phó linh lực xung kích biến hóa, quá trình triệt để cải biến này ắt sẽ tiêu tốn càng nhiều thời gian, thậm chí chưa chắc đảm bảo thành công.

Nhưng Bạch Nhạc vẫn là dứt khoát lựa chọn con đường này.

Đạo lý rất đơn giản, Bạch Nhạc ý thức được rõ ràng chỗ tốt mà biến hóa kia mang lại!

Mười con chim trong rừng không bằng một con chim nơi tay!

Chỉ có chỗ tốt bắt được vào tay mới là thực tế nhất.

Nếu đã nhìn thấy hi vọng, đồng thời chỉ có làm vậy mới có thể được đến thu hoạch lớn nhất, thế thì tại sao không nghiêm túc đi làm?

So với ba người bọn Lý Phù Nam, Văn Trạch và Mạc Vô Tình, Bạch Nhạc không bị thanh danh cản trở, cũng không cần phải giữ gìn danh dự tông môn, càng không bị người khác vướng tay, tự nhiên tu hành càng thêm tùy ý.

Thời gian dần trôi, thời gian Bạch Nhạc dừng lại ở chỗ này thậm chí vượt xa ba tầng trước cộng lại, hơn nữa, tựa hồ căn bản không ai biết, hắn còn muốn dừng lại bao lâu.

... ....

- Lão tổ, ngươi nói xem lần này Lý sư huynh có thể mượn cơ hội trong Thất Tinh Tháp, bù đắp căn cơ, thuận thế bước vào Tinh Cung Cảnh không?

Hiểu được ý của Tinh Hà lão tổ, Dương Bằng hiếu kỳ hỏi tiếp.

- Nếu là cơ hội Thất Tinh Tháp mở ra trước đây, đối với hắn mà nói thì chắc không khó, nhưng lần này, sợ rằng chưa hẳn.

Liếc nhìn Huyết Vô Ngân một cái, Tinh Hà lão tổ nhàn nhạt mở miệng nói.

Trên thực tế, điểm này, ngay từ lúc Thất Tinh Tháp mở ra, bọn Tinh Hà lão tổ sớm đã đoán được.

Chỉ là ai cũng không vạch trần, mà dùng phương thức đánh cuộc để ám chỉ.

Trong thế chân vạc, ba phương đều hi vọng thoát vỏ mà ra, nhưng sau cùng ai có thể trước một bước chiếm tiên cơ, vậy liền khó nói. Ngay cả bọn Tinh Hà lão tổ đều không thể đưa ra đáp án khẳng định.

... ..

Có điều Bạch Nhạc không biết, ngay khi hắn bước vào tầng thứ tư, bắt đầu tiến hành tu luyện, ba người bọn Lý Phù Nam thật ra đều đang ở trung tâm tầng này!

Bằng vào thực lực cường đại, ba người gần như cùng lúc vọt tới đây, nhưng khi đối mặt lối vào tầng thứ năm, cả ba lại đều đồng thời ngập ngừng.

Bọn hắn cảm nhận được rõ ràng, lấy thực lực bản thân, nếu còn không có bất cứ đề thăng nào, cứ vậy xông lên, tầng thứ năm liền sẽ là cực hạn.

Đương nhiên, trên thực tế, bọn hắn sớm đã kịp hồi thần trước đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông kia!

Trên đường đi tới đây, bọn hắn đã phát giác được huyền cơ trong linh lực xung kích.

Chỉ là, vì không để đối phương vứt xa, ba người đều không thả chậm tốc độ, thẳng đến lúc này mới cường hành dừng lại.

- Làm sao, không ai tranh đi đầu nữa à?

Lạnh lùng liếc nhìn hai người Văn Trạch và Lý Phù Nam, khóe miệng Mạc Vô Tình khẽ nhếch lên, nhẹ giọng châm chọc nói.

- Nếu ngươi có gan thì cứ đi đầu!

Nhìn Mạc Vô Tình, Lý Phù Nam nhàn nhạt mở miệng nói.

- Làm sao, hai vị tính dừng lại đây tiến hành tham ngộ?

Bình Luận (0)
Comment